Vị đắng hương tình.
Núi đôi cuốn hút tầm nhìn,
Áo hoa bật nút tại mình hay ta?
Rượu vào lời phải thốt ra,
Em say một
Khiến cho ta say mười
Say vì sóng mắt biết cười,
Má em hồng thắm như người đang yêu.
Ngửa nghiêng vóc dáng thiên kiều,
Gợi bao bí ẩn phì nhiêu mê hồn.
Say rồi chẳng biết méo tròn,
Chấp chi lời nói không còn thanh tao?
Gió mưa đã lẽn cửa vào,
Sao em còn dựng tường rào cản ngăn?
Thiên đàng chỉ mấy bước chân,
Lẽ nào hai đứa bần thần ,rồi xa?
Giao bôi chén rượu ,chung trà,
Nhưng treo giá ngọc một nhà bên nhau.
Tơ đồng mấy lượt lệch chao,
Vì chưa rỏ chuyện vàng thau tinh tường.
Hoa tình để nhạt mùi hương,
Giả say
Em trả nhớ thương ban đầu
Men yêu chợt ngấm chất sầu,
Người say ngã giữa nhịp cầu đắm say.
Rượu nào chẳng lắng chút cay,
Tình nào chẳng có chút say của tình?
Tỉnh rồi còn lại một mình,
Ta buồn thương cảm người tình lẽ loi,
Vị ngọt còn đọng bờ môi
Sao tình để gió cuốn trôi rã rời?
Hồn em mưa nắng rối bời,
Tỉnh say, say tỉnh giữa đời phồn hoa,
Tầm xuân rũ trốn phong ba,
Để cho nửa bản tình ca nghẽn lời.
Mai sau lạc bốn phương trời,
Liệu em còn nhớ một thời tỉnh say?
Như chuyện huyền thoại liêu trai,
Tình say tan dưới nắng mai,trời hồng
hmhiennhan