Tai sinh - chap 1
phoe_aries 04.08.2010 12:11:48 (permalink)
 
 PHẦN MỞ ĐẦU
   CHAP 1
-      Yunalia!
-      Bryan!
-      Nàng chờ ta lâu chưa? Ta xin lỗi vì đã đến trễ. Đức vua có một số chuyện hệ trọng cần bàn bạc với ta- chàng trai vội vàng chạy lại ôm lấy người yêu.
-      Không sao. Em vừa chờ chàng vừa ngắm hoa. Chàng nhìn Violet kìa. Rất đẹp phải không? Ôi màu tím mà em yêu!- tay cô gái nhẹ nhàng nâng niu những cành hoa màu tím.
-      Ưh. Đẹp lắm. Rất đẹp….đẹp như nàng.
Yunalia chỉ im lặng, nở một nụ cười hạnh phúc và nhè nhẹ tựa mình vào bờ vai vững chãi của người yêu. Còn Bryan đang dùng đôi tay để ôm lấy nàng thật nhẹ tựa hồ như đang ôm ấp một đoá hoa violet vô cùng quý giá. Không gian, thời gian như dừng lại để đôi uyên ương chìm mãi trong hạnh phúc tưởng chừng như bất tận này. 
     Tại cái nơi được gọi là “Thiên đường Violet” , chàng trai tên Bryan không còn là vị tướng quân anh dũng, cận thần của đức vua Olardo của xứ sở Raboland nữa, còn cô gái tên Yunalia cũng không còn là cô con gái duy nhất vô cùng xinh đep của ngài tể tướng Lorenzo Lombard nữa. Đơn giản họ chỉ là một đôi tình nhân bình thường đang say đắm men tình, đang đắm chìm hạnh phúc mà tạm vờ quên đi tất cả.
-      Yunalia! - Chàng trai bỗng cất tiếng.
-      ……………. Cô gái im lặng chơ đợi.
-      Cha nàng vẫn chưa biết chuyện chúng ta phải không?
-      Vâng… sao chàng lại hỏi vấn đề này? - Yunalia rời khỏi bờ vai ngươi yêu và ngước lên nhìn khuôn mặt tuấn tú của chàng.
-      Không có gì. Vì ta thấy điều đó thật bất công với nàng. Nàng phải yêu ta trong âm thầm. Ta không biết rồi tương lai của đôi ta sẽ ra sao? Và còn…- chàng trai bỗng ngâp ngừng vì một điều không thể nói ra.
-      Và còn gì nữa? Tại sao chàng không nói tiếp?
-      Không! Không có gì cả. Nàng đừng lo. Yunalia… Nàng sẽ luôn tha thứ và yêu thương ta dù chuyện gì xảy ra chứ?
    -  Hôm nay chàng làm sao vậy? Chàng toàn nói những điều khó hiểu. Có chuyện gì sắp xảy ra à? Cha em đã biết chuyện chúng ta rồi phải không?- một sự bất an hiện trên gương mặt nàng - ..... Em thật sự không hiểu. Tại sao cha em lại không cho phép chúng ta yêu nhau? Chàng là tướng quân cơ mà.
-      Có lẽ ta và cha nàng vốn có quan hệ không tốt trong công việc. Quan điểm của ta và ông ấy trái ngược nhau. Mà thôi… hình như nàng vẫn chưa trả lời câu hỏi của ta khi nãy.
-      Tại sao chàng lại hỏi em như vậy?- Yuna đưa tay vuốt nhẹ lên khuôn mặt người yêu đầy âu yếm.
-      Nàng trả lời ta trước đi…dù bất cứ chuyện gì xảy ra nàng vẫn…- Bryan gằng hỏi.
-      Em yêu chàng - Yunalia nâng người và trìu mến trao cho chàng trai nụ hôn ngọt ngào của mình. Môi nàng mềm mại khẽ chạm nhẹ vào môi chàng như muốn chứng minh điều mà mình vưa nói.
-      Dù xảy ra chuyện gì???
-      Vâng, dù xảy ra chuyện gì.
                        ....................................................................

