Một Chiếc Bóng Bên Đường
Giận Hờn Em có còn hờn tôi nữa không? Vắng em như thấy bão trong lòng Đêm nay trở giấc nghe thu đến Như đã theo về ngọn gió đông Đã mấy ngày qua vắng nụ cười Trên môi hờn dỗi của em tôi Lá theo buồn rớt qua khung cửa vướng lại trên tay chiếc phai phôi Hờn giận chi cho liễu rũ bờ Cho sóng dập vùi những ước mơ Chiều đi trên bến nghe lòng lạnh Buốt giá vòng tay nỗi hững hờ LưuLuyen
HỜN GIẬN Em không giận anh đâu anh à Vẫn mãi hồn mơ mộng ngóng xa Lần ngón tay tính ngày tháng ngả Bóng vàng ngà ướp lá cành hoa Biết bao ngày chờ tuyết sang đông Thư gửi nắng hồng lên Hạ nhớ Chờ đợi mấy mùa Thu loang lở Buồn vu vơ Xuân thắt chờ mong Em không hờn nhưng sao lòng giận Áng mây chiều trôi mãi bềnh bồng Em không giận nhưng hờn mây nắng Cứ hanh vàng lá héo chờ mong
Hạ Lê Thương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.09.2010 20:46:51 bởi halethuong >
Trở về
Ta đã vì em trở lại đây
Tìm về hương cũ tuổi thơ ngây
Lối thu cỏ dại giăng xanh mướt
Sương sớm còn thương cánh lá gầy
Gió núi giăng giăng hết nẻo về
Hoàng hôn tắt nắng lạnh con đê
Đoạn đường bỗng thấy xa thăm thẳm
Lạ bước chân hoài trên lối mê
_____________________________
Từ xa ta em khuất bóng ngàn khơi
Để ta mãi chơi vơi đời chiếc bóng
Lưu Luyến
***********************
Ta trở về đây có em tôi.
Hương đồng cỏ nội ôi chơi vơi.
Lòng tôi phơi phơi hương lúa mới
Ngan ngát hương sen dưới hồ đầy.
Tôi thấy vui sao thiệt quá vui.
Có người lại thấy sầu mưôn nơi.
Phải chăng lòng người nhiều u uẩn
Của cảnh đồng quê tưổi thơ dài
Sầu Mưa Thu Mưa thu lại trở về trên phố vắng Từng giọt trong tí tách rớt ngoài hiên Hồn phong sương băng giá mấy đêm liền Sao mưa vẫn không ngừng buông giọt lạnh Những chiếc lá treo nỗi buồn bên cạnh Thả rơi đời vào trong quãng hư vô Những cành hoa ôm nhụy khóc hững hờ Ôi thu sắc tím mờ khung trời nhớ Hạ đi rồi trao tay cuộc tình lỡ Quá muộn màng những ước nguyện về đâu Thà rằng không yêu vội thuở ban đầu Mưa thu chắc sẽ không buồn như chiếc lá Đêm lại đến đếm giọt lòng lả chả Kéo sợi buồn trên bốn bức tường câm Bước chân buồn nhịp theo tiếng trầm ngâm Về đâu nữa ngàn phương là bóng tối Ta vẫn dẫm trên muôn ngàn lầm lỗi Để tìm vui trong nửa quãng đời sau Thoáng môi cười chưa xóa nổi niềm đau Nên đón nhận mưa sầu trên khóe mắt r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.09.2010 02:08:21 bởi Huyền Băng >
Sầu Mưa Thu
Mưa thu lại trở về trên phố vắng
Từng giọt trong tí tách rớt ngoài hiên
Hồn phong sương băng giá mấy đêm liền
Sao mưa vẫn không ngừng buông giọt lạnh
Những chiếc lá treo nỗi buồn bên cạnh
Thả rơi đời vào trong quãng hư vô
Những cành hoa ôm nhụy khóc hững hờ
Ôi thu sắc tím mờ khung trời nhớ
Hạ đi rồi trao tay cuộc tình lỡ
Quá muộn màng những ước nguyện về đâu
Thà rằng không yêu vội thuở ban đầu
Mưa thu chắc sẽ không buồn như chiếc lá
Đêm lại đến đếm giọt lòng lả chả
Kéo sợi buồn trên bốn bức tường câm
Bước chân buồn nhịp theo tiếng trầm ngâm
Về đâu nữa ngàn phương là bóng tối
Ta vẫn dẫm trên muôn ngàn lầm lỗi
Để tìm vui trong nửa quãng đời sau
Thoáng môi cười chưa xóa nổi niềm đau
Nên đón nhận mưa sầu trên khóe mắt
_____________________________
Từ xa ta em khuất bóng ngàn khơi
Để ta mãi chơi vơi đời chiếc bóng
Lưu Luyến
****************
Thoáng mưa thu
Mưa nhẹ , gió nhẹ, ai lạnh nhẹ.?
Dù đây , mưa đó sao không che.
Tóc ướt , vai ướt, lòng cũng ướt.
Vì thiếu bước chân ai cùng qua.
Đèn đường, bừng sáng ánh vàng cam.
Ngước mắt nhìn ngang thấy chang hoàng
Hạt ngọc vàng ươm uốn lượn múa.(mưa phùn )
Như tia hi vọng ấm tình mang .
Thả sức chạy theo hạt mưa sa.
Thử sức lòng mình có vượt qua.
Cái lạnh cứ chen vào ngực thẳm.
Như muốn đẩy xô mình đừng ra.
Mưa thu là lạ ,quá ai ơi.
Thoang thoảng đâu đây tiếng nói ai.
Năm xưa cùng cười đùa cạnh đó.
Giờ nay bóng ấy khuất tầm tay.
Bé Lười
Viễn Phương Gom ánh sao rơi khơi lửa lòng Hồn thu sao lạnh gió mùa đông Bao mùa lá rụng bao lần nhớ Để độ trăng về đắm đuối sông Mỏi gót chân hoang lạnh xứ người Hoàng hôn sương phủ tuổi bốn mươi Nhạt phai sắc lá mùa thu cũ Nhưng vẫn gượng đây một nụ cười Theo gió thu buồn trăng viễn phương Ai đem then khóa lối quê hương Ngõ về quê cũ, xa xa lắm Để cánh phong vân gãy giửa đường
quote:
Trích đoạn: HÀN PHONG
hihi, Tú mà được như anh Thanh Huy nói chắc ngày nào cũng dẫn anh đi làm vài chai quá
VỊNH CÁI NIA
Sinh ra em vốn đã tròn vo
Chẳng quảng mưa dầm với nắng to
Thóc, lúa phơi lên vàng óng bụng
Ngô, khoai trải xuống trắng phau...giò
Tre đan kín mít vừng không lọt
Lạt buộc đều tăm cám chẳng rò
Khắp chốn miệt vườn ai cũng quý
Có em được khối việc hay ho
Tú lòng...thòng
Vịnh Cái Bầu
Tại anh nên bụng mới tròn vo
Theo tháng theo ngày nở càng to
Chanh, cóc, xoài chua, ăn chua bụng
Ổi, thơm , tầm ruột, muối mặn giò
Trưa ngày ăn suốt không e rớt
Khuya sớm chẳng ham sợ bị rò
Năm trước đã thề không để lọt
Bầu bì lúc đói chẳng hay ho
Chuyện Tình Trong Thời Loạn Bài thơ nhỏ năm xưa tình mộc mạc Đơn sơ như hương lúa của quê hương Áo bà ba thơm vị trái sau vườn Nghiêng nón lá cho tim ai xao xuyến Sau buổi hẹn cỏ hoa còn quyến luyến Em ngây thơ trao tình gã nhà quê Yêu hồn nhiên như những buổi trưa hè Tình đã nối hai tâm hồn bé nhỏ Lời yêu đầu chàng trai vừa mới ngỏ Chiến tranh lên chàng bỏ lại quê nhà Nước mặt nào đẫm ướt ánh trăng tà Để thương nhớ nấng nuôi tình chớm nở Buổi chàng đi mưa buồn qua phố chợ Nén nghẹn ngào tay nắm chặt bàn tay Những nỗi buồn xóa đi nét thơ ngây Đôi mắt biếc nhòa theo hàng lệ ngọc Những tờ thư gởi trả về chưa đọc Năm năm qua hy vọng cũng tan theo Một sớm thu nàng rời chốn quê nghèo Gởi lại những tháng ngày yêu trong nhớ Cũng mùa thu ấy một chiều mưa đổ Chàng trở về đôi nạng gỗ thay chân Bóng chàng quê giờ còn nửa tấm thân Chôn dĩ vãng đi tìm miền nắng mới
Sẽ Có Ngày Sẽ có ngày tôi về với cát bụi Thân tàn tro sẽ bay khắp non sông Linh hồi tôi theo vũ trụ xoay vòng Và tôi sẽ đi tìm vì sao lạc Tôi sẽ thấy thiên đường đầy kinh ngạc Ở bên kia cuối giải Nhân Hà Nơi Chức, Ngưu nối lại cuộc tình xa Cầu Ô Thước mất đi trong thần thoại Tôi sẽ bay về những nơi thần thoại Uống rượu vui cùng PhạmThái, Quỳnh Như Theo Trương Chi về bến gặp Mị Nương Và theo học viết thơ như Lý Bạch Tôi theo đến bên em làm chiếc bóng Cho đến ngày em vui bước sang ngang Linh hồn tôi mãn nguyện sẽ thay trang Tờ giấy mới về bên kia thế giới
quote:
Trích đoạn: hongsang
Mây thu một nét ngang trời
Không gian tám hướng bời bời xót xa...
Ai đi vào chốn phong ba Để em tôi dõi nẻo xa bùi ngùi
NHỚ CỐ HƯƠNG Lâu chẳng về thăm lại cố hương Thương yêu kỷ niệm đến vô thường Chim kêu còi hụ vang rền xóm Kẻ gánh người bưng rộn rã đường Lúa trĩu vàng thơm bên phố thị Cỏ nằm xanh ngát dọc bờ mương À ơ tiếng vọng ru con ngủ Nhớ mẹ cha ghê, dạ tím buồn Thanh Huy MƯỜI NĂM THƯƠNG NHỚ
Mười năm có lẻ sống tha hương
Tấc dạ bâng khuâng nhớ vẫn thường
Nước mắt ngày nào người ở lại
Hành trang buổi nọ kẻ lên đường
Vườn yêu chắc đã rêu tràn lối
Góc hẹn như chừng cỏ kín mương
Ngắm khoảng trời xanh mây xuống thấp
Ngỡ như chốn ấy mắt em buồn
Hàn Phong Thăm Quê Hương Có lần về lại thăm quê hương Mấy chục năm thành phố khác thường Người tấp nập lề không lối bước Xe chen nhau kẹt các con đường Nắng gay gắt bụi che khe mắt Mưa nặng nề tuôn nước ngập mương Nay trở lại còn đâu cảnh cũ Bước quay đi ngó lại thêm buồn LưuLuyen
Mây thu một nét ngang trời Không gian tám hướng bời bời xót xa... HS
Ai đi vào chốn phong ba Để em tôi dõi nẻo xa bùi ngùi LL
Thu về lòng thấy không vui Nhớ thời xa cũ bồi hồi trong ta... HS
Thu buồn thả gió bay hoa
Ta buồn về giữa ngàn xa nhớ người
Một Lần Đi, Một Ngày Về Cửa Gành Hào, một chiều ta trót hứa "Ngày trở về không xa lắm đâu em" Hai mươi năm như trăng rụng qua thềm Nửa thề nguyện ta vẫn làm chưa được Từ xa quê, đời bấp bênh sóng nước Xuôi thời gian ngày tháng cũng vô tình Đã quên đi gần hết chuyện chúng mình Bỗng một buổi chiều đông bừng tỉnh giấc Ta trở lại tìm thương yêu đánh mất Về quê hương ta ngỡ lạc xứ người Cả tên đường khi đọc cũng xa xôi Con hẻm cũ đã chìm trong xa lộ Còn đâu nữa kỷ niệm từ góc phố Gốc hẹn hò bị đốn bỏ từ lâu Em tôi đâu giờ không biết nơi nào
Chuyện Tình Trong Thời Loạn Bài thơ nhỏ năm xưa tình mộc mạc Đơn sơ như hương lúa của quê hương Áo bà ba thơm vị trái sau vườn Nghiêng nón lá cho tim ai xao xuyến Sau buổi hẹn cỏ hoa còn quyến luyến Em ngây thơ trao tình gã nhà quê Yêu hồn nhiên như những buổi trưa hè Tình đã nối hai tâm hồn bé nhỏ Lời yêu đầu chàng trai vừa mới ngỏ Chiến tranh lên chàng bỏ lại quê nhà Nước mặt nào đẫm ướt ánh trăng tà Để thương nhớ nấng nuôi tình chớm nở Buổi chàng đi mưa buồn qua phố chợ Nén nghẹn ngào tay nắm chặt bàn tay Những nỗi buồn xóa đi nét thơ ngây Đôi mắt biếc nhòa theo hàng lệ ngọc Những tờ thư gởi trả về chưa đọc Năm năm qua hy vọng cũng tan theo Một sớm thu nàng rời chốn quê nghèo Gởi lại những tháng ngày yêu trong nhớ Cũng mùa thu ấy một chiều mưa đổ Chàng trở về đôi nạng gỗ thay chân Bóng chàng quê giờ còn nửa tấm thân Chôn dĩ vãng đi tìm miền nắng mới _____________________________
Từ xa ta em khuất bóng ngàn khơi
Để ta mãi chơi vơi đời chiếc bóng
Lưu Luyến
CHUYỆN TÌNH TAN Đọc thơ anh nghe sầu dâng vời vợi Đời tôi đâu sung sướng với tình say Ở quê xa có người em mãi đợi Chưa hợp mà vướng đau khổ buồn thay Cứ lừng khừng nhớ đó đó trông đây Qua tuổi xanh hai chiếc bóng lưu đày Ghép cũng khó đến nhau ôi cũng khó Nhớ một đướng sống một ngõ riêng tây Lần về thăm không gặp nước mắt đầy Người yêu dấu năm xưa đà khuất núi Nhà cô quạnh mẹ thương con nhan khói Nhìn bóng em mà ruột quặng bao ngày Ngày đầu xa quê khổ lắm đổi thay Nơi làng cũ đất cày nhà mọc mới Bao di tích chìm dần trong bóng tối Những gì tôi trìu mến cũng ra đi Đời bể dâu sau biết có còn gì Hay tan biến như gió mây tro bụi Thôi cứ để thân tàn theo dòng xói Lo lắng nhiều, cuối cũng rã, buông xuôi... Thanh Huy
quote:
CHUYỆN TÌNH TAN
Đọc thơ anh nghe sầu dâng vời vợi
Đời tôi đâu sung sướng với tình say
Ở quê xa có người em mãi đợi
Chưa hợp mà vướng đau khổ buồn thay
Cứ lừng khừng nhớ đó đó trông đây
Qua tuổi xanh hai chiếc bóng lưu đày
Ghép cũng khó đến nhau ôi cũng khó
Nhớ một đướng sống một ngõ riêng tây
Lần về thăm không gặp nước mắt đầy
Người yêu dấu năm xưa đà khuất núi
Nhà cô quạnh mẹ thương con nhan khói
Nhìn bóng em mà ruột quặng bao ngày
Ngày đầu xa quê khổ lắm đổi thay
Nơi làng cũ đất cày nhà mọc mới
Bao di tích chìm dần trong bóng tối
Những gì tôi trìu mến cũng ra đi
Đời bể dâu sau biết có còn gì
Hay tan biến như gió mây tro bụi
Thôi cứ để thân tàn theo dòng xói
Lo lắng nhiều, cuối cũng rã, buông xuôi...
Thanh Huy
Hối Tiếc Tôi cũng thế, chẳng hơn gì may mắn Đời tha hương, có hằng vạn nẻo về Cứ ngập ngừng chờ nắng đẹp miền quê Những ngày đó được bao nhiêu lần đến Khi tuần xuân đã tàn theo ngọn nến Chợt bàng hoàng hối tiếc tháng ngày qua Tình trong tay một sớm đã bay xa Thoáng một chốc già thêm bao nhiêu tuồi Rồi từ đó tim yêu dần dần nguội Nỗi muộn phiền đậm mái tóc phong sương Nhiều khi như một chiếc bóng bên đường ngớ ngẩn nghĩ tình đã còn hay mất
NHỚ CỐ HƯƠNG Lâu chẳng về thăm lại cố hương Thương yêu kỷ niệm đến vô thường Chim kêu còi hụ vang rền xóm Kẻ gánh người bưng rộn rã đường Lúa trĩu vàng thơm bên phố thị Cỏ nằm xanh ngát dọc bờ mương À ơ tiếng vọng ru con ngủ Nhớ mẹ cha ghê, dạ tím buồn Thanh Huy MƯỜI NĂM THƯƠNG NHỚ Mười năm có lẻ sống tha hương Tấc dạ bâng khuâng nhớ vẫn thường Nước mắt ngày nào người ở lại Hành trang buổi nọ kẻ lên đường Vườn yêu chắc đã rêu tràn lối Góc hẹn như chừng cỏ kín mương Ngắm khoảng trời xanh mây xuống thấp Ngỡ như chốn ấy mắt em buồn Hàn Phong Thăm Quê Hương Có lần về lại thăm quê hương Mấy chục năm thành phố khác thường Người tấp nập lề không lối bước Xe chen nhau kẹt các con đường Nắng gay gắt bụi che khe mắt Mưa nặng nề tuôn nước ngập mương Nay trở lại còn đâu cảnh cũ Bước quay đi ngó lại thêm buồn LưuLuyen Mộng đoàn viên Khung trời kỷ niệm mộng hồi hương
Nhớ lũy tre xanh nhớ lạ thường
Khóm trúc đèn mờ trong mái lá
Hàng cao bóng mát dọc bên đường
Mẹ gì mắt kém trông chừng trẻ
Cha yếu lưng khòm cố vét mương
Viễn xứ hằng đêm cầu phép lạ
Anh em đoàn tụ hết u buồn Vancali 9.23.10 THƯƠNG VỀ ĐẤT MẸ Đất Mẹ ấm nồng thắm sắc hương Cách xa bao cũng giữ bên thường Nhớ thời ly loạn người đi ngã Xót cảnh lầm than kẻ ngủ đường Thương cánh chim vùi trong bão tố Vui loài hoa nở giữa khe mương Vẫy tay mỗi lúc lòng ray rức Quê thiếu đời ai chẳng tủi buồn! Thanh Huy
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.09.2010 14:09:10 bởi TTH >