PHÙ THỦY MẶT TRĂNG LÀM THƠ
tranghehehe 29.08.2010 17:27:05 (permalink)
0
BÃI SẬY
                 
 Vi vu, vi vu sậy xào xạc trước gió,
Đập vào tim ta hình bóng xưa.
Kỉ niệm bãi sậy còn đó, vui vẻ cùng chàng
Vật còn đây chiếc nhẫn sậy em đeo.
 
Giấc mơ trở lại, để giờ đây hụt hẫng
Lòng đau nhói, chỉ thấy mỗi bãi sậy cô đơn.
Chàng đi rồi, nhưng sậy đã giữ trái tim chàng ở lại
Cho ta can đảm để đợi chờ.
 
Ôi cái chờ đợi mòn mỏi, vắt kiệt nước mắt,
Lệ rơi xuống nước, đau nhói tim.
Tiếng thởn thức hồ với tiêùng sậy, cũng thức thổn
Lòng đau, tim đau, sậy cũng đau.
 
Ta nhìn sậy, vẫn xào xạc lá đưa
In bóng xuống mặt hồ, nước xao động.
Có phải sậy cũng đang vẫy gọi trái tim cũ?
Mà sao cảnh lá buồn, lòng thiết tha mong nhớ…
 
Chàng đi rồi, tình ta biết đêû đâu?
Hay cũng để vào bãi sậy kia, mãi vờn gió chờ đợi.
Lực cùng sức kiệt, chỉ biết gọi chàng bằng trái tim gần như đã chết
Nỗi nhớ chàng da diêùt biết khi nào cho vơi.
 
Khấn thần sông trả người về bên sậy
Để không còn cảnh sậy buồn, tiếng lòng đến thê lương,
Để bóng hình chàng còn mãi, in mặt nước,
Để tim chàng sẽ mãi gần ta.
 
 
#1
    tranghehehe 29.08.2010 17:53:08 (permalink)
    0
       CÂY DƯƠNG LIỄU
     
     
    Trước gió thu chập chờn hoa liễu đỏ,
    Tán lá mềm mại vuốt làn hương
    Cây rũ bóng ngã mình in hồ nước
    Cây làm duyên hay đang tìm mảnh tình đã treo ngang?
     
    Liễu tìm tình, xào xạc lá kêu khẽ…
    Nước có nghe chăng, lòng em đang tha thiết gọi chàng
    Dù gió cuối thu lạnh giá có thấm đau buốt lòng em,
    Nhưng cũng không bằng nỗi đau vì tình đang ngự trị.
     
    Nước hỡi, chàng có nghe tiếng lòng em đang hát,
    Hát bản ca tình sầu muôn thuở để mong chàng có thể hiểu em
    Chàng không hiểu sao?
    Hỡi dòng nước chỉ nhìn em rồi vô tình ngoảnh mặt
    Chỉ để lại nơi em từng cơn thương, cơn nhớ chẳng thể vơi lòng.
     
    Em biết chàng sẽ đi về nơi xa tít tắp kia
    Rồi những thú vui, thú lạ sẽ khiến chàng quên em, mãi mãi
    Cả những câu chuyện xứ khách cũng sẽ níu chân chàng
    Để rồi đêm đêm, chỉ mình em một bóng tắm hồ trăng lạnh lẽo
     
    Em đã cố gọi chàng, với lấy chàng,
    Chỉ mong có thể theo chân chàng tới bất cứ nơi đâu
    Nhưng yếu ớt thay, một cây liẽu nhỏ bé sao có thể…
    Bất lực, lòng nặng trĩu những trăn trở suy tư “Liệu chàng có trở về?”
     
    Em chỉ có thể cầu nguyện,
    Mong cho con đường của riêng chàng sẽ mãi là những lát cỏ mềm trải dài xa tít,
    Nhưng trái tim đang dần khô rát này sẽ luôn hướng về dòng nước,
    Dù trong mắt chàng, em cũng chỉ mãi là cây dưng, trên đường chàng qua.
     
