Thơ Lê Công
ĐỜI Đêm trăng, mây phủ, khuya dần người thơ dang dở với vần thơ yêu Gío nam bỗng tắt giữa chiều thi nhân buồn, nắng nóng thiêu chín lòng Nhiễu từ, tin nhắn trên không lang thang rơi xuống mênh mông biển đời Phải đâu xa cách trùng khơi mà đi không đến, mà vơi tháng ngày Quên câu muối mặn, gừng cay nẫu lòng lời nói gío bay để buồn Nắng hè nhuộm đỏ cánh chuồn tìm về kỷ niệm, mưa nguồn thấy đâu? Còn gì neo lại trong nhau bão dông đã trải, sót đau tím lòng Thuyền tình mát mái, suôi sông gặp cơn lốc sóay, chềnh chồng mà đau Vô tình để héo cau trầu nhân gian thế, biết tìm đâu nhân tình./.
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: