Cây Khế của nàng Yên
HamYen 04.08.2010 16:31:43 (permalink)
CÂY KHẾ CỦA NÀNG YÊN


Cây khế -hai từ này từ lâu đã đi vào tâm trí của Yên . Yên yêu nó và xem nó như người bạn thân . Những lúc buồn phiền Yên lại đến bên cấy khế dựa vào gốc cây ngắm nhìn những chùm hoa tim tím lòng tự nhiên cảm thấy thanh thản và kí ức tuổi thơ chợt hiên về. Yên lại nhớ những buổi chiều đi học về lại cùng mấy đứa bạn nhảy tót lên cây khế vừa hái khế chọi vào nhau vừa cười rôm rả , những chùm  khế chín vàng lịm được hái xuống . Cả bọn khoanh tròn dưới gốc cây đua nhau chấm muối ớt , vừa ăn ,vừa cười , vừa xuýt xoa nhăn mặt. Yên còn nhớ cả những ngày ba đi câu cá về , má bảo Yên trèo lên cây hái khế xuống nấu canh chua , cá đồng mà nâu canh chua với khế là ngon hết sẩy . Lạ một điều là cây khế nhà Yên hình như ra hoa , ra trái bốn mùa nên nhà Yên lúc nào cũng có khế để ăn cả .
Yên Thích ngắm nhìn những chùm khế đong đua dưới nắng vào nhưng buổi trưa hè , nó sáng lấp lánh như những vì sao . Không hiểu sao Yên lại yêu cây khế nhà mình đến như vậy. Yên còn nhớ ngày Yên rời quê lên tỉnh để học sư phạm , Yên nhớ ba má , chị gái , em gái nhưng lạ một điều là cả ba, má ,chị, em của Yên đều dính liền với hình ảnh cây khế nhà Yên.  Yên lại nhớ cây khế nhà mình da diết , Yên còn nhớ cả hàng tre rợp mát sau nhà . Yên nhớ tất cả, nhớ đến rơi nước mắt . Rồi Yên ra trường làm cô giáo , Yên nhất định xin cho bằng được về tại quê nhà . Và một lần nữa Yên lại về nhà , gặp lại người thân và gặp lại cây khế nhà mình. Yên lại gắn bó với nó, ngày ngày ở bên nó .Cây khế lại bạn thân của Yên , ngày nào cũng vậy Yên lại ra đứng dưới gốc khế ngắm nhìn nó một lần những chùm hoa tim tím xen kẽ những chùm quả đong đưa dưới nắng lấp lánh .
Rồi đến một ngày Yên lên xe hoa về nhà chồng , nhà chồng Yên cách nhà yên 8km nên Yên lại sống ở nhà cha mẹ để tiện công tác vì nhà Yên gần trường. Thời gian cuộc sống hạnh phúc đã làm cho yên gần như quên mất cây khế nhà mình . Tiếp đến con gái đầu lòng của Yên ra đời , con bé trắng trẻo xinh xắn đáng yêu , miệng lúc nào cũng cười , Yên thật sự hạnh phúc mặc dù cuộc sống của một nhà giáo lúc bây giờ rất khó khăn . Chồng Yên thì công việc làm không ổn định nên chỉ mình Yên lo cuộc sống gia đình nhưng Yên cảm thấy rất vui . Yên vốn như cây khế không cần tưới, không cần chăm sóc vẫn ra hoa kết trái .
