Ngậm ngùi nhớ thuở tình ru
Thay đổi trang: << < 192021 > >> | Trang 20 của 48 trang, bài viết từ 286 đến 300 trên tổng số 718 bài trong đề mục
Nguyễn Hiền Nhân 06.11.2012 15:01:34 (permalink)
0
Tình phù du

Hạnh phúc thành mây khói,
Em chỉ biết đổ lỗi,
Tất cả đều do anh,
Nhưng không hề cảm nhận,
Trách nhiệm em một phần,
Coi thường lời anh nói,
Trái tim khờ nông nỗi,
Hẹn hò kẻ đãi bôi,
Đánh mất dần tình thân.
Ai là kẻ tham lam,
Gởi lòng ngoài biên giới,
Để những kẻ trời ơi!
Như ruồi nhặng bay tới,
Buông thả lời dối gian?
Đàng sau vẻ cao sang,
Là cuộc đời lang bạc,
Nổi trôi không cửa nhà,
Lềnh bềnh như cỏ rác.
Quay đầu sang hướng khác,
Bến tình mù mịt xa,
Anh nghiêng đầu cảm tạ,
Ơn em tháng ngày qua,
Gối đầu lên ghế đá,
Nhìn lá đổ muôn chiều,
Nghe ai nói lời yêu,
Thấy tình phù du quá...
Hmhiennhan
Nguyễn Hiền Nhân 07.11.2012 11:48:09 (permalink)
0
Đừng đùa nữa

Thôi! đừng đùa nữa em ơi!
Xa tôi em đã đổi đời rồi sao?
Đuổi hình ,bắt bóng trên cao,
Em tìm mấy kẻ sang giàu mà yêu.

Bên đời chiếc bóng quạnh hiu,
Thì nhờ mạng ảo chỉ điều se duyên,
Giang hồ gặp gái thuyền quyên,
Em rũ sạch hết ước nguyền cùng tôi.

Mộng vàng xẻ nửa ,chia đôi,
Em đừng mai mỉa xa tôi thật buồn
Chim di rời bỏ cội nguồn,
Bay theo loài Cú, đóng tuồng làm chi?

Lệ đắng tôi đọng đầy mi,
Đừng thêm sầu não ai bi vào lòng,
Hình như trời sắp sang đông,
Tôi cũng cần một bóng hồng tri âm...
Hmhiennhan
Nguyễn Hiền Nhân 10.11.2012 11:47:02 (permalink)
0
nguyễn hiền nhân đã viết:Mùa thu đã đi qua




Mùa thu chậm rải cũng đi qua,
Để sót trận mưa rất nhạt nhoà,
Rồi mưa cũng về nơi xứ lạ,
Bôi xoá đi dần chuyện chúng ta...

Em nói làm chi lời cay đắng,
Tình nhạt màu hỏng phải ghen nghen,
Tại lòng em lúc mưa lúc nắng,
Còn anh, nóng lạnh chịu không quen

Tại sao yêu là phải bon chen,
Vào cho được trái tim đóng cửa?
Anh dành cho em quyền chọn lựa,
Đã rỏ rồi, còn hỏi trắng đen?

Anh đâu phải anh chàng Ngưu lang,
Em cũng đừng nên làm Chức nữ,
Hảy lật qua nhanh trang tình sử,
Ta lạnh lòng đón mùa đông sang ...
Hmhiennhan

Có lẻ mùa thu sắp giao mùa với mùa đông, HN cùng cảm tác nhìn những mùa thu đi với Thụy Du nhé


RU MÃI MÙA THU

Mùa thu rồi cũng sẽ đi qua
Kỷ niệm tình ta cũng sẽ nhòa
Dòng đời hờ hững trôi thầm lặng
Mà sóng trong hồn dậy thiết tha

Một ngày mai nữa ta còn gì ?
Niềm thương, nỗi nhớ đắm sầu bi
Mưa ướt tóc em, làn tóc rối
Mãi đẩm giọt thu, tiếng thầm thì

Hình bóng của em, anh hãy quên
Đừng mang theo giây phút êm đềm
Tình thu thuở ấy đừng vương vấn
Để sợi thu buồn lạnh lòng thêm

Em đã đi rồi…Xót xa thu
Nơi anh còn đọng chút sương mù
Nơi em, thu đã tràn hương đắng
Vang nhẹ tơ trời thắm giọng ru

Thụy Du

Cho Thụy Du gửi cảm tác cùng "Mùa Thu Đã Đi Qua" của anh Hiền Nhân.
Mến chúc anh luôn vui và nhiều thơ hay nhé...

Nguyễn Hiền Nhân 11.11.2012 22:03:09 (permalink)
0
Ngoại ơi! hãy về bên con

Mỗi lần về lại nhà xưa
Con hồi tưởng ngoại đong đưa võng nằm
Tám mươi năm trãi thăng trầm
Nhưng trí nhớ ngoại chẳng lầm một ai

Gặp tôi ngoại nắm chắc tay
Nghe qua giọng nói nhận ngay Thêm à?
Phồn hoa không nhớ đến bà
Gởi chi hộp sửa lon trà lạnh tanh?

Ngoại ơi! thân chốn thị thành
Nhưng hồn con vẫn quẩn quanh bên bà
Ơn sâu trời biển bao la
Bôn ba đâu cũng nhớ bà, nhớ quê

Khó khăn vây phủ bốn bề
Những lời bà dạy vọng về đêm đêm
Hoa cau đổ xuống trắng thềm
Vỏ cứng phải bọc ruột mềm bên trong

Thương ngoại tóc trắng như bông
Cháu con gánh nặng làm cong lưng gầy
Chợ đời đòn gánh trĩu vai
Hạt giống sai trái thì cây muốn tàn...

Tuổi già tịnh độ thanh nhàn
Nhưng thân hiu quạnh mong đàn cháu xa
Mồ hôi nước mắt đổ ra
Ngoại đâu thèm đổi món quà vô tâm?

Thương ngoại con phải thường thăm
Cháo cơm trà nước thì thầm lời yêu
Cao niên ngoại thích nuông chìu
Như con thơ ấu sáng chiều ngoại ru

Ngoại giờ cởi hạc vân du
Tôi giờ...tuổi cũng mùa thu đến rồi
Nhìn mây khói cỏi xa xôi
Trái tim tôi cứ bồi hồi...lặng đau

Quảng đời bà cháu bên nhau
Cơm rau đạm bạc mà sao ấm lòng
Ước gì trong giấc ngủ đông
Bà về bên cháu cho hồng giấc mơ
hmhiennhan
Nguyễn Hiền Nhân 13.11.2012 16:52:51 (permalink)
0


Trích đoạn: Nguyễn Hiền Nhân

Khói trời hạnh phúc
Kính Tặng thầy cô và các bạn lớp 12 b3 Petrus Ký 1972

Khói trời hạnh phúc trôi dạt nơi đâu,
Đoạn đường tuổi thơ về trong cõi nhớ,
Bàn chân nhỏ tung tăng trên thảm cỏ,
Qua bao thời gian, mưa nắng dãi dầu.

Dòng lưu bút đã nhiều năm mất dấu,
Bạn bè tôi ơi! giờ ở nơi đâu?
Nghe tiếng gọi xin hãy về tụ lại,
Dưới mái trường dấu ái , tay bắt tay

Mấy chục năm ,dòng đời thầm lặng chảy,
Trải bao mùa Hạ đỏ, lá thu phai,
Mái đầu xanh điểm sương thành nội ngoại,
Sao tiếng ve sầu còn vẳng bên tai?


Tâm tình chúng ta sẽ còn sống mãi,
Thuở chung bàn, chung ghế, chung buồn vui,
Cùng hướng mắt nhìn bảng đen phấn bụi,
Vượt bao mùa thi, chữ nghĩa rối nùi.

Vài thằng bạn chạy tất tả ngược xuôi,
Ngày Sài Gòn phải thay tên đổi chủ,
Rời xa Tổ Quốc trong cảnh ngậm ngùi,
Nhưng vẫn chưa thoát nợ đời lam lũ.