Raboland, còn gọi là xứ sở cầu vồng, là một đất nước vô cùng xinh đẹp. Những dãy Cầu vồng sặc sỡ hiện ra sau những cơn mưa chính là biểu tượng của đất nước xinh đẹp này. Những cơn gió ngày ngày vẫn nhẹ nhàng ve vuốt ngọn cỏ xanh trên thảo nguyên bao la của xứ sở Raboland hiền hòa. Trị vì vương quốc này là vị vua hiền từ Olardo Carpet. Giúp sức cho ngài là vị tướng quân trẻ tuổi, thao lược Bryan Rido.
-      Bryan. Bên Tể tướng Lombard, tình hình ra sao rồi?- đức vua rời khỏi ngai vàng, đi từ từ về phía Bryan.
-      Thưa bệ hạ, vẫn chưa thấy động tĩnh gì. Một sự im lặng đáng sợ. Trước những cơn bão giông, bầu trời thường rất quang đãng. Thần nghĩ thời khắc định mệnh ấy sắp đến rồi thưa ngài.
-      Ngươi nói đúng. Ta nghĩ sự nhẫn nại của tể tướng chỉ đến mức này thôi. Ông ta đã ôm ấp mộng tưởng cướp ngôi vua của ta quá lâu rồi. Đất nước xinh đẹp này đã đến lúc phải gánh chịu những tang thương của cuộc nội chiến không thể tránh khỏi. Nếu có thể ta không muốn có cuộc chiến tranh này. Nhưng Ta lại không đủ sức làm  điều đó… Ta thật là vô dụng.
-      Xin ngài đừng nói vậy. Ngài đã tận tâm quá nhiều vì đất nước này rồi. Những gì có thể làm, ngài cũng đã làm rồi. Có lẽ đây là số phận của xứ sở này. Nhưng thần sẽ dùng tính mạng của mình để bảo vệ Ngài, bảo vệ xứ sở này. Chúng ta sẽ thắng. Nhất định là vậy.
-      Ta tin vào lòng dũng cảm của ngươi.
Trong khi đó, nàng công nương Yunalia đang dạo vườn hoa cùng nàng hầu. Trên mặt nàng là nụ cười hạnh phúc của một người con gai đang yêu. Vẻ đẹp của nàng thật thánh thiện và mê đắm lòng người. Tóc nàng màu bạch kim uốn lọn, từng lọn tóc óng ánh buông xõa xuống vai tựa như dòng suối bạc tuôn chảy hiền hòa. Điểm tô trên dòng suối bạc ấy là những đóa hoa Violet mang sắc tím dịu dàng. Làn da nàng trắng tựa bông tuyết, khuôn mặt ửng hồng với những đường nét thanh tú của một nhan sắc tuyệt mỹ. Đẹp nhất vẫn là đôi mắt xanh lam mà cha nàng vẫn thường ví như hai viên ngọc quý- món quà vô giá mà Thượng Đế đã ban cho ông. Nàng càng đẹp và thướt tha hơn trong chiếc váy tím xõa dài. Nhìn nàng tựa như một đóa hoa Violet kiều diễm mà không một đóa hoa nào trong vườn có thể so sánh nổi. Thanh khiết và vô tư, nàng Yunalia không hề hay biết những âm mưu quyền lực cũng như cuộc đấu tranh sắp xảy ra giữa người cha kính yêu và chàng trai mà nàng vô cùng yêu thương. Hai người thân yêu nhất của nàng sắp phải có một cuộc đọ sức mang tính chất sinh tử.
-      Tiểu thư, hôm nay nhìn cô thật xinh tươi. Chắc sắp tới ngày hẹn của hai người rồi phải không? À, em nhớ rồi, chính là ngày mai. – vị tì nữ bên cạnh lên tiếng hỏi.
-      Ưh. Đúng vậy. Chỉ qua đêm nay thôi là ta lại được gặp mặt chàng. Chỉ nghĩ thôi là ta đã thấy hạnh phúc rồi.- nàng cười và nói.
-      Nhưng Tiểu thư tính giấu tể tướng chuyện của 2 người đến khi nào?
-      Ta cũng không biết nữa. Tương lai thật mù mịt. Ta chỉ mong cha ta và chàng sớm hòa thuận trong công việc.- gương mặt nàng bỗng chuyển sang buồn bã.
