Trích đoạn: Tâm An
Trong bão biển
Ta về biển trong một ngày bão nổi
Mưa mịt mù ướt sũng lời thương
Biển thân thiết
Bỗng thành xa lạ quá
Tim cồn cào dâng sóng nhớ tha phương !
Em ở đâu
Xuôi ngược những nẻo đường
Muôn lối rẽ
Xót xa lời tình tự
Gửi bão giông ước mơ hằng ấp ủ
Đừng trách cuộc đời bề bộn ưu tư
Mưa lạnh, buồn là nước mắt mùa thu
Bờ cát vắng thèm dấu hài bé bỏng
Ta như biển
Trọn đời ôm khát vọng
Có phải vì yêu
Nên luyến nhớ mệt nhoài ?!
Rồi bình yên sẽ tới đậu trên vai
Sau bão tố là nắng hồng rạng rỡ
Niềm vui đến thay nỗi buồn vô cớ
Thuyền lại về
Bám biển
Hát lời yêu !!!
Hạ Long, những ngày mưa bão 7/2006
Tâm Tư Biển
-Trường Phi Bảo-
Anh bảo em Biển không có trái tim
Nhưng em hiểu Sóng chính là tim biển
Sự thật đó không phải lời ngụy biện
Anh cứ thử một lần lắng nghe biển hàn huyên
Biển kể rằng biển rất rất yêu thuyền
Chỉ mỗi thuyền mới làm lòng biển nhớ
Sóng ồn ào là khi biển than thở
Biển cũng như mình sợ trắc trở mai sau
Đừng ngạc nhiên khi thấy Biển kêu gào
Đêm từng đêm biển chẳng bao giờ ngủ
Thức cùng trăng, bầu bạn cùng tinh tú
Có lúc nào ta thấy biển bình yên?
Biển xanh xao chứa đựng những u phiền
Bởi lo sợ một ngày thuyền neo bến
Sóng lặng lẽ vỗ vào bờ trìu mến
Mang niềm đau không thể gọi thành tên
Ở nơi đâu Biển cũng chỉ bấp bênh
Anh tin không biển như em chờ đợi
Ôm khát vọng trong cô đơn mòn mõi
Tới bao giờ nước mắt mới thôi rơi
7-7-2006