Cùng rũ nhau về thăm thầy cô cũ,
Nghe giọng giảng bài tìm lại tình thân,
Công ơn thầy trả bao nhiêu cho đủ,
Khi ta làm tóc thầy bạc thêm nhanh?

Tuổi xế chiều rồi ta mới cảm nhận,
Những đoạn đường thơ ấu từng trải qua,
Nhớ da diết thuở hồn nhiên áo trắng,
Tình thầy cô bè bạn mến thương ta...
Hmhiennhan


Khói trời hạnh phúc
Kính Tặng thầy cô và các bạn lớp 12 b3 Petrus Ký 1972

Khói trời hạnh phúc trôi dạt nơi đâu,
Đoạn đường tuổi thơ về trong cõi nhớ,
Bàn chân nhỏ tung tăng trên thảm cỏ,
Qua bao thời gian, mưa nắng dãi dầu.

Dòng lưu bút đã nhiều năm mất dấu,
Bạn bè tôi ơi! giờ ở nơi đâu?
Nghe tiếng gọi xin hãy về tụ lại,
Dưới mái trường dấu ái , tay bắt tay

Mấy chục năm ,dòng đời thầm lặng chảy,
Trải bao mùa Hạ đỏ, lá thu phai,
Mái đầu xanh điểm sương thành nội ngoại,
Sao tiếng ve sầu còn vẳng bên tai?


Tâm tình chúng ta sẽ còn sống mãi,
Thuở chung bàn, chung ghế, chung buồn vui,
Cùng hướng mắt nhìn bảng đen phấn bụi,
Vượt bao mùa thi, chữ nghĩa rối nùi.

Vài thằng bạn chạy tất tả ngược xuôi,
Ngày Sài Gòn phải thay tên đổi chủ,
Rời xa Tổ Quốc trong cảnh ngậm ngùi,
Nhưng vẫn chưa thoát nợ đời lam lũ.

Cùng rũ nhau về thăm thầy cô cũ,
Nghe giọng giảng bài tìm lại tình thân,
Công ơn thầy trả bao nhiêu cho đủ,
Khi ta làm tóc thầy bạc thêm nhanh?

Tuổi xế chiều rồi ta mới cảm nhận,
Những đoạn đường thơ ấu từng trải qua,
Nhớ da diết thuở hồn nhiên áo trắng,
Tình thầy cô bè bạn mến thương ta...
Hmhiennhan


Thu Hương Phan vừa trả lời bài thơ của bạn

Bài thơ anh viết cho anh mà sao như tâm trạng chung của bao người,Hồi nhỏ không hiểu gì, đến lúc tóc ngã mầu sương mới chợt nhận ra mình đã để vuột qua nhiều thứ quí giá trong cuộc đời, còn lại chăng chỉ ký ức tuổi thơ thôi.Năm 1972 cũng là mùa hè đỏ lửa, em phải di tản vào SG và Nha trang.Lúc đó em học lớp 9 chuẩn bị vào lớp 10.1972 anh học Trương vĩnh Ký là hơn em 3 tuổi rồi. Bải thơ anh hay quá,không biết thầy cô, bè bạn anh có đọc được không
Nguyễn Hiền Nhân 14.11.2012 10:41:30 (permalink)
0
Hợp mặt lớp 12b3 Petrus ký

Bạn bè ngày trước kẻ còn người mất
Rượu rót vơi đầy ta kính nhau say.
Cụng ly nhắc mấy thằng không ngồi đây,
Hồn có linh thiêng quay về họp mặt

Hạnh phúc trùng phùng mây trôi ,bèo giạt
Lý tưởng, ước mơ ai cũng hao gầy,
Thôi thì mình cứ uống vô vài chai
Thấy trời đất cũng quắc quay, khoáng đạt.

Lời nhỏ to theo gió bay phiêu bạt,
Dương Lễ , Lưu Bình ,hiện đại không phai,
Cùng vỗ tay, đục trong chung tiếng hát,
Rượu rót phạt người, người ngất ngưỡng say

Nắng lụa lung linh chiếu sáng cuối ngày,
Nhìn kỷ mấy thằng đầu ai cũng bạc,
Nhiều hoài bảo trôi đi trong lầm lạc,
Đến lúc cuối đời ai cũng nhám tay

Nhắc thuở học trò áo trắng thơ ngây,
Bước vào trường học lấm lem bụi phấn
Sao tự nhiên tất cả lại thở dài,
Chẳng lẽ nỗi buồn muốn đem mai táng?
hmhiennhan

Đọc thơ HIỀN NHÂN đồng cảm của những người trên mạng nên HT mượn ý viết bài mong HN đừng cười là múa rìu qua mắt thợ

người trên net tuy gặp gở hằng ngày
tầm mắt vẫn chưa nhận ra nhau được
nhưng vần thơ thì êm đềm tha thướt
tưởng tượng nhiều sau câu chữ tung bay
cảm xúc dạt dào những ý thơ hay
hồn lạc lối mơ màng trong cỏi mộng
"chưa bao giờ tay chạm được bàn tay"
thơ như gió mơn man tình cảm nhận
"kết nợ duyên thành bạn hửu người thân"
có một chiều vào nhà của HIỀN NHÂN
tôi thấy được thơ làm người xích lại
nối tâm tư và giải tỏa nỗi niềm
cũng miền quê cũng sông nước êm đềm
tình yêu mảnh liệt và rạng vỡ con tim
lột tả u-hoài,trau chuốt nợ duyên
từ màn hình đọc thơ thành quyến luyến
bạn chân trời ,tôi góc biển VIỆT NAM
Mỗi lần buồn lại vào net tìm nhau
THƠ máy tính đã đi sâu vào giấc ngủ
Hoa Tím
Nguyễn Hiền Nhân 16.11.2012 15:49:15 (permalink)
0
Lời kẻ Sở Khanh

Giang hồ lang chạ gái bốn phương,
Gặp nhau đồng cảm kết yêu đương,
Của chung bằng hửu cùng chung hưởng,
Ngu gì áp đặt chuyện ghen tương?

Phụ nữ bên nầy đều rất bướng,
Đụng vào ,mất cả khối đô la,
Học gió trăng, ta tìm bến lạ
Mấy nàng góa phụ khát tình thương

Hẹn ngày hợp mặt nơi cố hương,
Mua vui ,khoảnh khắc đời vô thường,
Tính sổ lổ lời còn rẻ chán,
Thêm một nàng hầu hay bạn thân.

Tình ngoài biên giới mơ vĩnh hằng,
Khác gì muốn bắt ánh sao băng?
Chim trời, cá nước ai lú lẩn,
Tin lời chung thủy kẻ lăng nhăng...
Hmhiennhan
Nguyễn Hiền Nhân 22.11.2012 21:15:06 (permalink)
0
Đánh mất mình

Tôi muốn khóc vì mình bất lực,
Trước chợ đời tạp nhạp vàng thau,
Người khen tôi trí dũng tài cao,
Kẻ mai mĩa cái danh giáo chức.

Chắc vì tôi kém tài thiếu đức,
Võ và văn chưa được bằng ai?
Thưở đại học toàn là học đại,
Vovinam chỉ đạt hoàng đai.

Người sinh ra một lưỡi hai tai,
Chắc là để nghe nhiều nói it?
Tôi cứ muốn làm điều mình thích,
Chí cuồng ngông mơ chuyện vá trời.

Tôi không muốn làm kẻ thức thời,
Theo chiều gió lách lòn như cỏ.
Sống an phận như loài sâu bọ,
Hoặc tiếp tay làm khổ giống nòi.

Tôi muốn đi cuối đất cùng trời,
Sống ở giữa đỉnh đời vinh nhục,
Để hiểu thế nào là hạnh phúc,
Bát cơm Phiếu mẫu lúc đói lòng.

Thế gian đâu chỉ toàn màu hồng,
Nỗi khổ không mời cũng vẫn đến,
Hy vọng nhiều khi thành thất vọng,
Thiên đàng , địa ngục luôn kề bên...

Đôi lúc tôi chỉ muốn bình an,
Sao thương cảm nỗi đau đồng loại,
Nếu sai trái hèn không dám nói,
Không biết tôi có còn là tôi?
Hmhiennhan
Nguyễn Hiền Nhân 24.11.2012 16:11:38 (permalink)
0
Thơ gởi những người bạn trên nét


Rất nhiều tấm lòng đơn sơ chân thật
Dẫu xa xôi nhưng ta vẫn thấy gần
Có những con người chưa lần gặp mặt
Qua màn hình tình cảm bỗng nhiên thân
Như bóng trăng đuổi nhánh lá ngoài sân
Chuyện khoai sắn ruộng nương sao mộc mạc
Nỗi niềm riêng bâng quơ qua khúc hát
Dù người dưng cũng vướng víu nợ trần
Lắm người bảo tình ảo rất phù vân
Là chưa xét hết mọi bề phải trái
Nếu chúng ta chịu lắng lòng cảm nhận
Thời gian trôi thu ngắn lối đi dài
Những nụ cười trong như giọt sương mai
Làm ấm lại những trái tim giá lạnh
Lời nói thẹn thùa đong đưa huýt láy
Ta mơ màng ngỡ lạc cỏi tình say
Người trên net tuy gặp gở hàng ngày
Tầm mắt vẫn chưa nhận ra nhau được
Cứ tưởng tượng gót son êm nhẹ bước
Dáng yêu kiều sau câu chữ tung bay
Chưa bao giờ tay được chạm bàn tay
Sao hơi ấm như lan vào tim phổi
Người và ta cách xa nhau vời vợi
Sao hương thơm ngan ngát phủ quanh đời
Hồn đắm chìm trong cõi ảo chơi vơi
Men tình ái luôn làm ta say khướt
Suối tóc em có dài đen óng mượt
Ta mơ một lần thả nó buông lơi
Ngọt ngào làm sao hai tiếng anh ơi
Từ máy tính đã đi vào giấc ngủ
Bến hạnh phúc ta đắp xây mong đợi
Chờ gặp người sáng tỏ chuyện riêng tư
Những câu thơ viết thay lời tâm sự
Lẫn nụ hôn môi gợi mở nguồn vui
Ân tình thiết tha chia sẽ ngọt bùi
Đã cuốn hút bao nhiêu hồn nam nữ
Chỉ thế thôi! chỉ trao nhau câu chữ
Kết nợ duyên thành bạn hữu người thân
Biết mai nầy trên vạn nẻo đường trần
Có hòa hợp nhau nối liền tình sử?
Hmhiennhan
Nguyễn Hiền Nhân 25.11.2012 22:28:13 (permalink)
0



LIỆU CÓ MUỘN MÀNG?

Chờ đợi một ngày em ngoáy đầu lại,
Thiên đường xưa ,đá cũng đóng rêu phong,
Cơn lốc đời cuốn trôi ta xa mãi,
Lăng kính hồng ,tri kỹ biết còn không?

Liệu còn chốn bình yên ta ẩn náu?
Cảm thông nhau,nước mắt đã cạn nguồn,
Rời cánh mỏi, Em gởi hồn thiền đạo,
Ta chơi vơi trong chớp biển,mưa buồn.

Mình ngoáy lại tìm nhau nhưng quá muộn,
Tiếc nuối cho năm tháng trót đi hoang,
Chuông nguyện hồn xưa chiều gió cuốn,
Nắng cuối hoàng hôn, sáng chút rồi tàn.

Ta vẫn chắt chiu chút gì lãng mạn,
Kéo tình xưa ,vây phủ trái tim già,
Trân trọng mãi nguồn vui không vóc dáng,
Thuở đam mê ,mắt ngọc với da ngà

Dẫu người thân đã trở thành kẻ lạ,
Trầu héo, cau khô, vôi bạc trộn hoà,
Ta vẫn mong cuộc đời em vương giả,
Trời vẫn đẹp màu sau trận mưa sa
Hmhiennhan
Nguyễn Hiền Nhân 27.11.2012 16:11:37 (permalink)
0
Giả sử chúng mình yêu nhau


Đặt giả sử hai chúng mình yêu nhau?
Điều không thể sẽ trở thành có thể.
Anh buồn lắm nếu người yêu phiền não
Hờn trách anh không chung bước đường về.

