Miền Gió Ngược
Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 4 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 48 bài trong đề mục
flowerlegend 16.08.2010 10:40:02 (permalink)
Đoàn Đức Yên Khang
Nhà thơ Dung Thị Vân đã xuất bản hai tập thơ: tập  “Như giấc mơ” (NXB trẻ thành phố Hồ Chí Minh -  2007) và tập “Nắng đổ về đâu” (NXB Hội nhà văn – 2007), có thơ in trong các tuyển tập, tạp chí, các báo trung ương và địa phương. Đối với một người theo nghiệp cầm bút, viết văn, với số lượng tác phẩm như vậy tuy chưa nhiều nhưng cũng không ít. Thơ của Dung Thị Vân  là những rung động  tâm hồn  của tình yêu đôi lứa, tình bạn và tình đạo hiếu, quê hương.


Đây là tập thứ 3 của Dung Thị Vân, Tập thơ “Miền gió ngược” cũng cùng chung một mạch nguồn của những cảm xúc ấy, trong đó chủ đề tình yêu là yếu tố xuyên suốt và chiếm ưu thế trong tác phẩm .

Cuộc sống có biết bao nhiêu điều thú vị, nhưng có sự thú vị nào khiến cho tim ta rung động, xao xuyến hơn sự thú vị của tình yêu.
Cõi người – cõi tình là điều luôn luôn trăn trở trong thơ Dung Thị Vân. Mỗi sắc thái của tình yêu luôn được Dung Thị Vân cảm thành những câu thơ có hồn  làm day dứt lòng người, mà bài nào cũng lấp lánh một tâm tư, một trạng thái tâm hồn gần gũi, lay động người đọc.
Cũng như hai tập thơ  trước, “Miền gió ngược” là một tâm thế trữ tình về tình yêu đôi lứa. Tình yêu là một đề tài muôn thuở. Có lẽ trong cuộc đời làm thơ của mỗi nhà thơ ai cũng có một vài bài thơ tình, nhưng Dung Thị Vân thì hầu như chuyên viết về thơ tình mà bài nào của Dung Thị Vân cũng trữ tình, thấm đậm, sâu lắng và ngọt ngào, khiến người đọc rưng rưng cảm xúc.

Mở đầu tập thơ  ta bắt gặp một tâm thế vô cùng vô tận của tình yêu đôi lứa, rất mông lung, huyền ảo, rất thầm lặng, êm dịu, không ồn ào, nhưng đau đáu, khắc khoải trong thế giới của cõi người, ta hãy nghe Dung Thị Vân viết:
Tình người thầm lặng giọt sương
Lòng ta như biển vô thường thế thôi
Cõi yêu khắc khoải không lời
Cõi người lận đận khóc cười trăm năm.
(Cõi tình)
Câu thơ thật  tài tình, đầy sức gợi cảm, ẩn dụ ngọt ngào. Giọt sương chỉ có thể rơi vào cõi người trong đêm thầm lặng, nhưng lại là một tố chất để tạo cho vạn vật sinh sôi nảy nở, cho sự sống hồi sinh. Tác giả phải có một tâm hồn thật tinh tế, sự cảm nhận rất sâu mới có thể hình tượng hóa tình yêu đôi lứa thành giọt sương thầm lặng, hình ảnh rất bình thường trong cuộc sống nhưng lại có sức lay động trong tâm hồn người đọc… Càng đọc ta càng thấy thú vị, thấm đậm sâu sắc. Phải chăng tình yêu không lời mới chính là tình yêu, mới là sự tận cùng trong nỗi đau của con tim.
Lời thơ sâu sắc, ý thơ nhẹ nhàng ý nhị, lãng mạn mà  thấm đượm, sâu lắng quá. Một triết lý nhân sinh thật độc đáo.
Dung Thị Vân viết về tình yêu trong mọi khía cạnh, theo nhiều cung bậc khác nhau, nhưng bài nào cũng có âm hưởng lắng đọng trong tâm trí người đọc, làm cho ta thấy xao xuyến, mênh mang, khắc khoải:
Mai anh về mắt cải vàng hoe nhớ
Chiều xuân xưa thương đốm cúc ngây khờ
Vòng tay ấm mang mang lời hẹn ước
Em giật mình ngơ ngẩn cả vần thơ
(Thổn Thức)
Đọc thơ Dung Thị Vân người đọc bỗng “giật mình” cảm thấy đâu đây như chính tâm hồn mình đang thổn thức cùng ai. Cũng có khi đó chỉ là sự tiếc nuối thầm lặng, đơn côi cho một tình yêu đẹp đã qua đi :
Dẫu không là thoáng đợi chờ
Đêm mưa bụi rắc thẫn thờ vào nhau
Tựa hồ ngỡ giấc chiêm bao
Bàn tay giờ đã xanh xao tuổi gầy
(Lặng thầm)
Cũng có khi đó là  thoáng dằn vặt trong tâm tưởng về anh mà tác giả Dung Thị Vân đã viết nên những vần thơ hờn trách mà vẫn chứa chan tình cảm yêu thương:
Khi em khóc làm sao anh thấy được
Như trăng kia – anh ngắm – lúc em cười
(Trăng)
Nhiều khi sự tuyệt vọng trong tình yêu, lại trở thành nỗi khát khao nồng cháy yêu thương:
Chờ nhau cạn bấy con sông
Lời xưa thăm thẳm ngóng trông rối bời
Ta đi tìm ánh sao rơi
Tìm nhau mãi tận cuối trời không anh
(Tạ lỗi)
Lúc tình yêu chan hòa, mãn nguyện thì tâm hồn bỗng bay bổng, diệu kỳ:
Khi vui em ước là mây
Bay trên mái tóc anh đầy nắng mưa
(Tình em)
Nói về sự thủy chung trong tình yêu Dung Thị Vân cũng có một cách nói khác lạ, đầy quyến rũ làm mê mẩn tâm hồn:
Em chỉ có  một đóa hồng duy nhất
Là tình anh hơn mọi đóa trong đời
(Điều có thật)
Phải có một tình cảm yêu thương con người và vạn vật xung quanh đến độ thế nào, tác giả mới có một tâm hồn thơ trẻ trung, giọng điệu thơ tình cảm, nhuần nhụy, mượt mà và sâu lắng đến thế. Dung Thị Vân viết ra những cách cảm của mình về từng chi tiết của tình yêu chứ không phải là những liệt kê  suy nghĩ, chính vì vậy mà lời thơ , hình ảnh thơ giàu sức cảm, gợi liên tưởng về trạng thái tâm hồn của nhân vật trữ tình thơ, tạo sức hút kỳ lạ trong tâm tưởng của người đọc.
Toàn bộ tập thơ của Dung Thị Vân là một sự hoài niệm, mơ màng, hư ảo, nhưng cũng mang sắc thái triết lý sâu sắc. Phải chăng Dung Thị Vân đang đi ngược gió về một miền ký ức xa xôi của niềm thương nỗi nhớ mông lung. Chính vì vậy mà tập thơ có tên “MIỀN GIÓ NGƯỢC”.
Nha Trang, 11-2009
Nguồn: Lucbat.com



TỨ TUYỆT ĐỘC ẨM

CÕI TÌNH
Tình người thầm lặng giọt sương
Lòng ta như biển vô thường thế thôi
Cõi yêu khắc khoải không lời
Cõi đời lận đận khóc cười trăm năm
ĐẾN GHỀNH RÁNG, NHỚ HÀN MẶC TỬ
Trăng xưa người đã bán rồi
Đêm suông Ghềnh Ráng gió ngồi tỉnh mê
Bóng ai cúi nhặt câu thề
Trăng hay nước mắt khóc nhòe cõi thơ
ĐỘC ẨM

Giọt cay giọt đắng ân tình
Con giờ uống cạn bóng mình không trôi
Cha về tro bụi đơn côi
Chuyện trần gian mãi rối bời trong con
TÌNH EM

