NGANG LẦU ÔNG HOÀNG NHỚ HÀN MẶC TỬ 2
Lầu Ông Hoàng biến đổi theo thời gian
Chỉ còn vọng lại âm vang quá vãn
Thuở Hàn Mặc Tử Mộng Cầm thưởng trăng
Nhìn sông Mường Mán nước trôi biển mặn
Trùng dương sóng trắng liếm bờ cát vàng
Tháp Chàm hoài cổ cô đơn trầm mặc
Bể dâu chìm nổi bóng xưa cũng mất
Tôi một mình đêm Phan Thiết lang thang
Đường nay trải nhựa ngoằn ngoèo dọc ngang
Khác thời nâu đỏ hoang sơ đá đất
Phố sá đèn màu nghe gió trăng hát
Lộ vài dấu tích của lầu Ông Hoàng
Ngày trước lừng danh giờ lại thanh an
Thiên nhiên biển núi níu hồn du khách
Cái tháp nước sừng sững đọ thời gian
Mũi Né Tiên Sa thêm nhiều ngỏ ngách
Buồn vui nhân thế diễn ra muôn mặt
Phan Thiết dạt dào tình cảm của tôi
Nhớ người tài hoa bạc mạng bồi hồi
Thơ Hàn Mặc Tử thanh trong dìu dặt
Ánh nguyệt thân thiết bỗng nhiên hiu hắt
Huyền thoại mối tình thi sĩ nặng mang
Ngậm ngùi bệnh tật chàng rao bán trăng
Mộng mơ dang dở chưa tròn thế kỷ
Nguyễn Hiền Nhân
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.01.2024 04:41:15 bởi Ct.Ly >