Một Chiếc Bóng Bên Đường
Giấu Kín Lời Yêu Dường như em đã yêu người trong mộng Để bên đường ta chiếc bóng nhìn sang Bụi thời gian đã lấp lối thiên đàng Lời yêu ấy ta đành đem giấu kín Có đôi lúc thấy như hồn ngất lịm Sao không về theo giấc mộng bên em Sao lại là chiếc bóng ở bên thềm Ôi chua xót khi thấy em trước mặt Vẫn muốn nhìn niềm vui trên mi mắt Để em xinh như một đóa hoa hồng Ta sẽ đi khép lại cửa tâm hồn Xem như giấc mơ hoang từng đánh mất
Em Có Còn Chờ? Em có chờ ta bến đấy không Ta vẫn đợi mong một chuyến về để xây một túp lều thân ái cùng đón em vào giấc ngủ mê Bao mùa phượng nở vẩn tha hương Kỷ niệm buồn vui trước cổng trường Ngày ấy em còn tươi sắc thắm Môi hồng, mắt biếc, tóc thu sương Còn giữ không em, chiếc lá vàng Hay giờ chiếc lá cũng sang ngang Cánh bướm xưa kia còn ngóng đợi Hoa có còn chờ bướm ghé sang?
Em Có Còn Chờ?
Em có chờ ta bến đấy không
Ta vẫn đợi mong một chuyến về
để xây một túp lều thân ái
cùng đón em vào giấc ngủ mê
Bao mùa phượng nở vẩn tha hương
Kỷ niệm buồn vui trước cổng trường
Ngày ấy em còn tươi sắc thắm
Môi hồng, mắt biếc, tóc thu sương
Còn giữ không em, chiếc lá vàng
Hay giờ chiếc lá cũng sang ngang
Cánh bướm xưa kia còn ngóng đợi
Hoa có còn chờ bướm ghé sang?
_____________________________
Từ xa ta em khuất bóng ngàn khơi
Để ta mãi chơi vơi đời chiếc bóng
Lưu Luyến
Vẫn hoài mong
Em gửi lời thương theo gió bay
Tới tận nơi anh sao có hay
Sao giờ anh hỏi em sầu tủi
Em vẫn chờ anh tới phút này.
Sao em quên được thủa mộng mơ
Chơi trò cút bắt dưới trăng thơ
Anh trốn em tìm đâu chẳng thấy
Em khóc một mình, hoảng hốt chưa
Bướm có bay ngang đậu dậu thưa
Nhưng hoa chưa hé , anh nghe chưa
Còn đang e ấp đợi người đó
Nhớ lấy tình đây mãi đợi về
Thu Nhớ Người
Thu về chim chẳng buồn ca
Tiếng đàn nơi ấy đã hòa hư không
Những lời hẹn ước bên sông
Giờ theo gió cuốn theo chiều lá rơi
Lối thu xưa bước chung đôi
Đường thu nay bóng lạc loài thở than
Còn đâu em hát ta đàn
Những tình khúc ấy nhớ nàng dâng cao
Giờ này em ở nơi nao
Nhớ em rơi lệ nhạt nhòa trang thơ
Không là một mối tình hờ
Nhưng sao em cứ ơ thờ không quen
Đêm nay soi bóng bên đèn
Lòng ta sầu thảm tối đen một trời
Vẳng ai ru tiếng à ơi
Khuya nay nhìn chiếc lá rơi buồn buồn
Trích đoạn: beluoi
Em Có Còn Chờ?
Em có chờ ta bến đấy không
Ta vẫn đợi mong một chuyến về
để xây một túp lều thân ái
cùng đón em vào giấc ngủ mê
Bao mùa phượng nở vẩn tha hương
Kỷ niệm buồn vui trước cổng trường
Ngày ấy em còn tươi sắc thắm
Môi hồng, mắt biếc, tóc thu sương
Còn giữ không em, chiếc lá vàng
Hay giờ chiếc lá cũng sang ngang
Cánh bướm xưa kia còn ngóng đợi
Hoa có còn chờ bướm ghé sang?