Khi vui em ước là mây
Bay trên mái tóc anh đầy nắng mưa
Lúc buồn lại ước ngày xưa
Tấm thân gầy guộc tựa vừa vai anh
TÌM
Tìm trong sương khói bước chân
Tìm trong hư ảo một lần bên nhau
Tìm trong ly rượu không màu
Ta chưa lần chuốc thương đau bao giờ
Tìm ai một thoáng bơ vơ
Hàng dương gió nghẹn bên Hồ Xuân Hương
Tìm đâu màu áo nắng vương
Cỏ may vướng cả nỗi buồn vào thơ
Tìm đâu ánh mắt ngày xưa
Đôi ta thăm thẳm chiều mưa cuối tuần
Tìm đâu một thoáng ngại ngần
Bàn chân lối cũ khuất lần cỏ lau
Giờ tìm đâu biết tìm đâu
Một chiều Đà Lạt nhói đau tim mình
TẠ LỖI

Tô son điểm phấn mà chi
Chim bay khuất nẻo Ba Vì xa trông
Chờ nhau cạn bấy con sông
Lời xưa thăm thẳm ngóng trông rối bời
Ta đi tìm ánh sao rơi
Tìm nhau mãi tận cuối trời không anh
Vòng tay từ chối tình xanh
Dối lòng năm tháng loanh quanh lỡ làng
Quơ tay vốc ngọn gió sang
Lật xoay ký ức mênh mang tình này
Thoát mình khỏi giấc tỉnh say
Ta xin tạ lỗi những ngày trong anh.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.08.2010 14:30:07 bởi flowerlegend >
#1
    flowerlegend 16.08.2010 10:53:53 (permalink)
    Cõi Tình

    Tình Người thầm lặng giọt sương
    Lòng ta như biển vô thường thế thôi
    Cõi yêu khắc khoải không lời
    Cõi đời lận đận khóc cười trăm năm
    #2
      flowerlegend 16.08.2010 10:55:29 (permalink)
      Thổn thức

      Mai anh về mắt cải vàng hoe nhớ

      Chiều xuân xưa thương đốm cúc ngây khờ

      Vòng tay ấm mênh mang lời hẹn ước

      Em giật mình ngơ ngẩn - dại vần thơ


      Mai anh về áo em nhàu nếp gió

      Vùng đảo xa biền biệt tím mong chờ

      Một vòng tay ước gì còn xanh mãi

      Hơi thở nào vội vã ướt niềm mơ


      Ta gặp nhau lạ kỳ đêm huyền diệu

      Để ai về hoang vắng bóng cô liêu

      Bút mực nào thay cho lời thương nhớ

      Thoáng men say - Em thổn thức bao điều!
      #3
        flowerlegend 16.08.2010 10:57:12 (permalink)
        Trăng

        Khi em khóc làm sao anh thấy được
        Như trăng kia - anh ngắm - lúc em cười
        Rồi lặng lẽ ẩn vào mây cô độc
        Anh vô tình không biết - tưởng sương rơi
        #4
          flowerlegend 16.08.2010 11:03:52 (permalink)
          LẶNG THẦM

          Dẫu không là thoáng đợi chờ
          Đêm mưa bụi rắc thẫn thờ vào nhau
          Tựa hồ ngỡ giấc chiêm bao
          Bàn tay giờ đã xanh xao tuổi gầy
           
          Vết xưa sỏi đá nào hay
          Lặng thầm em một màu mây ấm nồng
          Người xưa tặng vết thương lòng
          Bão xin đừng thốc buốt dòng thi ca
           
          Bóng người mờ mịt nẻo xa
          Kìa trăng vằng vặc phù hoa cõi người.
          Dung Thị Vân
          #5
            flowerlegend 16.08.2010 11:06:19 (permalink)
            Rượu Cần

            Vít cho đêm xuống ngang cần rượu
            Chếch choáng men say cả núi đồi
            Ánh mắt ai cười như có lửa
            Sương mù tan loãng giữa bờ môi
            Dung Thị Vân
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 16.08.2010 11:07:20 bởi flowerlegend >
            #6
              flowerlegend 16.08.2010 11:12:42 (permalink)
              Đồng dao cho người

              Đã có nhau đâu
              Mà xa anh nhỉ
              Ngơ ngẩn dây bầu
              Rối ren hoa bí

              Trời nắng hanh hao
              Vai gầy quyến rũ
              Nhớ buổi hôm nào
              Lối xưa rêu phủ

              Từ giã bàn nay
              Không bao giờ ấm
              Từ giã một ngày
              Cơn mưa đến chậm