     
     
     
    #2
      tranghehehe 06.09.2010 21:03:48 (permalink)
      0
         CÔ ĐƠN
       
      Em ngồi đây,
      Dưới vòm trời bao la,
      Cạnh dòng sông nhỏ hẹp,
       Chờ đợi bóng người…
       
      Em luôn chờ anh, trong bóng tối tưởng chừng như vĩnh cửu
      Vì chính tại nơi đây, anh và em đã trao nhau lời hẹn ước trăm năm.
      Tình yêu của chúng ta luôn đậm đà, chính anh cũng nói thế?
      Nhưng tại sao anh vẫn chưa về, hỡi người em yêu?
      Anh ra đi, lòng em quặn thắt, rứt từng cơn, đau đớn
      Nhưng cũng phải rứt lòng, đành ngậm nước mắt nhìn theo gót chân anh.
      Anh có nhớ chăng, những lời thề thốt ngày xưa,
      Dưới vòm trời này, cạnh con sông này,
      Nhất một lời rằng, chúng ta sẽ có ngày gặp lại, anh còn nhớ?
      Em ngẩng đầu lên trời cao, ngăn những giọt nước mắt
      Cúi xuống mặt sông, ngăn từng cơn đau đớn trào dâng
      Tại sao anh lại để em một mình, trong bóng tối cô đơn, lạnh lẽo
      Anh thật đã quên những kỉ niệm ngọt ngào của chúng ta rồi ư?
      Hay anh thật sự đã không thể trở về nữa…
      Em sẽ phải chờ anh bao lâu?
      Cho đến khi bầu trời kia không còn rộng lớn?
      Cho đến lúc những dòng nước này hồn tồn bất động ngay trước mắt?
      Sao anh lại bỏ em ở đây, lòng rối bời, thương nhớ
      Lòng em bất lực…
      Giữa cái bao la của trời đất,
      trong cái sâu thẳm dòng sông ,
      em lại chẳng thể làm gì,
      Nhưng con tim em lại là ngôi sao duy nhất kia,
      Đang lấp lánh trên nền trời, đang chập chờn dưới mặt nước,
      Ngôi sao của em tuy không rực rỡ như trong những đêm đầy sao nhất,
      Nhưng nó vẫn vươn lên, nổi bật trong đêm tịch mịch không chút ánh sáng.
      Em không thể làm gì,
      Chỉ có thể gọi trời xanh, khấn thần sông nước
      Và anh có nghe thấy chăng, đã nhìn thấy chăng,
      Linh hồn đang dần tiều tuỵ của em, và cả những giọt nước mắt nhung nhớ này.
      Xin hãy chuyển đến anh ấy, dù ở bất cứ nơi đâu, dù có xa xôi thế nào
      Hãy cho anh ấy nhìn thấy ngôi sao nhỏ bé nơi đây,
      Một ngôi sao duy nhất, lấp lánh trên nền trời, chập chờn dưới mặt nước,
      Để anh ấy biết, ở chốn cũ vẫn có người chờ đợi,
      Để anh ấy hiểu, em đây vẫn một lòng.
       
       
       
      #3
        tranghehehe 06.09.2010 21:05:31 (permalink)
        0
          CON LỢN ĐẤT
         
        Tại sao tôi lại được nặn ra?
        Một con heo đất, nhỏ bé, tầm thường
        Mặc dù trong tôi luôn ních đầy những thứ có giá trị.
         
        Đúng, những thứ có giá trị chỉ có ở trong bụng tôi mà thôi,
        Còn bản thân tôi chỉ là một con heo đất rẻ tiền, dễ vỡ
        Thân phận thấp hèn, luôn phải đứng trong góc xó tối tăm
        Phải chăng chỉ vì tôi  sinh ra đã là thứ xấu xí vô giá trị?
         
