MÙA ĐÔNG KHẮC NGHIỆT
kanmura1234 04.08.2010 12:09:41 (permalink)
Chào các ban!
Đây là lần đầu tiên mình post truyên. Hy vọng các bạn cho mình những lời khuyện để hoàn thiện nó và những truyện sau nay.
Cám ơn các bạn

Thể loại: One Short
Tác giả: Fairy(mình thích tên này)



MÙA ĐÔNG KHẮC NGHIỆT



Em vẫn đứng đó - bên mộ anh, vẫn nước da trắng ngần, mái tóc nâu đen bay nhè nhẹ, đôi mắt uot nhìn xa xăm, trông em trong sáng và nhẹ nhàng đến kì lạ. Từ ngày anh ra đi, em hay khóc, tâm hồn em dường như trở nên mỏng manh và dễ vở. Em mới 18 - cái tuổi đáng ra chỉ để sống hết mình, chỉ để yêu. Nhưng sau khi anh đi, em chẳng còn thiết gì ngoài việc lao đầu vào học, trong tâm trí em và cả tâm hồn em luôn in đậm hình bóng anh, trái tim em se sắt lại để rồi không có một hình bóng chàng trai nào khác len lỏi vào được. Có lần Mai - bạn em bảo rằng:

- Sao mày cứ sống trong cái bóng của quá khứ mãi thế? Sao mày không thử sống cho mình dù chỉ một lần thôi? Sao mày không thử một lần quên Huy đi, anh ấy đã không còn tồn tại nữa mà

Rồi nó chắt lưõi:

- Nếu anh Huy trên cao ấy biết được mày đã sống như thế này thì anh ấy có yên tâm không? Cứ như thế này sẽ chết già đấy Thu ạ

Lời nói của Mai hẳn là một lời trách móc nhưng lại ẩn trong đó tiếng thở dài. Em lặng lẽ ậm ừ cho qua chuyện rồi quay đi. Làm sao mà em quên anh được chứ. Anh có khi rất bình thường có khi rất đặc biệt. Ở bên anh em luôn cảm thấy mình được yêu thương, che chở. Em tìm thấy được ở anh những gì mà em cần, những gì em thiếu hụt, anh đã cho em cái rung cảm đầu đời, cho em một tình yêu đẹp và dịu ngọt. Nhưng rồi anh đã ra đi…mãi mãi để lại em cô đơn một mình, em cảm thấy lòng mình hụt hẫng, mất mát một thứ gì to lớn. Em giận anh, oán trách anh tại sao không cho em đi theo, mà trước khi chết anh lại còn bảo em “phải sống”. Em phải sống ư? Em phải sống làm sao khi không có anh, không có người an ủi chở che em, anh ra đi thật nhẹ nhõm còn em vẫn phải sống với trái tim nặng trĩu một tình yêu.

Sáng nay trời lạnh buốt, sương giăng mờ trên những bông hoa dã quỳ vàng rực, mùa đông đã đến, bất giác em nhớ đến anh, cũng vào cái mùa này 3 năm trước anh đã tặng em cái khăn len trắng như tuyết, cũng vào mùa này 2 năm trước anh đã ra đi. Nhìn những cành hoa forget me not màu tím mơ màng khẽ rung lên nhẹ nhàng trước gió, em khóc … khóc vì nhớ anh, cho dù trước lúc ra đi anh đã dặn em không được khóc, thế nhưng cho dù cố kìm nén, nước mắt vẫn cứ rơi

Bước lên lớp học, vừa thấy đôi mắt sưng húp của em, Mai lại bắt đầu bài ca cũ:

- Mày lại khóc vì nhớ anh Huy phải không?

Thở dài … Mai nhìn ra xa xăm, suy nghĩ vẫn vơ, càng nghĩ càng thương cho người bạn đa sầu đa cảm của mình. Em nhìn vội ra cửa lớp, ngượng ngùng khi bắt gặp ánh mắt của Quân. Đã có nhiều lần Quân bày tỏ tình cảm với em nhưng em lại bắt gặp trong trái tim mình hình bóng của Huy, như Mai nói, có lẽ em chưa thể thoát ra được khỏi cái bóng của quá khứ. Bắt gặp ánh mắt của Quân em biết rằng Quân hãy còn rất yêu em.

