ĐỔI NGÔI - THƠ TRẦN MẠNH HÙNG - NHẠC CHÂU ĐỨC KHÁNH

Tác giả Bài
Trần Mạnh Hùng
  • Số bài : 9422
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 02.07.2005
  • Nơi: Giấc Mộng
ĐỔI NGÔI - THƠ TRẦN MẠNH HÙNG - NHẠC CHÂU ĐỨC KHÁNH - 26.08.2010 21:14:55
THƠ - TRẦN MẠNH HÙNG
NHẠC - CHÂU ĐỨC KHÁNH


ĐỔI NGÔI
Em cười.
Hiu hắt.
Buồn vương
Lên mắt,
Giọt buồn lăn trôi
Tình đã đổi ngôi.
Xót xa nghẹn lời
Sũng hờn đôi môi.

Tóc dài
Biếng chải
Lả lơi
Buông trải.
Nước mắt lưng tròng.
Em khóc ngập lòng.
Nét buồn rưng rưng.
Vai gầy rung rung

Em cười.
Xa vắng.
Trọn niềm
cay đắng
Chất ngất niềm đau
Tình từ đỉnh cao.
Vụt xuống vực sâu
Vỡ òa mắt nâu
Tiếc thương ngọt ngào.
Lụy tình xanh xao

Tóc mây.
Óng ả
Chạy xoã
bờ vai.
Tình đã.
Qua tay
Dáng em hao gầy
Xót thương hôm nay.
Xót thương ngày mai
Vật vờ hồn say

Một vòng lá gai.
Cài trên tóc dài.
Hoa tang tình đầu.
Còn gì nữa đâu. . . .

. . . Một đóa
Hoa Mai.
Cài trên,
Áo dài.
Tóc chải bềnh bồng.
Tình em ấm nồng.
Em đi bên chồng.
Tíu tít cười vui.

Trong nắng.
Xuân hồng.
Mắt em sáng ngời.
Rạng rỡ niềm vui

TMH


[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/8382/B45A69AF930A4ECF8A8BFFBD3F1AE749.JPG[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.08.2010 21:17:45 bởi Trần Mạnh Hùng >
"Thơ là trừu tượng, tình cảm là hư cấu được cấu tạo rất vô tư trong hồn thơ
Nếu ý thơ đi quá mức giới hạn của tình cảm, đó là sự hồn nhiên của thơ, xin đừng giận, sự giận dữ làm mất đi vẻ đẹp của thơ".
Trần Mạnh Hùng