quote:
Bạn Buồn... Tôi Cũng Buồn
Tôi cũng có nỗi buồn không tên tuồi
Đến rồi đi rồi đến lúc hoàng hôn
Cứ lang thang như chiếc bóng không hồn
Lòng se sắt như ngọn đèn hiu hắt
Tôi cũng có những ngày ngồi chán ngắt
Cứ bâng khuâng không biết bởi vì sao
Có phải tôi còn nhớ những ngọt ngào
Trong hương vị thương yêu năm tháng ấy
_____________________________
Từ xa ta em khuất bóng ngàn khơi
Để ta mãi chơi vơi đời chiếc bóng
Lưu Luyến
Mỗi lần yêu là mỗi lần con sóng dậy.
Cứ xô hoài vào bờ cát xa xăm
Nhìn vầng trăng , nhớ dáng hình xa thẳm
Gió xô hoài lạnh tê tái lòng đau.
Mang thương đau chôn sâu vào bóng tối
Để trỗi về hướng trăng sáng ngoài kia.
Để tìm ra một phương hướng lối đi
Thời xưa cũ trái tim chưa chầy xước.
Nhưng giờ đây bóng tối cứ trước mặt
Vây kín mình, sao ta thoát nổi ra.
Làm gì đây, khi mình đã mệt nhoà.
Lòng thương nhớ ,vẫn cứ hoài bên cạnh