_____________________________
Từ xa ta em khuất bóng ngàn khơi
Để ta mãi chơi vơi đời chiếc bóng
Lưu Luyến
Vẫn hoài mong
Em gửi lời thương theo gió bay
Tới tận nơi anh sao có hay
Sao giờ anh hỏi em sầu tủi
Em vẫn chờ anh tới phút này.
Sao em quên được thủa mộng mơ
Chơi trò cút bắt dưới trăng thơ
Anh trốn em tìm đâu chẳng thấy
Em khóc một mình, hoảng hốt chưa
Bướm có bay ngang đậu dậu thưa
Nhưng hoa chưa hé , anh nghe chưa
Còn đang e ấp đợi người đó
Nhớ lấy tình đây mãi đợi về
Niềm Thương Nhớ Lời thương em gời chắc quên đường Giờ đã trở về nơi cố hương Để ta chờ đợi trong băng giá Lạnh tím hồn mình giữa gió sương Bài thơ nho nhỏ thuở xa xưa Nằm mãi trên trang giấy đợi chờ Tình cũ nhưng giòng thơ vẫn mới Ôi sao thương quá tuổi ngây thơ Tóc thề em có gửi ai không Hay vẫn còn chung một tấm lòng Ta nhớ người xa buồn nhỏ lệ Giọt tình đã chảy một dòng sông
Trích đoạn: LưuLuyen
Giấu Kín Lời Yêu
Dường như em đã yêu người trong mộng
Để bên đường ta chiếc bóng nhìn sang
Bụi thời gian đã lấp lối thiên đàng
Lời yêu ấy ta đành đem giấu kín
Có đôi lúc thấy như hồn ngất lịm
Sao không về theo giấc mộng bên em
Sao lại là chiếc bóng ở bên thềm
Ôi chua xót khi thấy em trước mặt
Vẫn muốn nhìn niềm vui trên mi mắt
Để em xinh như một đóa hoa hồng
Ta sẽ đi khép lại cửa tâm hồn
Xem như giấc mơ hoang từng đánh mất
Chào LưuLuyen .
Cảm ơn bạn đã ghé topic Ngàn Năm Mây Bay và để lại một bài thơ hay .
Hoàng Thị Xin được đáp lễ bằng cách repost một bài thơ .
Chúc bạn vui + khoẻ
Hoàng Thị MỘNG VÀ THỰC
Con đường sống thực , lắm chông gai
Trước mắt, sau lưng...ngỡ nợ đòi !
Ta có vay đâu mà phải trả .
Còng lưng chưa thoát _vẫn trần ai !
Nếu biết đời thường không giống mộng ,
Ta thà chọn mộng có hơn không .
Bao năm vất vả xoay rồi trở ,
Cứ phải bâng khuâng phút chạnh lòng !
Ví mà đời chẳng !_ không còn mộng ,
Đâu khác trời đêm thiếu ánh sao .
Bao lần tự nhủ _thôi đành chẳng ...
Lòng lại băn khuăn _ chả lẽ nào !
27/9/2010
Hoàng Thị
Niềm Thương Nhớ
Lời thương em gời chắc quên đường
Giờ đã trở về nơi cố hương
Để ta chờ đợi trong băng giá
Lạnh tím hồn mình giữa gió sương
Bài thơ nho nhỏ thuở xa xưa
Nằm mãi trên trang giấy đợi chờ
Tình cũ nhưng giòng thơ vẫn mới
Ôi sao thương quá tuổi ngây thơ
Tóc thề em có gửi ai không
Hay vẫn còn chung một tấm lòng
Ta nhớ người xa buồn nhỏ lệ
Giọt tình đã chảy một dòng sông
_____________________________
Từ xa ta em khuất bóng ngàn khơi
Để ta mãi chơi vơi đời chiếc bóng
Lưu Luyến
Còn nhớ Thương anh em trách làn gió nhé.
Sao nỡ vô tình lấy lời thương.
