MẸ TÔI
Chiều chiều qua cánh đồng xa
bóng ai thấp thoáng như là...
MẸ TÔI
Bây giờ mới chớm mùa mưa
trời hanh heo nắng ,cây chưa đơm chồi
vai gầy ướt đẫm mồ hôi
sớm chiều vẫn thấy mẹ tôi ra đồng
cha tôi cặm cụi ven sông
em gái lấy chồng con của người ta
tôi còn vướng víu nơi xa
mỗi năm chỉ đảo qua nhà vài hôm
gặp cha lầm lụi ven sông
đìu hiu một bóng giữa đồng...MẸ ƠI !
Phuongvu_210
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.07.2005 21:08:20 bởi phuongvu_210 >
Con gái lấy chồng con của người ta
Sáng ra sương trắng còn rơi
Đêm về một ánh trăng khơi giữa trời
Mẹ nương sức mon cho rồi
Một thửa ruộng trống một đồi lúa non
Chăm cho nheo nhóc đàn con
Đứa còn đi học đứa mon vào đời
Nếu mai chúng lớn khôn rồi
Biết câu hiếu thảo hay thời nghịch ngang
Mẹ thì Mẹ vẫn bảo ban
Con thời con Mẹ chẳng màng nhiều đâu
Tuổi xuân liếp mạ vườn dâu
Vì đàn con dại dãi dầu..nắng mưa..
Con giờ chẳng ở quê xưa
Mẹ già sáng ngóng chiều thưa dõi chờ
Đường quê một lối mịt mờ
Náu nương kí ức bên bờ...sông quê!!!
Ngày đi qua một sân mưa
Mẹ ơi con nhớ ruộng bừa...dở dang
MẸ TÔI (2)
" Đường quê một lối mịt mờ
Náu nương kí ức bên bờ...Sông quê!!! "
Ngày đi về cuối con đê
Mẹ ơi! mẹ giấu bộn bề vào đâu?
chân trần lội xuống bùn sâu
vai gầy gánh cả mùa ngâu về nhà
chiều chiều qua cánh đồng xa
bóng ai thấp thoáng như là...Mẹ ơi !
phuongvu_210
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: