nguyễn hiền nhân đã viết:
Mãnh vỡ tình mùa đông Tiễn biệt người xưa mùa thu tàn,
Khép trang tình sử lúc đông sang,
Hoàng hôn như cũng in màu nhớ,
Le lói không gian chút nắng vàng.
Biết nói gì đây chuyện lỡ làng?
Ghét và yêu trộn lẫn ngổn ngang.
Lời nói thủy chung nay quá vãng,
Đất trời lạnh lẽo phủ màu tang.
Một mình trên lối cũ lang thang,
Tưởng gió đùa trăng trên non ngàn.
Suối nguồn hạnh phúc đâm khô hạn
Đành chúc người thượng lộ bình an.
Xa mặt cách lòng chuyện thế gian,
Gởi lại ước mơ vườn địa đàng,
Hương lửa tắt rồi đêm lãng mạn,
Nửa mãnh tình sầu ta miên man...
Hmhiennhan
Thấy bài thơ trên của Thụy Du hợp với tình cảnh hiện nay của HN nên HN xin phép TD cho họa lại nha. Chúc Thụy Du an lạc, may mắn, thơ ngày càng hay
NIỀM RIÊNG Nghiêng ngã tình nhau lệ hai hàng
Áo đời thầm lặng khoác màu tang
Ngọn gió đông về thêm buốt giá
Nghèn nghẹn lòng đau cảnh thu tàn
Rồi một mùa thu cũng đi qua
Mang theo dư ảnh của phôi pha
Người hỡi duyên trời cho gặp gỡ
Lạc bầy chia cách giữa phong ba
Để một mai này có biệt ly
Trong tim còn giữ khối tình si
Oán than chi nữa ngàn oan trái
Trói buộc nợ duyên úa xuân thì
Và đớn đau hồn hạt nắng sa
Một bóng một hình thời xưa ấy
Vạn thuở ngàn năm vẫn không nhòa …
Thụy Du
Thụy Du cảm ơn anh Hiền Nhân đã cảm tác thơ cùng.
Mến chúc anh luôn vui và nhiều thơ hay nhé...
Chạnh lòng hoài cảm bóng xưa Lạnh lòng nỗi nhớ mùa đông,
Dư âm sóng vọng bềnh bồng nhẹ vương,
Làm sao vơi bớt nhớ thương?
Dẫu cho định mệnh chia đường hai nơi?
Nỗi niềm Thơ gởi chơi vơi!
Tìm đâu cánh én khung trời viễn mơ?
Nguyệt lão nối lõng duyên tơ,
Đôi ta lạc giữa bụi mờ nhân gian.
Bạt ngàn sóng gió bủa giăng,
Đẩy duyên hụt hẫng bờ gần, bến xa,
Trách chi ong bướm la đà,
Chỉ quanh quẩn trước thềm hoa, vườn hồng.
Tầm xuân nở ngát hương bông,
Đợi ai tìm lá diêu bông mịt mờ,
Chữ tình đành buộc trong mơ,
Mối duyên tri kỷ tình thơ sáng hồng...
Hmhiennhan