Để mặc anh tôi buồn gió sương
Sầu bi , tâm giá thương ngàn lệ.
Thôi anh đừng trách ,buồn lê thê
Vui với bước chân , ngày trở về
Vườn hồng không còn, gai sắc máu
Thấm đẫm còn đây ,với lời thề.
Quê nghèo còn đó người em nhỏ.
Thỏ thẻ cùng cây buổi trăng tà
Mắt em vương lại sương lóng lánh.
Vẫn vẹn nụ cười , tươi trắng trong
Phiêu Bạt Thắp hoàng hôn soi lại vùng kỷ niệm Bao năm rồi chìm trong giấc cô đơn Ngày xa xưa ta lạc mất linh hồn Nhưng yêu dấu nằm im không phại nhạt Ai đã dẫm lên tình ta tan nát Ôi bàng hoàng trông nắng lóe bình minh Chỉ đêm đen ta mới của riêng mình Không lòa nhoáng, đơn sơ trong cô quạnh Trời vào thu, theo về cơn gió lạnh Sông núi nào còn lưu vết chân ta Nẻo phong vân còn quẩn bước tình xa Sương gió chẳng buông tha đời phiêu lãng Ta đã thấy một cánh chim dĩ vãng Đang bay về một phía rất xa xôi Giữa muôn trùng đôi cánh nhỏ rụng rời Ôi ngao ngán xin thời gian chậm lại
Mùa thu nơi đây
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/90819/EB6031FF51184206BDCABC22A704E369.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.10.2010 01:02:00 bởi LưuLuyen >
Người Đi Rồi Người đi rồi ta về trong bóng tối Khép hẹn hò, đóng lại lối mơ xưa Từ biệt ly về lại những cơn mưa Để nhung nhớ ướt từng khung cửa nhỏ Người đi rồi, ta vẫn chờ trước ngõ Lá vàng theo cánh gió tới muôn ngàn Để lại ta buồn ngóng kẻ sang ngang Đời hiu hắt như ngọn đèn sắp tắt Người đi rồi sẽ còn ai đối mặt Những đêm khuya trăng hắt lạnh bên song Những chiều đông khi gió lạnh vào lòng Ai sẽ dựa vai ta cùng sưởi ấm Người đi rồi ta sống rất âm thầm
Say Men Kỷ Niệm Chẳng đêm nào không say men kỷ niệm Thuở yêu thương, dù khuất tận cao xanh Vẫn ngồi đây chờ xem giấc mộng lành Nhưng đã mấy thu rồi không thấy được Em vội đến vội đem đi mộng ước Ta đã buồn như chiếc lá thu phai Em là ai, khiến ta thức đêm dài Nếu như thực sao lại về trong mộng Ngọn gió nào khơi biển tình dấy động Con sóng nào dập mãi nỗi tương tư Bao nhiêu năm đọc mãi bức tình thư Vẫn chưa dám sẽ một lần gửi đến Chẳng đêm nào không say men kỷ niệm Người xưa đâu, ta đi lạc phương nào
Phiêu Bạt
Thắp hoàng hôn soi lại vùng kỷ niệm
Bao năm rồi chìm trong giấc cô đơn
Ngày xa xưa ta lạc mất linh hồn
Nhưng yêu dấu nằm im không phại nhạt
Ai đã dẫm lên tình ta tan nát
Ôi bàng hoàng trông nắng lóe bình minh
Chỉ đêm đen ta mới của riêng mình
Không lòa nhoáng, đơn sơ trong cô quạnh
Trời vào thu, theo về cơn gió lạnh
Sông núi nào còn lưu vết chân ta
Nẻo phong vân còn quẩn bước tình xa
Sương gió chẳng buông tha đời phiêu lãng
Ta đã thấy một cánh chim dĩ vãng
Đang bay về một phía rất xa xôi
Giữa muôn trùng đôi cánh nhỏ rụng rời
Ôi ngao ngán xin thời gian chậm lại
_____________________________
Từ xa ta em khuất bóng ngàn khơi
Để ta mãi chơi vơi đời chiếc bóng
Lưu Luyến
Cố Lên
Đời phong ba mang ta nhiều cay đắng
Bao chaisần hằn khắc bàn tay ta.