Cho đến một ngày chồng Yên có công việc mới , cả nhà rất vui , Yên lại có mang đứa bé thứ hai . Nhưng chồng Yên phải đi làm xa , Yên ở nhà một mình bụng mang dạ chửa , sức khỏe không tốt . Ba má Yên và em gái lo lắng chăm sóc cho Yên . Còn chồng Yên thì thời gian đầu còn nhớ vợ con thư từ thường xuyên nhưng chỉ được đôi ba tháng sau thì chẳng thấy tăm hơi , điện thoại cũng rất hiếm . Yên lại rơi vào trạng thái u buồn , Yên lại nhớ đến cây khế nhà mình , Yên lại đến bên nó , lại dựa vào nó lại khóc với nó , cành lá khế quấn quýt bên Yên như an ủi , Yên lại tìm được cảm giác bình yên. Rồi Yên lại sắp sinh con ,chồng Yên đã trở về nhưng anh ấy không như xưa nữa luôn ra vẻ như mình là người đàn ông có nhiều tiền bạc ăn nói khoe khoang , khoác lác, quần áo xênh xang , hút thuốc đầu lọc , hình như anh đã biến thành một người khác .Không biết chồng Yên kiếm được bao nhiêu tiền nhưng anh ấy không đưa cho Yên một xu . Yên chờ đợi nhưng không thấy chồng nói gì . Từ trước đến giờ Yên chưa bao giờ hỏi tiền của chồng vì biết chồng mình công việc không ổn định tiền bạc không bao nhiêu , nhưng nay anh ấy đã có công việc khác nghe đâu lương cũng khá mà sao anh ấy lại không tự nguyện đưa cho vợ khi vợ sắp đến ngày sinh rất cần tiền. Mở miệng ra hỏi chồng tiền bạc Yên cảm thấy không quen . Cuối cùng rồi Yên đã lén xem ví chồng mình có tiền không , yên phát hiện ra trong ví chồng có 1,4 triệu đồng ( Số tiền này gần 2 tháng lương của Yên lúc bây giờ) . Yên không nói gì cất vào chỗ cũ . Sau đó Yên thỏ thẻ hỏi chồng xem có tiền không để chuẩn bị cho ngày sinh thì chồng Yên trả lời là không có . Yên im lặng nhưng nước mắt trào ra , suy nghĩ một lát Yên vào rút tiền trong ví của chồng đem cất . Chồng Yên sau đó đi về thăm mẹ đẻ , không bao lâu anh ta tất tả chạy về hỏi:
-Em lấy tiền trong ví anh phải không? Yên nhìn chồng :
- Anh có tiền sao?
Đây là lần đầu tiên yên cảm thấy mình giận dữ . Chồng Yên chợt xuống nước :
-Thật ra anh định đưa cho em nhưng mẹ bảo anh đem về cho mẹ , để khi nào em sinh thì mẹ sẽ đem cho em sau.
Yên ngạc nhiên ,Yên cảm thấy thật không hiểu nổi , vợ chồng Yên đâu phải mới cưới , vợ chồng sống với nhau đã 6 năm rồi , yên chưa nhận được sự giúp đỡ nào của chồng hay cha mẹ chồng ,một mình Yên thay chồng nuôi con , vậy mà giờ đây….
Không nói gì Yên lấy tiền đưa lại cho chồng , tâm trạng như hụt hẫn , Yên lại ra ôm gốc khế  để mặt cho dòng lệ tuôn trào . Yên không muốn cha mẹ mình biết mình không vui nên chỉ biết cắn răng dựa vào gốc khế như muốn tìm sự an ủi ở sự vật vô tri.
Sáng hôm sau Yên thấy mệt chắc là sắp sinh rồi , Yên nhờ chồng đi xuống xóm dưới mua cho trái dừa xiêm uống đỡ mệt, nhưng không ngờ chồng Yên trả lời:
-Anh là con của em sao mà sai anh hã ?