Ngày giỗ của anh, em đến mộ, trời mưa lất phất, em đã tâm sự với anh rất nhiều điều, khóc cũng nhiều, trên cả đường về. Bất chợt có một người đưa cho em chiếc khăn tay, nhìn lên ra là Quân. Bất giác em thấy mình bé nhỏ lại, cần được chở che và thương yêu biết bao. Quân nhìn sâu vào mắt em nói với em rằng:
_ Thu à! Hẳn Thu cũng biết là Thu đang sống có phải không? Vậy thì Thu hãy cố gắng sống tốt chớ. Thu hãy cứ coi cái quá khứ với Huy là một quãng thời gian đẹp đẽ. Thu cũng đừng cố quên Huy vì kí ức về một người đã khuất bao giờ cũng rất đẹp. Nhưng Thu cần phải gác cái quá khứ kia qua một bên để sẵn sàng cho một cuộc sống mới. Cuộc sống như một ly cà phê vậy,có đắng, ngọt, thơm nồng và cả đậm đà thú vị.

Em ngồi im lắng nghe, ngoan như một con mèo. Quân lại tiếp:

- Khi trải qua những mất mát to lớn, trái tim ai cũng có một lỗ hổng. Quân muốn là người lấp đầy khoảng trống trong trái tim của Thu. Quân không cần Thu phải yêu Quân như Huy, Quân cũng chẳng bắt Thu phải quên Huy đi, Quân chỉ cần được yêu thương Thu, che chở Thu, và nhìn ngắm Thu được hạnh phúc. Vậy là đủ rồi.

Em không biết mình lúc đó như thế nào nữa, em quay cuồng trong mớ bong bong : tình yêu cuộc sống. Rồi em dụi đầu vào vai Quân khóc thút thít, em giận mình sao đã gác hình bóng của Huy sang một bên. Nhưng tình cảm lấn áp lí trí, tình yêu của Quân như một luồng máu nóng len lỏi vào tận những ngõ ngách của trài tim em. Từ khi có Quân trong đời, em làm lại cuộc sống, gác lại quá khứ sang một bên. Em hay cười hơn, sống vui vẻ hơn. Quân yêu em tha thiết. Hết năm đó em thi đỗ đại học, vừa mùng vui em vừa cảm nhận rằng hình bóng của Quân đã thực sự ngự trị trong trái tim bé bỏng, trong tâm hồn đa cảm của em. Tình yêu của Quân dành cho em sâu sắc mãnh liệt đến mức có thể đánh thức cả thế giới chứ huống chi là trái tim non nớt, trong sáng của em, em tự cười với ý nghĩ đó.

Em cứ mãi đón nhận tình yêu của Quân một cách vô tư, em cũng đâu biết rằng cũng có ngày Quân cũng ra đi như anh…hai năm sau ngày tỏ tình với em, Quân ra đi vào mùa đông lạnh giá, một căn bệnh quái ác đã cướp Quân khỏi em. Trước khi ra đi, Quân cũng nói với em rằng:

- Hãy hứa với anh em phải sống, phải vui vẻ được không?

Nhưng em biết mình không thể hứa, không thể dối gạt bản thân, dối gạt Quân. Quận ra đi, em buồn hơn hết. Quân đến và đi nhanh như một cơn gió, thoảng qua thổi mát hồn em rồi lại ra đi để em phải nuối tiếc. Sau ngày anh ra đi, tâm hồn em đã mỏng manh yếu đuối, giờ đây cũng mỏng manh dễ tan vỡ hơn nữa. Em thầm trách cuộc sống quá khắc nghiệt, đã cho em hai tình yêu đẹp nhưng cũng cướp đi hai người yêu em nhất, em thầm trách cả anh anh lẩn Quân thật ích kỉ khi ra đi chỉ nhắn lại bảo em phải sống, để em lại trong cuộc sống gian khổ với trái tim nặng trĩu tình yêu. Tâm hồn em chai sạn. Trái tim em khô cằn. Tâm hồn em mỏng manh. Em phải làm sao để đối mặt với cuộc sống? Mai thương cho số phận bạc bẽo của đứa bạn, cô bé giờ đây cũng chẳng thèm khuyên Thu phải từ bỏ quá khứ chỉ biết lặng nhìn ánh mắt buồn bã, xa xăm của đứa bạn khẽ thở dài. Em chỉ biết vùi đầu vào học,chẳng biết rồi cuộc sống sẽ cuốn em trôi về đâu…

Fairy
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9