Cuối năm chào Xuân Mai! Cuối năm bắt chước người đi chợ tết
Tôi chỉ lượn lờ quanh một hàng hoa
Trong nắng chiều nhìn dáng ngọc thướt tha
Như nụ tầm xuân toả hương thơm ngát
Bán cho tôi một bông hồng tươi,rẻ
-Sao xuân về, ông không chịu mua Mai?
Ồ, cô nầy,sao tiếng thanh tao thế?
Nhìn thấy cô, tôi đã biết là may
Nụ cười em làm tôi thêm ngây dại
-Cô lầm rồi, tôi chưa có người yêu
Thằng bạn thân vừa mới mất mấy chiều
Bông hồng gởi nó cho bớt quạnh hiu
-Tôi biết rỏ, ông rất là khó chịu
Không biết tôi,vì ông quá tự cao
Lời của ông làm tôi cũng nghẹn ngào
Xin biếu hoa, gởi tặng người quá cố
-Nghe cô nói tôi vô cùng xấu hổ
Phận bọt bèo làm sao dám tự hào
Nhưng cô phải nhận tiền tôi trả nhé
Biếu hoa rồi, lỡ mẹ mắng làm sao?
Vui đón xuân, người ta mua mai đào
Tôi mua hồng,mới biết em dể mến
Với cảm xúc mối nhân duyên sắp đến
Nên quyết tâm tìm gặp em lần sau
-Cô còn nhớ, hay là cô đã quên
Người mua hoa mới cách đây hai bửa?
Tôi xin được làm phiền cô lần nữa
Hãy lựa cho tôi thêm mấy nụ hồng
Em liếc nhìn tôi, hình như thất vọng?
Nở nụ cười xuân, nói bán lấy tiền
-Xin lỗi cô, thật lòng tôi xao xuyến
Người đẹp bán hoa khó thể nào quên
Nhớ thật nhiều,nhưng chưa được biết tên?
Đây bông hồng tượng trưng tình nồng thắm
Xin dâng cô với tấm lòng say đắm
Cô nhận đi cho tình được vững bền
Hai chục năm rồi cuộc sống lênh đênh
Tôi vẫn nhớ cái tên cô gái ấy
Nhưng rất tiếc, trăng tròn rồi lại khuyết
Đành gọi trong lòng Lê thị Xuân Mai
hmhiennhan