Yên lại ngạc nhiên , tại sao chồng mình lại có suy nghĩ kì lạ như vậy , Yên là vợ anh ta , đang mang con của anh ta , chăm sóc vợ là bổn phận là trách nhiệm của chồng nhất là lúc này vợ đang có thai sắp sinh lẽ nào anh ta không hiểu điều ấy . Yên phải nói gì đây , Yên muốn nói , muốn nói rất nhiều nhưng nhìn thấy cha mẹ của mình Yên lại im lặng , nước mắt Yên lại chảy ,Yên lại tránh đi vì sợ ba má nhìn thấy . Yên không muốn cha mẹ đau lòng , thế là Yên lại thẩn thờ ra ngồi bên cây khế .Im lặng , im lặng…
Rồi ngày sinh của Yên lại đến , Yên quyết định sinh con ở nhà không đi bệnh viện .Yên lại sinh khó xuýt mất mạng cũng may là cô đỡ cũng khá vững tay nghề đã cứu mẹ con Yên bình an .Đứa bé gái thứ hai ra đời , con bé cũng khá kháu khỉnh đáng yêu . Thế là yên lại tạo cho mình niềm vui bên con thơ . Nhưng hình như cái gì Yên cố tránh thì nó lại đến , cố bỏ qua thì nó lập lại, người chồng vô tình của Yên lại làm cho Yên rơi lệ uất nghẹn không nói nên lời , không ngờ lần này vì mới sinh con có 3 ngày sức khỏe yếu nên Yên bị sản hậu , tay chân cứng đờ, miệng không  nói được may lúc đó má Yên vào phát hiện kịp bà , bà vừa xoa bóp vừa khuyên giải , vừa bế con đưa trước mặt Yên như có một sức mạnh gì đó khiến cho Yên tỉnh người và Yên muốn sống , Yên còn có hai con . Yên cố gắng sống cho bằng được, Yên có hai con là đủ rồi , Yên cam chịu số phận .
Lần đó Yên đã bị sản hậu nhưng chồng Yên lại đi làm không một chút lo lắng cho vợ con ở nhà. Cha mẹ Yên lại một lần nữa chạy thầy , chạy thuốc cho Yên , Yên đã khỏe và lại đi dạy học . Cuộc sống của Vợ chồng Yên đã rơi vào cảnh “cơm không lành canh không ngọt “Càng ngày chồng Yên càng đối xử thậm tệ với Yên . Anh ta không đánh đập mà chỉ bằng hành động và lời nói vô tình khiến Yên đau lòng. Chồng Yên đi làm nửa năm về 1 lần, thích thì đưa cho vợ  vài trăm nuôi con ,không thích thì bảo là không tiền . Yên nghe bạn bè của chồng bảo là chồng Yên hay say sưa chè chén , Yên không tin lắm vì trước đây anh ấy không có , và lâu lâu về cũng không thấy anh ấy uống rượu nhiều. Cho đến khi anh ấy chuyển công tác về gần nhà Yên mới thấy được chồng mình đúng là con nghiện ngày nào cũng thích bù khú , chơi bời .Bao nhiêu năm sống bên ngoài chồng yên đã quen với cuộc sống độc thân , hơn nữa từ lâu anh ta đã không hề biết lo cho gia đình nên quen nết . Yên đã cố gắng khuyên nhủ chồng nhưng đâu vẫn cứ hoàn đấy . Nhưng việc chồng Yên say sĩn không làm cho Yên đau khổ bằng những lời nói , nhưng hành động vô tình của anh ta đối với Yên . Yên vô cùng đau khổ nhưng Yên cam chịu số phận , Yên lại nín nhịn và sự nín nhịn đó khiến cho tim yên luôn đau nhói . Sau lần sản hậu đó có lẽ vì khóc nhiều mắt Yên tự nhiên mờ dần , mờ dần. Bác sĩ ngạc nhiên bảo Yên bị bệnh đục thủy tinh thể một căn bệnh  thường có ở người già ,một người chỉ mới  hơn 30 tuổi như Yên sao lại mắc bệnh này. Bác sĩ bảo yên phải mổ mắt .Yên sợ hãi , sợ mù đôi mắt thì yên sẽ phải làm gì ? yên có thể nuôi con bằng cách nào?
Yên lại đến bên gốc khế, Yên cầu nguyện . Các con của Yên lớn dần chúng nó rất ngoan ngoãn dễ thương , học giỏi và rất yêu mẹ , Yên cảm thấy yên tâm phần nào. Rồi ba Yên qua đời , yên sống với mẹ và hai con thỉnh thoảng về chăm sóc cha mẹ chồng lo phần hiếu đạo của con dâu . Hình như Yên cố gắng bao nhiều thì gia đình chồng cũng không ưng ý bấy nhiêu , có lẽ vì Yên chỉ sinh 2 con gái trong khi chồng Yên là con trai một . Họ trách móc Yên đủ điều ,sao không chăm sóc cha mẹ chồng chu đáo , sao không lo ngày giỗ quải ông bà cho đây đủ ,…mặc dù cuộc sống của gia đình cha mẹ chồng Yên chưa thể nói là giàu có nhưng cũng có của ăn của để không khó khăn như Yên một nách 2 con với đồng lương ít ỏi , lại rất cần sự giúp đỡ của gia đình chồng.
