Nợ tình khó trả
Trả em ngày tháng xuân tươi,
Cùng bao tiếng khóc nụ cười hồn nhiên.
Nổi chìm biển nhớ vô biên,
Ta chôn giấc mộng thánh thiên xuống mồ.
Trả em tình cảm hải hồ,
Những lời thề hẹn hư vô đá vàng,
Hết rồi khát vọng huy hoàng,
Uyên ương tiếp nhận buộc ràng đời nhau.
Hoa tình lạc cỏi chiêm bao,
Tan theo gió cuốn sóng gào đại dương,
Đa đoan nửa cõi vô thường,
Hai phương trời ảo bụi sương tóc đầy.
Nghìn trùng khoảng cách đắm say,
Ai ngờ khoảnh khắc đổi thay của lòng,
Hai mùa lá rụng Thu, Đông,
Chỉ còn thoáng chút tang bồng gió trăng.
Dốc đời trót sẩy bước chân,
Tình ngoài biên giới bặt tăm bóng hồng,
Nợ em muốn trả không xong,
Nghĩa thêm sâu nặng lòng vòng sớm trưa.
Mấy lần trở lại chốn xưa,
Ta hoài niệm thuở đón đưa em về,
Môi kề môi,uống đam mê,
Dư âm hạnh phúc não nề trái tim.
Trang đài hờ hửng lặng im,
Đường mây rẽ lối cánh chim rã rời,
Giờ mình cuối đất cùng trời,
Làm sao ngõ được những lời luyến thương?
Hmhiennhan