Anh đã về....anh thì thầm như thế
Có ai đâu..... chỉ mình đấy thôi mà
em!
Anh có thể...ăn mỗi ngày nửa bữa
Và chỉ cần...ngủ mỗi ngày nửa đêm
Nhưng không thể sống một mình như thế
Nửa của anh.... em ngập cả tim anh...
Cũng có lúc “anh hùng thấm mệt”
Vội quay đầu tìm lại mái nhà xưa
Có ai đâu ... chỉ mình đấy thôi mà
Thật thế không, sao dấu xưa đâu mất ?
Sao chỉ cho ăn mỗi ngày nửa bát
Mà lại đòi làm việc suốt nửa đêm ?
Sức voi cũng sụm cũng mềm !
Nửa đêm còn lại thì em làm gì ?
Mấy hôm để ý cô nhà bên
Cô nàng hàng xóm ấy quá xinh
Ðẹp thời phải được người nhìn
Không ai nhìn cả là mình vô duyên
Ðẹp thời phải được người khen
Không ai khen cả là duyên đã tàn.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.08.2005 22:41:54 bởi lá chờ rơi >