Khó quên tình em
Chuyện tình yêu muôn đời khó tránh khỏi
Ghét và yêu cứ xáo trộn song đôi
Những hờn ghen hay buồn vui nông nỗi
Như trái bồ hòn trộn mật ướp môi
Nhiều đêm trắng anh đớn đau tự hỏi?
Người trong tay sao sớm vội chia lìa
Như vầng trăng lấp lánh giữa trời khuya
Qua khỏi rằm đã bắt đầu hấp hối
Anh với em trên hai năm chăn gối
Lúc bên nhau mấy bước cũng không rời
Tay nắm tay cùng đi đến nhiều nơi
Ai cũng trầm trồ xứng đôi tuyệt đối
Hạnh phúc trãi rực hồng trên muôn lối
Đường ta đi như dệt gấm thêu hoa
Xe đạp đôi quanh bờ biển tà tà
Mặc trời nỗi phong ba,mưa ướt sũng
Em ngã đầu lên vai anh ấm cúng
Ngọn nến tình yêu huyền ảo lung linh
Giọng hát ru tha thiết một trời tình
Làm mây gió cũng im lìm xúc động
Nhưng tất cả bổng rơi vào khoảng trống
Bởi lửa ghen hờn đốt cháy lòng nhau
Em tìm quên bên Phật pháp nhiệm mầu
Rồi cuồng tín như bậc chân tu ngoan đạo
Anh lắt lay với trái tim rĩ máu
Ước ao mình đang trong giấc chiêm bao
Sao chúng mình có thể vẫn gặp nhau
Mà khoảng cách đạo đời không thể vượt?
Anh vật vã tưởng đứt từng khúc ruột
Khi em luôn sùng bái Đức Như lai
Trưởng khoa bệnh viện mà cứ trường chay
Sức đâu đề kháng với siêu vi khuẩn?
Kinh kệ Phật có quá nhiều mâu thuẩn
Phủ màu đen lên cuộc sống tốt tươi
Dù phù du nhưng cũng kiếp con người
Chớ cỏi ảo niết bàn khó thấy đượ̣c
Anh rất tiếc không thể nào đão ngược
Đưa em trở về hạnh phúc ngày xưa
Dù trời xanh phủ triệu lớp gió mưa
Vẫn không phủ lấp tình em thuở trước...
Hmhiennhan