Vườn nhà có mấy Mầm Thơ ...
Trích đoạn: HẠ VŨ
THƯƠNG CHỊ
Đêm qua chị khóc một mình
Cô đơn chỉ có lặng thinh khóc cùng
Nhưng mà chị biết hay không
Em hay rồi cũng nghe lòng quặn đau
Nghe tim nhói tận thẳm sâu
Nhưng rồi chỉ nói được câu…chị à…
Chị ngồi với khóc đêm qua
Nào ai có biết để mà dỗ đâu
29/5/06
*****
HV, Cảm ơn em đã quan tâm đến chị ! Mà em biết k, ơn trời mình sống tử tế nên nhiều người quý, khóc một mình rồi hôm sau đi làm mọi người thấy mắt sưng hup ai nấy đều xúm vào an ủi động viên, dỗ dành...dè đâu càng dỗ chị càng khóc dữ! Chạy vô toalet đứng một mình rồi...hết khóc ! Mới biết lúc khóc đừng có ai dỗ thì càng dễ bình tâm hơn...Vậy nên đừng lo chị khóc một mình nha !
Định hoạ lại mấy dòng cùng em nhưng mà...ngoái đi ngoái lại mấy bữa rày toàn nước mắt không hà. Chẳng lẽ giờ lại...khóc tiếp ! Thôi, để khi khác chị "đáp thơ" cho em nha, được không !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.05.2006 15:11:16 bởi Tâm An >
Tết Đoan Ngọ. Xém chút nữa thì quên. Có lẽ phải về ăn Tết với papa, về để hít thở chút không khí trong lành của làng quê...
Về quê
Buồn. Ta về lại chốn quê
Để nhìn đồng đất tứ bề thênh thang
Cây đa ngả mái đình làng
Nơi ta “mở quán – bán hàng” tuổi thơ
Từ xa xưa tới bây giờ
Sông quê vẫn chảy, bãi bờ vẫn xanh
Giếng quê trong trẻo mát lành
Luỹ tre, khóm chuối…lá cành lao xao
Vỗ về những giấc chiêm bao
Của đêm thành phố ồn ào tháng năm
Về làng để dạ thương thầm
Cái duyên con gái dãi dầm nắng mưa
Tóc dài giống mẹ ta xưa
Chai tay vẫn biết thêu thùa, vá may
Về làng để thấy lòng này
Quên đi bao nỗi đắng cay đoạn trường.
Thăm Quê
Vui buồn lại ghé thăm quê
Qua con đò cũ quay về tuổi thơ
Cánh đồng xanh nắng trắng mưa
Tuổi thơ bắt ốc mò cua một mình…
Ta về thăm lại mái đình
Cây đa thuở ấy lá cành sum sê
Rễ non phủ kín rễ già
Thạch Sanh đốn củi làm nhà trú thân…
Qua ao sen cũ tần ngần
Thương người bạn ấy tảo tần nắng mưa
Cỏ non xanh cả giấc mơ
Bóng chiều phủ khói lưa thưa mái nhà..
Rong chơi những buổi chiều hè
Thả diều nghe tiếng sáo về vi vu
Thoảng trong lất phất sương mù
Bóng người thôn nữ ngày mùa hong rơm…
Đuyên Hồng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.05.2006 17:58:23 bởi Đuyên Hồng >
Trích đoạn: Đuyên Hồng
Thăm Quê
Vui buồn lại ghé thăm quê
Qua con đò cũ quay về tuổi thơ
Cánh đồng xanh nắng trắng mưa
Tuổi thơ bắt ốc mò cua một mình…
Ta về thăm lại mái đình
Cây đa thuở ấy lá cành sum sê
Rễ non phủ kín rễ già
Thạch Sanh đốn củi làm nhà trú thân…
Qua ao sen cũ tần ngần
Thương người bạn ấy tảo tần nắng mưa
Cỏ non xanh cả giấc mơ
Bóng chiều phủ khói lưa thưa mái nhà..
Rong chơi những buổi chiều hè
Thả diều nghe tiếng sáo về vi vu
Thoảng trong lất phất sương mù
Bóng người thôn nữ ngày mùa hong rơm…
Đuyên Hồng
Hay quá anh ĐH à, bài thơ thật giàu hình ảnh quê hương! Anh cứ tích cực đem hồn quê vào vườn nhà TA nha !
Tự vấn một chiều
Biết bao niềm thương mến
Ta dại khờ đánh rơi
Chiều nay tim nức nở
Gọi thầm : cô đơn ơi !
Biết bao nhiêu mảnh đời
Đã trở thành quá khứ
Người đi nhưng bóng ở
Bên ta hoài nhớ nhung
Biết bao nhiêu riêng - chung
Trộn vào nhau khó tả
Câu thơ nào tứ lạ
Chẳng thấy về cùng ta !? r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.05.2006 19:51:56 bởi Huyền Băng >
Niềm vui buổi chiều
Biết bao niềm thương mến
Tưởng xa tận trùng khơi
Rồi một chiều ập đến
Sóng yêu thương cuộc đời...