Lo mải mê chuyện trò cùng nàng hầu, Yunalia không hề biết đến sự xuất hiện của một người sau vòm cây. Đó chính là Lorenzo Lombard. Ông là tể tướng nắm trong tay nhiều quyền lực của hoàng triều Carpet. Có thể nói ông chính là ”dưới một người mà trên vạn người”. Song, bao nhiêu vẫn chưa thỏa mãn được vị tể tướng già mang đầy tham vọng đó. Dù chỉ là một người ông vẫn không cho phép mình phải cúi đầu dưới người đó. Ong phải là người quyền lực nhất trong cái xứ sở này. Chính vì vậy, ông đã ôm ấp một âm mưu to lớn từ rất lâu, rất lâu.
-      Chào con gái ngọc ngà của ta. Con đang nói về ta đấy à? “Chàng” của con là ai thế?- Vị tể tướng già từ từ bước ra và nở môt nụ cười đầy trìu mến
-      Cha! Người đến đây từ khi nào? Dạ, không ai cả. Con chỉ đang nói chuyện phiếm với Ina thôi ạ.-Yunalia dịu dàng xoay người về hướng cha mình, ẩn sâu trong mắt nàng là một nỗi sợ hãi khó tả.
-      Thế à. Chắc ta nghe lầm. Ta mong là vậy. Con thật sư đã từ bỏ tình cảm ngông cuồng với vị tướng quân kia rồi chứ? Vị anh hùng tài ba trung thành duy nhất bên cạnh đức vua, Bryan Rido?- khuôn mặt tể tướng nhanh chóng thay đổi.
-      Vâng, thưa cha.
 “Nhưng mà Vì sao? Vì sao lại thế? Vì sao con không được phép yêu chàng.” Đó là những gì mà nàng luôn muốn hỏi nhưng nàng lại không dám khi đối mặt với người cha rất đáng sợ của mình. Có lẽ nàng sợ điều mà nàng nhận lại không phải là một sự trả lời rõ ràng mà chỉ là sự quyết tâm chia rẽ của cha nàng. Nàng rất hiểu tính cha mình. Cha nàng sẽ càng mạnh tay hơn nếu biết được chuyện đó. Có lẽ ngay cả cái cơ hội duy nhất được gap chàng vào mỗi ngày hẹn cũng sẽ mất đi. Yuna rất sợ, vô cùng sợ. Sự im lặng chính là lựa chọn tốt nhất của nàng - con và Ina xin phép vào trong, thưa cha.
-      Ừ. Gió to đấy. Ina, đưa tiểu thư vào phòng
-      Dạ, tể tướng.- nói xong, Ina cùng tiểu thư của mình rời khỏi vườn hoa.
Sau khi Ina va Yunalia vừa khuất đi, một bóng người khác lại xuất hiện trong khu vườn. Người này là Braxito, vị hầu cận trung thành- “cánh tay phải của tể tướng Lorenzo”. So với “cánh tay phải của đức vua Olardo”-Bryan, 2 người có thể nói là “kẻ tám lạng, người nửa cân” về cả dung mạo, lẫn tài năng. Hơn nữa, tình cảm của chàng dành cho Yunalia có lẽ cũng không kém cạnh gì so với Bryan. Lorenzo có được sự trung thành tuyệt đối từ Braxito không phải vì quyền lực của mình mà đơn giản chính vì ông là cha của người con gái mà chàng yêu thương hơn cả sinh mạng của mình.
-      Bẩm, mọi thứ đã tiến hành đúng kế hoạch thưa tể tướng. Ngày mai sẽ là ngày kêt thúc tất cả.
-      Tốt lắm. Mộng tưởng của ta sắp thành sự thât rồi. Tất cả sẽ sớm là của ta. Hahaha….- tiếng cười tham vọng của ngài tể tường vang dậy cả khu vườn.
-      Thưa ngài, thế còn……. Chuyện của tiểu thư Yunalia thi sao?- Braxito lo lắng hỏi.
-      Hình như ngươi rất quan tâm đến con gái ta thì phải. Sau ngày mai, mọi thứ sẽ kết thúc, kể cả chuyện tình cảm của Yuna và Bryan.- Raccc…..vị tể tướng dùng tay bẽ gãy cành cây bên cạnh.
-      Nhưng…liệu tiểu thư có chấp nhận được không? Ngài sẽ không tha mạng cho Bryan sao?
-      Ngươi phải hỏi Bryan xem liệu hắn có đờng ý điêu đó không. Hắn rât trung thành với Olardo, một con chó trung thành.Yuna sẽ mau chóng quên Bryan thôi. Thời gian sẽ xóa nhòa mọi đau thương. Hơn nữa, con gái ta lại có Braxito ngươi là người thay thế rồi.- Lorenzo vừa nói vừa đặt tay mình lên vai Braxito.
Braxito dường như không muốn tin vào tai mình nữa, hình như chàng vừa nghe thấy một điều gì đó.
-      Dạ…ý ngài là….- môi chàng lắp bắp điều mình sắp nói ra.
-      Là sau khi thành công, ta sẽ ban cho ngươi con gái yêu của ta. Ngươi có bằng lòng với phần thưởng này không?
-      Sao? Thưa tể tường. Có thật vậy không? ngài sẽ tặng tiểu thư cho thần? Thần và tiểu thư xinh đẹp Yunalia.- Braxito vẫn tiếp tục hỏi và nín thở chờ đợi.
-      Hahaha. Đúng vậy. Chỉ có ngươi mới xứng đáng với con gái ta. Ta cho là vậy.
Vị tể tướng già lại tiếp tục cười vang. Braxito chỉ im lặng từ sau giây phút đó, giây phút kì diệu của cuộc đời chàng. Chàng sắp có được cái quý giá nhất mà chàng tưởng chừng như sẽ không bao giờ có kể cả trong mơ. Cà 2 đang chìm đắm trong mộng tưởng riêng của mình. Tể tướng, Braxito đang rất háo hức vào nhửng gì sẽ xảy ra trong ngày mai. Cách đó không xa, trong gian phòng riêng của mình, có một người tuy không hề hay biết nhưng cũng đang rất háo hức trông đợi cho ngay mai mau tới- ngày hẹn hò của nàng và người yêu. Đúng vậy ngày mai chính là ngày hẹn hò của Yunalia và chang tướng quân Bryan. Song, có lẽ chính nàng sẽ không ngờ rằng đó cũng là ngày định mệnh của xứ sở xinh đẹp này và chắc chắn cũng sẽ là ngay định mệnh của cuộc đời nàng. Một ngày mà sẽ kết thúc tất cả, tất cả, tất cả…
                  ----------------------------------------------------------
 
Ngày chóng tàn. Đêm đến nhanh. Chàng tướng quân trẻ tuổi Bryan cũng đang thao thức trong gian phòng im ắng của mình. Bằng linh cảm của một tướng quân, chàng lo sợ một điều gì đo vào ngày mai. Một ngày sẽ không bình thường như bao ngày khác. Có lẽ bản thân chàng cũng đã dự cảm được điều sẽ xảy ra. Mọi thứ đã trong tư thế sẵn sàng. Chàng đã chuẩn bị cho điều này từ rất lâu rồi. Chàng tướng quân bỗng cảm thấy nhớ nhung một người, nỗi nhớ ấy lại đi kèm theo với sự sợ hãi. Chàng vẫn chưa nói sự thật với Yunalia về âm mưu của cha nàng, về sứ mệnh của chàng, về sự chia tay có thể là vĩnh viễn của 2 người trong tương lai. Yunalia ngây thơ, hiền lành biết mấy. Nàng sẽ ra sao khi sự việc đó xảy ra? Nàng có oán trách chàng không? chàng có thật sự đúng hay không khi lại giấu diếm nàng? Yunalia…Không, có lẽ chàng nên nói. Đúng vậy, là ngày mai- ngày hẹn hò của 2 người chàng sẽ nói tất cả. Nếu như dự cảm vào ngày mai của chàng là sai, điều đó vẫn chưa xảy ra, thì chàng sẽ đi gặp người yêu và nói hết về cuôc chiến sắp tới. Nàng có quyền được biết vì hai phe đối đầu trong cuộc chiến tranh này lại là 2 người thân yêu nhất của nàng. Yunalia cần phải biết…….
……Ngày mai, mọi chuyện sẽ ra sao???
    
 (be continued)
    
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.08.2010 12:13:28 bởi phoe_aries >
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9