              Sao nát lòng nhau
              Đong đầy kỷ niệm
              Giọt lệ hững hờ
              Biển đời khát mặn

              Dung Thị Vân

              #7
                flowerlegend 16.08.2010 11:18:40 (permalink)
                Dự cảm

                Mưa chẳng cản được bước chân ta
                Tìm nhau trong bão nổi
                Hy vọng nhắc ta
                Chùm nắng cuối con đường

                Dung Thị Vân
                #8
                  flowerlegend 16.08.2010 11:21:56 (permalink)
                  Tạ Lỗi

                  Tô son điểm phấn mà chi
                  Chim bay khuất nẻo ba vì xa trông
                  Chờ nhau cạn bấy con sông
                  Lời xưa thăm thẳm ngóng trông rối bời

                  Ta đi tìm ánh sao rơi
                  Tìm nhau mãi tận cuối trời không anh
                  Vòng tay từ chối tình xanh
                  Dối lòng năm tháng loanh quanh lỡ làng

                  Quơ tay vốc ngọn gió sang
                  Lật xoay ký ức mênh mang tình này
                  Thoát mình khỏi giấc tỉnh say
                  Ta xin tạ lỗi những ngày trong anh

                  Dung Thị Vân
                  #9
                    flowerlegend 16.08.2010 11:24:49 (permalink)
                    Bên Mồ Cha

                    Khói hương xanh như cỏ
                    Hồn cha run gió đồng
                    Hạt bụi nhoè khoé mắt
                    Dụi tay đầy hư không!

                    Dung Thị Vân
                    #10
                      flowerlegend 16.08.2010 11:28:37 (permalink)
                      Bóng đổ

                      Chị bán màu xuân của đất trời
                      Chị mua dòng lệ thế gian ơi
                      Tôi đếm mùa xuân trong dáng chị
                      Một mình một bóng một đầy vơi

                      Tôi bước đi về trong gió xuân
                      Thương người phận bạc mãi phân vân
                      Đắng cay lam lũ ai chia sẽ
                      Trên cánh hoa mai nắng bạc dần

                      Dung Thị Vân
                      #11
                        flowerlegend 16.08.2010 11:30:24 (permalink)
                        Nỗi đau

                        Hơi thở mẹ giờ mong manh sương khói
                        Thèm vòng tay ôm mẹ mỗi đêm về
                        Nỗi cơm áo trên vai trĩu nặng
                        Thương mẹ già héo hắt bến sông quê

                        Dung Thị Vân
                        #12
                          flowerlegend 16.08.2010 11:31:45 (permalink)
                          Kỷ Niệm

                          Nâng niu kủ niệm ngày xưa
                          Bao nhiêu nét bút người thơ tặng mình
                          Áng thơ là những tâm linh
                          Thời gian còn mãi trang tình thơ tôi

                          Tình ai trong mắt không lời
                          Sao ta kết chặt một trời thương yêu

                          Dung Thị Vân
                          #13
                            flowerlegend 16.08.2010 11:33:03 (permalink)
                            Tình em

                            Khi vui em ước là mây
                            Bay trên mái tóc anh đầy nắng mưa
                            Lúc buồn lại ước ngày xưa
                            Tấm thân gầy guộc tựa vừa vai anh

                            Dung Thị Vân

                            #14
                              flowerlegend 16.08.2010 11:37:53 (permalink)
                              Tôi đếm mùa xuân

                              Tôi đếm mùa xuân giữa cuộc đời
                              Người xưa biền biệt nẻo mù khơi
                              Câu thơ vỡ vụn trên màu tóc
                              Lạnh lẽo đông về lá vẫn rơi

                              Mùa xuân ai đếm chiều luống tuổi
                              Nẻo đợi chờ hoa nắng rơi rơi
                              Đò dọc đò ngang miền ký ức
                              Về thôi anh biển tím mắt người

                              Rũ áo ngày xưa bay tóc rối
                              Men thương còn lại thoáng phai phôi
                              Quay đi ngoảnh lại mờ năm tháng
                              Ô hay xuân lại thắm vành môi

                              Dung Thị Vân



                              #15
                                Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 4 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 48 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9