Tưởng đã xa nụ cười
Tưởng đã gần nỗi khổ
Một chiều niềm nhung nhớ
Bỗng tím hồng bờ môi...
Ngồi nghe tiếng chiều rơi
Ngập ngừng ngoài hiên vắng
Sao thấy lòng yên ắng
Như mảnh trăng giữa trời...
31.05.2006
Nguyễn Hoàng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.05.2006 18:55:13 bởi Nguyễn Hoàng >
Trích đoạn: Tâm An
Tự vấn một chiều
Biết bao niềm thương mến
Ta dại khờ đánh rơi
Chiều nay tim nức nở
Gọi thầm : cô đơn ơi !
Biết bao nhiêu mảnh đời
Đã trở thành quá khứ
Người đi nhưng bóng ở
Bên ta hoài nhớ nhung
Biết bao nhiêu riêng - chung
Trộn vào nhau khó tả
Câu thơ nào tứ lạ
Chẳng thấy về cùng ta !?
r
Lại gõ cửa thăm chủ nhà nữa nè, chúc cô chủ vườn thơ mãi hoài xinh đẹp, và những đóa hoa thơ mãi hoài thắm tươi
Một Thời Ta Yêu Nhau
-Trường Phi Bảo-
Một thời ta yêu nhau
Cháy trời hoa phượng đỏ
Niềm nhớ thương còn đó
Dễ dầu gì nguôi quên
Một thời ta kề bên
Hẹn thề chung một lối
Buồn chưa thành tên gọi
Sao cô đơn mình tôi
Một thời chửa chia phôi
Câu thơ tròn giấc mộng
Tình chưa sầu lẻ bóng
Và lệ chẳng tuôn rơi
Một thời ta yêu nhau
Nhắc lại thêm ngậm ngùi
Đón đưa cùng mong đợi
Giờ chỉ còn riêng em
31-5-2006
Trích đoạn: Nguyễn Hoàng
Niềm vui buổi chiều
Biết bao niềm thương mến
Tưởng xa tận trùng khơi
Rồi một chiều ập đến
Sóng yêu thương cuộc đời...
Tưởng đã xa nụ cười
Tưởng đã gần nỗi khổ
Một chiều niềm nhung nhớ
Bỗng tím hồng bờ môi...
Ngồi nghe tiếng chiều rơi
Ngập ngừng ngoài hiên vắng
Sao thấy lòng yên ắng
Như mảnh trăng giữa trời...
31.05.2006
Nguyễn Hoàng
Chào anh Nguyễn Hoàng lần đầu tiên ghé chơi vườn nhà TA !
Cảm ơn anh có quà để lại !
Cho TA hoạ với anh vài lời nha :
- Trong nắng chiều
Ngồi nhìn bóng chiều nghiêng
Liêu xiêu hoàng hôn vắng
Lá rơi trong thinh lặng
Ngỡ lòng mình bình yên !
Những kỷ niệm không tên
Chợt ào về giục giã
Cơn gió nào rất lạ
Thổi hoài trong nhớ nhung...
Chiều đi giữa mông lung
Giọt buồn rơi quạnh quẽ...
Có một người cô lẻ
Như sao hôm trên trời !
-
-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.06.2006 10:59:16 bởi Tâm An >
Trích đoạn: Tâm An
Tự vấn một chiều
Biết bao niềm thương mến
Ta dại khờ đánh rơi
Chiều nay tim nức nở
Gọi thầm : cô đơn ơi !
Biết bao nhiêu mảnh đời
Đã trở thành quá khứ
Người đi nhưng bóng ở
Bên ta hoài nhớ nhung
Biết bao nhiêu riêng - chung
Trộn vào nhau khó tả
Câu thơ nào tứ lạ
Chẳng thấy về cùng ta !?
r
Mod Huyền Băng hình như lần đầu tiên ghé thăm vườn của Tâm An, vậy mà TA lại đi vắng k đón tiếp mod, thất lễ, thất lễ, mong mod đại xá cho TA nha !
Cảm ơn mod đã đánh cây ở vườn nhà TA sang ươm ở vườn thơ của VNTQ nha !
Trích đoạn: Trường Phi Bảo
Trích đoạn: Tâm An
Tự vấn một chiều
Biết bao niềm thương mến
Ta dại khờ đánh rơi
Chiều nay tim nức nở
Gọi thầm : cô đơn ơi !