Vì đôi mình còn cách biệt sơn khê,
Đâu cần thiết phải thề non,hẹn biển,
Đọc thơ nhau đã nhập hồn quyến luyến,
Đừng nói chi lúc má dựa, môi kề.

Chỉ giả sử ,nhưng lòng đủ hả hê,
Kinh tình yêu chập chờn trong giấc ngủ,
Dẫu lời thơ có sáo mòn ,xưa cũ,
Nghe tiếng em ru ,hạnh phúc tràn trề.

Cây si anh trồng gốc ngọn sum suê,
Già hết rồi ,còn nhớ nhau nhiều vậy?
Dù có trải qua bạt ngàn dâu bể,
Như vầng trăng khuyết cũng có ngày đầy

Đã qua rồi tuổi nông nỗi ,thơ ngây,
Mình mới gởi trao nhau lời giả sử,
Nhưng ngầm đoán ở đàng sau câu chữ,
Là nỗi lòng của gió muốn xuyên mây ( Là nỗi lòng của đó muốn gởi đây)
Hmhiennhan
Nguyễn Hiền Nhân 29.11.2012 10:58:46 (permalink)
0
Tình cũ trôi xa


Anh trở lại thăm thành phố ngàn hoa,
Bên đồi Mơ , đón gió chiều êm ả
Ngồi một mình thẩn thờ trên dốc đá
Nhớ về em ,dáng ngọc đẹp hiền hòa.

Vườn Bích Câu xướng họa bản tình ca,
Đôi mắt nhung như sao trời lấp lánh,
Hạnh phúc nồng nàn đột nhiên buông thả,
Mọi lỗi lầm em gán ép cho anh.

Nắng vàng hanh sao hồn se sắt lạnh?
Mây tím trời lắp kín lối em đi.
Chốn thiền môn khói sương mờ nhân ảnh,
Hương xưa làm anh ướt sủng bờ mi.

Em giam mình trong kinh kệ ai bi,
Ngày về hưu rời áo blouse trắng,
Để lại trong anh núi sầu quá vãng,
Dạt dào như dòng suối thác Cam Ly.

Ngày trước em yêu phượng tím, dã quỳ,
Gian khổ mấy cũng gìn lòng chung thủy,
Từng xác định anh người tình tri kỷ,
Liệu tu hành có thoát khỏi sân si?
Hmhiennhan
Nguyễn Hiền Nhân 30.11.2012 18:43:40 (permalink)
0
Giả sử chúng mình yêu nhau

Đặt giả sử hai chúng mình yêu nhau?
Điều không thể sẽ trở thành có thể.
Anh buồn lắm nếu người yêu phiền não
Hờn trách anh không chung bước đường về.

Vì đôi mình còn cách biệt sơn khê,
Đâu cần thiết phải thề non,hẹn biển,
Đọc thơ nhau đã nhập hồn quyến luyến,
Đừng nói chi lúc má dựa, môi kề.

Chỉ giả sử ,nhưng lòng đủ hả hê,
Kinh tình yêu chập chờn trong giấc ngủ,
Dẫu lời thơ có sáo mòn ,xưa cũ,
Nghe tiếng em ru ,hạnh phúc tràn trề.

Cây si anh trồng gốc ngọn sum suê,
Già hết rồi ,còn nhớ nhau nhiều vậy?
Dù có trải qua bạt ngàn dâu bể,
Như vầng trăng khuyết cũng có ngày đầy

Đã qua rồi tuổi nông nỗi ,thơ ngây,
Mình mới gởi trao nhau lời giả sử,
Nhưng ngầm đoán ở đàng sau câu chữ,
Là nỗi lòng của gió muốn xuyên mây ( Là nỗi lòng của đó muốn gởi đây)
Hmhiennhan
Giao lưu cùng Lan Hương 1 bài thơ nha





Tình yêu sao giả sử?

