Lãng Đãng Tình Sương Khói Phượng hồng thắm đỏ mùa thi
Ve sầu trổi khúc biệt ly xa trường.
Hồn ta lãng đãng vấn vương,
Một thời áo trắng thân thương học trò.
Qua bao dâu bể tàn tro,
Ký ức còn dấu hẹn hò chưa phai.
Tóc ngắn bám đuôi tóc dài,
Thẹn thùa bên đó giả nai... không nhìn.
Ai ngờ chiếc bóng hồng xinh,
Đi vào lối mộng biển tình mông mênh.
Nhiều hôm bài vở bỏ quên,
Thầy cô trách phạt đó đền nụ hôn.
Trời ơi! thơm thật là thơm,
Hoa tình hé nhụy còn đơm hương thầm.
Bấy giờ nhập chữ vào tâm,
Nhập luôn hình dáng tri âm diễm kiều.
Tiếc là tình sớm triệt tiêu,
Ngày em du học phiêu diêu xứ người.
Chỉ điều nhạt mất sắc tươi,
Đôi tim lỗi nhịp nụ cười hắt hiu.
Cái thuở mười tám vào yêu,
Hoàng hôn bóng ngã muôn chiều nhớ thương,
Mái trường yêu đẫm khói sương,
Thầy cô bè bạn đoạn đường tuổi thơ.
Hmhiennhan