Biết bao nhiêu mảnh đời
Đã trở thành quá khứ
Người đi nhưng bóng ở
Bên ta hoài nhớ nhung
Biết bao nhiêu riêng - chung
Trộn vào nhau khó tả
Câu thơ nào tứ lạ
Chẳng thấy về cùng ta !?
r
Lại gõ cửa thăm chủ nhà nữa nè, chúc cô chủ vườn thơ mãi hoài xinh đẹp, và những đóa hoa thơ mãi hoài thắm tươi
Một Thời Ta Yêu Nhau
-Trường Phi Bảo-
Một thời ta yêu nhau
Cháy trời hoa phượng đỏ
Niềm nhớ thương còn đó
Dễ dầu gì nguôi quên
Một thời ta kề bên
Hẹn thề chung một lối
Buồn chưa thành tên gọi
Sao cô đơn mình tôi
Một thời chửa chia phôi
Câu thơ tròn giấc mộng
Tình chưa sầu lẻ bóng
Và lệ chẳng tuôn rơi
Một thời ta yêu nhau
Nhắc lại thêm ngậm ngùi
Đón đưa cùng mong đợi
Giờ chỉ còn riêng em
31-5-2006
Chẳng biết nói gì hơn là cảm ơn nữa TPB à! Cảm ơn nghe !
Cảm tác cùng TPB nè :
Một thời đã qua
Một thời yêu say đắm
Giờ chia lìa đôi nơi
Lòng em như giếng cạn
Khát lời thương xa vời...
Tình như mây cuối trời
Kỷ niệm buồn khuất bóng
Lòng em chiều gió lộng
Cuốn trôi về nơi đâu?!
Nhắc lại chỉ thêm đau
Trái tim còn rát bỏng
Thôi em đừng trông ngóng
Tình một thời đã qua...
Tự hỏi
Làm sao viêt những bài thơ vui
Khi nước mắt cố kìm vẫn chảy
Cuộc đời thực buồn nhiều biết mấy
Nỗi ngậm ngùi chua xót rưng rưng…
Này ảm đạm ở lại sau lưng
Thêm thê lương chập chờn trước mắt
Thơ hoá thành giọt sầu trong vắt
Thoáng nhìn vào thấu rõ hoang liêu.
Nhân thế vô cùng thơ nói được bao nhiêu
Tự hỏi mình trước trắc - bằng - lục – bát
Chữ nghĩa thánh hiền muôn đời khao khát
Tê tái hồn người vẫn bát ngát hồn thơ !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.06.2006 10:30:00 bởi Tâm An >
Một mình
Một mình đi sớm về trưa
Quẩn quanh bên những ước mơ vơi đầy
Khát khao năm tháng hao gầy
Thời gian trôi với gió mây la đà
Đôi khi lòng bỗng xót xa
Đất trời cứ rộng bao la vô tình
Không duyên, không nợ sao đành
Buộc vào nhau cũng khó thành một đôi
Ai ơi xin chớ ngậm ngùi
Một mình hãy gắng chung vui với đời !
VÀ TA BỐN MÙA
Có lúc thấy mình như mùa hạ
Nồng nàn trải nắng xuống nhân gian
Trái tim nhỏ bé thành biển cả
Và sóng thương yêu dâng ngập tràn.
Có lúc thấy mình như mùa xuân
Hân hoan vẽ những mộng xa, gần
Tay ai mười ngón đan vào tóc
Lá thắm, hoa cười, mưa phân vân…
Có lúc thấy mình như mùa đông
Giá băng dập tắt hết lửa lòng
Thời gian theo lá rơi hờ hững
Buồn đã đong đầy trong mắt trong!
Có lúc thấy mình như mùa thu
Tâm hồn phẳng lặng - mặt ao tù
Ưu tư gửi lại màu hoa cúc
Để phút phiêu bồng, ta – ngao – du !
Trích đoạn: Tâm An
VÀ TA BỐN MÙA
.........................................................
Tình yêu bốn mùa
Thân thương quá vì đó là mùa hạ
Nắng trải vàng khắp cả chốn nhân gian
Ta bỗng thấy mình tan thành biển cả
Để cho em làn sóng biển ngập tràn…
Mơn mởn thế em như mùa xuân đến
Thắm môi anh hơi ấm buổi xuân thì
Hoa nở rộ - đó tình ta hò hẹn
Lá xanh vườn cất tiếng gọi người quen…
Mùa đông ạ, xin kéo gần hơn nữa
Em bên ta, tình nhớ ước mơ hồng
Mơ ước cháy bên đời ta rực lửa
Em nơi nào nghe ta gọi em không…?
Thu vắng lặng, thôi em đừng nói nữa
Tình ta màu trong trắng tựa như thơ
Em gió thoảng em cũng là hư ảnh
Dội lòng anh khi gió đổi mùa….
ĐH
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.06.2006 14:04:26 bởi Đuyên Hồng >
Hỏi vu vơ...
Buồn đâu chất mấy chồng cao
Lệ đâu chan chứa chảy vào tim khô
Xót xa nói mấy cho vừa
Đắng cay ai nỡ đổ thừa thế nhân
Tháng năm níu lại tần ngần
Giấc mơ thơ ấu ngỡ gần mà xa
Còn trong nỗi nhớ nhạt nhoà
Mơ hồ có cả bóng ta hồn người
Hỏi nhau - nào dám trả lời
Câu thơ nghiêng cả một trời đớn đau !
Repost
( Re : Uẩn - Sóng Trăng)
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 7 bạn đọc.
Kiểu: