Những tháng năm hạnh phúc êm đềm nay chỉ còn lại đây là những trăn trở, những u buồn không tên nhưng mãi mãi làm tim ta nhói đau. Cũng giống như khi quên một người, yêu một người cũng cần rất nhiều kiên nhẫn. Nhưng thế giới này đâu chỉ thế.
Quá khứ là niềm vui còn hiện tại là nỗi buồn. Biết làm sao được khi con người ai rồi cũng sẽ đổi thay.
Sao trong đầu mình luôn văng vẳng giọng hát buồn của Lệ Quyên-Đắng Cay.
Chắc là tại ngày xưa mình thường nghe bài hát này mỗi khi buồn nhất là từ khi yêu người ấy mình lại càng hay nghe hơn.
...Biết thế khi xưa đừng chung lối đường, sợi nắng giọt mưa nào ai có lường...
Có phải chăng là nuối tiếc? Có phải chăng là sai lầm khi yêu một người.
Tình yêu không có lỗi. Chỉ tiếc chúng ta đã quá vội vàng khi yêu nhau.
...Vẫn mãi mãi yêu anh yêu vô vàng, vẫn mãi mãi yêu anh khi duyên tình trái ngang
B chỉ mong rằng khi Th đọc được những lời này, chúng ta có thể bắt đầu lại từ đầu, một tình yêu như chúng ta vẫn mong...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.07.2011 14:04:24 bởi biennguyen >
Phải không anh, đời chỉ là giấc mơ
Để được sống được khát khao
Như em khát anh những mùa đông gió về lạnh lẽo
Một bờ vai, một vòng tay sưởi ấm hồn em....