Giận hờn (thơ)
Có mỗi buổi chiều ấy thôi
Anh không đến đón như lời hẹn em
Nào đâu anh đã vội quên
Cơn mưa bất chợt cho nên... lỡ rồi...
Sao em chẳng chịu tin tôi
Cứ giận hờn mãi khổ tôi dỗ dành
Nếu em chẳng để làm lành
Em đi đường khác, thôi đành... mình tôi. Tháng 8 - 1997 Hoàng Trọng Muôn (In trong tập:
Về quê nội - Thơ - NXB Thanh Niên, 2000)
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: