CỐT CÁCH MAI HOA Sấp ngửa đời thường, mây trắng bay!
Mộng tỉnh lai hoàn, vững chí trai.
Thác ghềnh tri thế nhàn nhã hát:
“Chánh tâm quân tử, chánh tông mai!”
Hỗn độn kỳ khôi, chuyện thế gian
Trắng đen bỉ thử, bớt can phần
Cương cường háo thắng làm chi, khổ
Nhu kỳ, kỳ loạn ẩm kỳ nhân!
Nhẫn, nhẫn cho qua phút khó khăn
Cười khà để tránh họa vô thanh
Khôn ngoan, ngu độn tùng thời tỏ
Ngữ ngôn nan ký ý xuất thần.
Buồn - vui: âu mưa nắng hý trường
Ghét - thương: bọt sóng giữa trùng dương
Làm người: khí phách thuyền giỡn sóng
Chí dũng, tâm bình trải tứ phương...
Tự răn mình trong chuỗi ngày biết cái đắng cay của cuộc sống...
Viết từ 2001 đến tháng tư 2005
Trầm Thi, NVK
(repost)
Gửi lại như 1 lời tự sự!!
Ai cũng có một lần vấp ngã... Cuộc sống là rớt xuống và chống tay đứng lên bạn à - TT cũng từng như thế và không chỉ một lần...
Hãy cứ vui chơi cuộc đời, dù chiều nay không ai qua đây, hỏi thăm tôi một lời... (TCS)
Chia sẻ chút buồn với bạn!
Gửi tiếp một câu chuyện hay đến với TA nhé:
CÁI KÉN BƯỚM
Một chàng trai nọ tìm thấy một kén bướm.Một hôm anh thấy cái kén hé 1 lỗ nhỏ. Anh ta ngồi hàng giờ nhìn chú bướm nhỏ cố thoát mình khỏi cái lỗ nhỏ xíu. Rồi anh ta thấy mọi việc không tiến triển gì thêm.Hình như chú bướm ko thể cố hơn được nữa. Vì thế, anh ta lấy kéo rạch cho cái lỗ to thêm.
Chú bướm dễ dàng thoát ra khỏi cái kén.Nhưng thân mình nó sưng phồng lên,đôi cánh thì nhăn nhúm. Còn chàng thanh niên cứ ngồi quan sát cái kén với hy vọng một lúc nào đó thân mình chú bướm sẽ xẹp lại và đôi cánh xòe rộng hơn đủ để nâng đỡ thân hình chú.
Nhưng chẳng có gì thay đổi cả! Sự thật là chú bướm đã phải bò loanh quanh suốt quãng đời còn lại với đôi cánh nhăn nhúm và thân hình sưng fồng. Nó chẳng bao giờ có thể bay được. Có một điều mà người thanh niên không thể hiểu: cái kén chật chội khiến chú bướm phải nỗ lực mới chui wa được cái lỗ nhỏ xíu kia là quy luật tự nhiên tác động lên đôi cánh và cơ thể của bướm,giúp chú có thể bay ngay khi thoát ra ngoài.
Đôi khi đấu tranh là rất cần thiết trong cuộc sống. Nếu ta wen sống một cuộc đời fẳng lặng, ta sẽ mất đi sức mạnh tiềm tàng mà bẩm sinh mỗi người đều có. Và chẳng bao giờ ta có thể bay được. Vì thế, nếu bạn thấy mình đang fải vượt qua nhiều áp lực và căng thẳng thì hãy tin rằng sau đó bạn sẽ trưởng thành hơn. (Sưu tập từ Internet)
Chúc Tâm An sẽ An Tâm - chiến đấu và thành công trong những ngày sắp đến!
Trầm Thi