Thơ anh viết tình yêu giả sử
Cho em sao như viết cho ai?
..."Nếu giả sử hai mình yêu nhau
điều không thể sẽ trở thành có thể..."

Anh sẽ không vui khi người yêu phiền não
nhưng làm sao ai biết được điều gì
anh nói "vì đôi mình còn cách biệt sơn khê
thì đâu cần phải thề non hẹn biển"

Nhưng anh ơi khi tình quyến luyến
biển hẹn non thề nào tránh được đâu
có biết bao nhiêu chuyện thương sầu
cay đắng trái ngang người người hứng chịu

Có những chốn đông người
mà sao nghe như thiếu
bóng hình ai trong nỗi nhớ vô bờ
rồi gởi lòng mình vào những trang thơ
đem tình yêu đặt vào giả sử
Phan Lan Hương

Em cảm ơn anh HN thăm nhà để lại bài thơ rất hay.Em cũng có vài câu góp vui với anh ,đừng cười nha
Nguyễn Hiền Nhân 02.12.2012 09:47:05 (permalink)
0


XIN TRÍCH ĐĂNG BÀI THƠ HAY CỦA

ANH HIỀN NHÂN

Mộng ảo vẫn nồng nàn.

Ừ Em hiện sống một mình
Con tim đa cảm gởi tình mấy phương?
Câu chữ còn biết vấn vương
Sao chưa xác định người thương bến nào?

Gặp nhau chỉ một câu chào
Ghen hờn chi để tình vào hư không?
Trùng khơi sóng vỗ mênh mông
Nhớ mong ai cứ lòng vòng bờ xa?

Nợ duyên hai đứa chúng ta
Bao giờ mới được chung nhà hả em?

Phố biển chiều xuống lặng êm
Tay trong tay bước có thêm nồng nàn?

Chân mây đã lóe ánh vàng
Lòng không cuộn sóng tiếng đàn đâu ra?
Vi vu điệp khúc tình ta
Trời đất như cũng giao hòa ,thiết tha

Cho anh hỏi nhỏ chút nha
Giấc mơ hạnh phúc có là chiêm bao?
Tim em mấy ngõ đường vào
Cớ sao cổng kín tường rào thế kia?

Yêu thương hỏng chịu sớt chia
Để cho đêm vắng trời khuya lạnh lòng?
Em ơi! em nhớ anh không
Sao anh thoáng chút bềnh bồng nhớ mong?

Sáng, trưa , chiều, tối chờ trông
Bạn không giống bạn, tình không...giống tình?
Chênh vênh như bóng với hình,
Hữu tình rồi lại vô tình trách nhau.

Lạ lùng đã nói ghét nhau,
Nợ duyên còn muốn cột vào trái tim
Hmhiennhan
Nguyễn Hiền Nhân 04.12.2012 19:46:19 (permalink)
0
Đoạn tình


Anh không muốn gặp lại em lần nữa?
Đừng nhìn nhau bằng ánh mắt khó ưa.
Em chẳng yêu anh như lời đã hứa?
Hạnh phúc êm đềm lọt kẻ song thưa.

Thục nữ đài trang đổi tánh chanh chua,
Hoang tưởng với tình yêu trong tưởng tượng,
Không gạn lọc giới phong trần tứ hướng,
Ai thật thà, Ai "đá cá lăn dưa"

Ta mất nhau cũng bởi sự lọc lừa
Khoảnh khắc đam mê khép sau cánh cửa
Em yêu anh sao mãi hoài chọn lựa?
Thơ nồng nàn trên mạng ảo đong đưa?

Lòng biến đổi theo thời tiết nắng mưa
Anh đâu phải con lừa cho em cởi?
Ân ái lửa rơm mà em trao gởi
Hãy để dành tặng những tay chơi

Sức bạt sơn anh cũng đã mòn hơi
Tình dây dưa chỉ thêm nhiều ngang trái
Kìa Bướm Ong Sâu bọ đang bay lại
Vui quá trời! em đừng gọi anh ơi!
Hmhiennhan
Thay đổi trang: << < 192021 > >> | Trang 20 của 48 trang, bài viết từ 286 đến 300 trên tổng số 718 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9