Lạc Lối Thiên Đường Gót sen hồng em giẫm lên đời anh,
Không giẫm nát nụ cười vui khinh bạt
Ngọc trong đá em coi như cỏ rác
Còn lục bình hào nhoáng hóa vàng thanh?
Hãy lộng lẫy tô son phấn bụi trần
Bước nấc thang đời cao sang vọng tưởng
Hai phương trời lạ trăng sao cộng hưởng
Chẳng biết là hoang địa hay thiên đàng?
Buông thả rồi anh mới thấy nhẹ nhàn
Tình liêu trai sao mình yêu điên dại?
Thức tỉnh ra ,xong vở kịch cơ hàn
Thử thách nàng Kiều tài hoa hiện đại
Tự đánh mất chuỗi ngày xưa thân ái
Nói chẳng buồn sao mai mỉa trong thơ?
Thực tế cuộc đời chẳng đẹp như mơ
Không hạnh phúc nào hồng tươi mãi mãi
Em giữ lại lời minh sơn thệ hải
Nói với người ngoài biên giới sau anh
Cánh hoa chùm gởi vốn rất mong manh
Tình buôn bán anh đây xin khép lại
Nguyễn Hiền Nhân