RE: Ngậm ngùi nhớ thuở tình ru
-
15.12.2011 14:44:53
Trời sình mình rất đa tình,
Nên thơ luôn có bóng hình mỹ nhân
Nhân sinh ảo tưởng vĩnh hằng,
Làm gì có được trần gian muôn đời !
Cám ơn anh đó anh ơi !
Làm thơ khuây lãng cho đời mua vui
Hào quang đâu có anh ơi
Vinh quang chẳng có thấy đời nhục vinh,
Cám ơn anh đó khen mình,
Chỉ là vài bản tình ca cho đời
Thơ bay ngàn cỏi phương trời
Thơ tình hiện đại sáng ngời online !
Ngàn năm mây vẫn còn bay
Ngàn năm thơ vẫn bay bay với đời
YÊU THƠ VÀ CŨNG YÊU NGƯỜI
Nên mình mới viết cho đời xem chơi
Hồn thơ giờ đã chơi vơi
Âm vang chưa thấy rạng ngời chói chan
Thơ ANH mới Ánh TƠ Vàng
Mình đây chẳng biết đền ơn thế nào?
Cám ơn lời chúc thanh tao
Của anh gởi đến hôm nào đến nay
Thơ tình mọc cánh bay bay
Theo với gió ngàn mây mất rồi
MÌNH YÊU NHÂN QUÁ ANH ƠI !
Tài hoa mệnh bạc bị đời lãng quên
Chỉ còn đây một trái tim
Tấm lòng son sắt nổi chìm trong mơ !
Chỉ còn đây những vần thơ,
Chỉ còn đây nửa trời mơ ái tình
Khuyên anh hãy rán giữ gìn
Tài hoa mệnh bạc số mình văn chương...! Đa đoan kiếp người
Nhà thơ tự cổ đa tình,
Bảo Lộc cũng giống như mình đấy thôi!
Mộng mơ trao gởi xa khơi,
Nhắc chi đến chuyện muôn đời phù du?
Kể ra Lộc có căn tu,
Dù thơ vướng tục lời ru nồng nàn,
Nổi niềm tặng gái đài trang,
Tìm đâu hạnh phúc huy hoàng trăm năm?
Cám ơn người bạn tri âm,
Quen nhau trên mạng lặng thầm trao duyên,
Cuộc đời lắm cảnh đảo điên,
Buồn vui chia sẻ, lụy phiền sẽ vơi
Thơ bay khắp bốn phương trời,
Nhưng tim son sắt chói ngời thủy chung,
Nhục,vinh chìm nổi rối tung,
Tịnh tâm ta cứ ung dung an bình
Hữu tình đối kháng vô tình,
Luân hồi Phật dạy chúng sinh kiếp tù,
Giác ngộ rời khỏi sương mù,
Theo thuyền bát nhã âm u sẽ tàn
Cỏi Phật là cỏi niết bàn,
Tự ta cởi trói bức màn hư vinh(u minh)
Khổ đau số kiếp nhân sinh,
Xuôi tay rồi mới tiếc mình chấp mê...
Hmhiennhan