        Tôi luôn ao ước nhìn về phía ánh sáng trải đều trên bàn kia,
        Nơi những đồ vật sang trong luôn đứng đó, uy nghiêm, đẹp đẽ,
        Nơi luôn rực rỡ và tràn đầy hạnh phúc ,
        Nơi  mà tôi biết, nó sẽ chẳng bao giờ thuộc về tôi cả
        Tôi chỉ có thể nhìn theo, tưởng tượng và thầm ước ao…
         
        Liệu những ước mơ của tôi có xa xôi quá không?
        Khi tôi biết, mình không hề xứng đáng
        Tôi biết mình không có quyền mơ mộng đến những thứ quá đẹp đẽ ấy,
        Tôi biết bản thân không được phép nhìn trộm đến những nơi cao sang kia,
        Chính vì tôi biết, mình sinh ra chỉ để chẳng là gì.
         
        Tôi tồn tại chỉ là thứ đồ để nhét tiền, để vứt trong xó tối,
        Cho đến khi dấu mốc cuối cùng của cuộc đời đã điểm,
        Tôi sẽ lại vỡ tan thành từng mảnh, dưới nền nhà cứng lạnh
        Sẽ chẳng một ai biết đến tôi, kẻ chẳng đáng được sinh ra trên đời
        Sẽ chẳng có tấm lòng thương cảm nào sưởi ấm cho trái tim cô đơn đến lạnh buốt.
         
        Tôi biết tất cả, nhưng tôi vẫn cứ hi vọng, vẫn cứ ước mơ,
        Bởi đó chính là niềm hạnh phúc nhỏ nhoi duy nhất mà tôi còn được hưởng
        Vì thế, xin đừng trừng phạt tôi, hỡi vị thần tối cao và vô vàn vĩ đại
        Xin cho trái tim tôi được sưởi ấm bởi niềm hạnh phúc cuối cùng này
        Cho đến cái ngày… tôi thực sự phải trở về chốn hồi sinh.
         
         
         
        #4
          tranghehehe 06.09.2010 21:07:15 (permalink)
          0
          HẠT HOA BỒ CÔNG ANH
           
          Mẹ ơi, đây là thế giới của mình sao? – Hạt bồ công anh thỏ thẻ.
          Đúng là một thế giới rộng lớn, muôn màu mà con đã hằng tưởng tượng
          Nhưng sao xung quanh con chỉ tồn những thứ cỏ nhạt nhẽo tầm thường?
          Sao con lại không được ra sau bãi đất bí ẩn kia?
          Và tại sao mẹ lại giữ chân con mãi vậy mẹ?
          Bây giờ niềm hi vọng tự do của con đã bung ra một nữa
          Khi bộ cánh trắng muốt này bắt đầu xoè ra từng chút.
          Một cơn gió nhẹ đã xốc vào, như muốn rứt con khỏi mẹ,
          Nhưng sao mẹ lại vẫn giữ chân con chặt thế?
          Sao mẹ lại không cho con như các anh chị mình, được lơ lững trên kia?
          Và rồi, cũng đã đến lúc con thực hiện ước mơ của mình.
          Cuộc sống mềm mại trước mắt con xòe ra hết cỡ,
          Những làn gió reo lên thích thú khi lướt trên đầu con
          Tốc một cái, con bay vút lên cao.
          Và lần này, mẹ chịu để con đi ư?
          Nhưng mẹ đừng buồn, đừng lo lắng gì về con út của mẹ
          Con đã thực sự bước vào thế giới của chính mình.
          Con lướt phía trên mẹ, ngỡ ngàng với những cơn gió lạnh buốt đi qua con
          Mà sao mẹ lại không nói, điều mà chỉ đến khi rời mẹ con mới biết,
          Rằng, ngoại trừ nhà ta, thế giới chỉ là một nơi cô đơn và lạnh lẽo.
          Nhưng không sao, mẹ cũng đừng lo lắng gì cả,
          Con sẽ tạo dựng một gia đình mà chính con sẽ là mẹ,
          Và rồi hạnh phúc thân quen sẽ lại đến với con, như lúc được gần mẹ thân yêu
          Và rồi con lại như mẹ, tiễn đưa những đứa con bé bỏng về nơi xa xôi nhất,
          Cũng như ngay lúc này, mẹ đang vẫy lá tiễn biệt con.
           
           
          #5
            Chuyển nhanh đến:

            Thống kê hiện tại

            Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
            Kiểu:
            2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9