Những tưởng sự chịu đựng của yên sẽ tạo được sự êm ấm cho gia đình, nhưng không ngờ cái gì đến rồi nó cũng sẽ dến , anh ta lại làm cho Yên đau lòng ,đau đến nỗi Yên không thể nín được . Lần  đầu tiên cũng là lần duy nhất Yên đã hét thật lớn, Yên khóc thật to khiến cho bà con lối xóm giật mình, Yên khóc , Yên khóc…không biết Yên đã khóc bao lâu rồi nước mắt của Yên không còn chảy nữa. Yên im lặng , im lặng , không nói, không cãi ,không khóc , không cười  Yên không còn cảm giác có chồng bên cạnh nữa . Rồi thời gian cứ qua đi 1 năm ,2 năm,..lạnh lùng băng giá đến nay vợ chồng Yên đã chia tay trong im lặng.
Hằng ngày Yên lại ra đứng ngắm nhìn cây khế , nhìn chùm trái khế đu đua dưới nắng, mắt Yên càng mờ dần Yên không thể nhìn rõ chùm khế trên cao , không nhìn rõ những chùm hoa khế màu tim tím . Yên đã đi trên cuộc đời đầy đau khổ và nước mắt.
Yên đã quyết định phải mổ mắt . Thế là Yên đến bệnh viện  để mổ mắt , đi cùng với Yên là đứa con gái nhỏ 14 tuổi ngây thơ chưa biết gì , lần đầu đến bệnh viện . Sỡ dĩ Yên không đi cùng con gái lớn vì con bé bận học thi TNPT ,hơn nữa cháu còn phải ở nhà để chăm bà ngoại. Năm nay cháu còn thi đại học.
Yên đã mổ cả hai mắt và nhờ sự quan tâm của các bác sĩ nên cuộc phẩu thuật đã thành công .Yên cảm thấy ái ngại vì sự thương cảm của các bác sĩ , và gia đình các bệnh nhân khi thấy bà mẹ trẻ bắng kín hai mắt tay vịn vai đứa trẻ lần dò về phòng bệnh nhân . Họ dạy con bé cách chăm sóc mẹ , họ lại hỏi ba bé đâu không thấy đến . Yên chỉ cười và bảo- ba cháu bận.
Bây giờ hai mắt Yên đã sáng , yên đã có thể đến bên cây khế ngắm nhìn những chùm quả vàng đung đua trong nắng, ngắm nhìn những chùm hoa li ti tim tím . Và hôm nay Yên có thể cầm điện thoại chụp lại hình ảnh cây khế thương yêu của mình , những chùm hoa tim tím, những chùm trái chín vàng đu đủa . Lòng Yên chợt thấy vui vui , mắt Yên đã sáng , con gái đầu lòng của Yên đã chắc chắn đậu đại học rồi tuy chưa có giấy báo vì  điểm  thi của cháu cũng tương đối cao so với số thí sinh dự thi . Mặc dù cháu không được bồi dưỡng đầy đủ như những học sinh khác lại còn phải lo cho mẹ nhưng cháu đã không phụ lòng kỳ vọng của mẹ.Miên man ngắm nhìn cành khế đung đưa trái vàng Yên lại nhớ về cái ngày xưa mỗi buổi đi học về ngồi vắt vẻo trên cây , những nồi canh chua cá lóc nấu khế thật ngon . Giấc mơ êm đềm đó cũng qua đi , lòng Yên cảm thấy lo lắng cho cuộc sống sau này khi con gái Yên vào đại học , một chút cô đơn , một chút buồn tủi cho số phận lại đến. Yên lại ngước nhìn chùm khế đung đưa trong nắng, chùm hoa tim tím li ti ……
HY
Ngày 4/8/2010
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9