Nhưng làm sao quật ngã được thân ta
Tinh thần cứng, hiên ngang cùng sóng gió.
Vào nhiều đêm tâm tuy vò võ
Nỗi muộn phiền khi phải rời xa quê
Nhưng không đi sao biết cảnh ê chề
Biết đây đó cho ta quý cuộc sống.
Cũng nhiều khi lòng ta thấy trống rỗng
Không có người bên cạnh an ủi ta
Nhưng lòng tin vẫn còn mãi vươn xa
Rằng nơi ấy có người trồng hoa tím.
Nên người ơi , có buồn đừng sầu lịm
Quanh bên người còn bao nỗi oán ân
Họ vẫn sống và còn rất chuyên cần
Không ngao ngán khi đời gieo giông bão.
Cuộc đời ta như trời đã định tạo
Xa em rồi , mai mốt lại gặp thôi
Như mùa thu đến rồi lại đi vội.
Như biển tình nhiều lúc đầy lại vơi.
Trích đoạn: LưuLuyen
Say Men Kỷ Niệm
Chẳng đêm nào không say men kỷ niệm
Thuở yêu thương, dù khuất tận cao xanh
Vẫn ngồi đây chờ xem giấc mộng lành
Nhưng đã mấy thu rồi không thấy được
Em vội đến vội đem đi mộng ước
Ta đã buồn như chiếc lá thu phai
Em là ai, khiến ta thức đêm dài
Nếu như thực sao lại về trong mộng
Ngọn gió nào khơi biển tình dấy động
Con sóng nào dập mãi nỗi tương tư
Bao nhiêu năm đọc mãi bức tình thư
Vẫn chưa dám sẽ một lần gửi đến
Chẳng đêm nào không say men kỷ niệm
Người xưa đâu, ta đi lạc phương nào
Từ chia tay, về những đêm xao xuyến
Tiếng mưa rơi hòa lẫn tiếng nhạc lòng
Thả nhớ nhung theo con nước ngược dòng
Để trở lại tìm đầu nguồn dĩ vãng
Thuở xa xưa em mây trôi bãng lãng
Ta gió ngàn đến từ cõi xa xăm
Từng gặp nhau cùng trôi suốt tháng năm
Nhưng thơ dại chỉ nhìm em lặng lẽ
Kỷ niệm ấy mang theo đời cô lẻ
Đã cùng ta đi suốt quãng đường dài
Binh minh không đi đến được ngày mai
Chẳng đêm nào không say men kỷ niệm
Không Ví Ta không ví em là bông hoa thắm Và chính ta chẳng phải bướm đa tình Ta muốn là những tia nắng bình minh Đem ấm áp sưởi đời em buồn bã Ta và em đã có lần vấp ngã Vết thương lòng em có giống ta không Vết hằn ta sâu hơn cả dòng sông Dài hơn cả dải ngân hà sầu thảm Ta thấy em trong cõi buồn ảm đạm Mắt hoen buồn trong những nỗi bơ vơ Đã bao đêm nhìn theo bóng sao mờ Trải thương nhớ trên từng làn tóc rối
Đến Từ... Em đã đến từ "mùa thu năm ấy" Và thân ta "từ tiền kiếp" trở về Gặp nhau đây như trong một giấc mê Bừng tỉnh mộng nhìn không gian hư ảo Chút kỷ niệm còn in trên màu áo Những ân tình vẫn lảo đảo theo sau Bến muôn phương, khi trước đã hẹn nhau Người không đến, ta đã chờ mỏi mệt Rồi từ đó con bướm vàng hóa kiếp Hồn lưu vong, ta chiếc bóng bên đường Chỉ vì tìm một hình dáng thân thương Ta phiêu bạt nơi đây vùng đất lạ Nơi ta đến, có mùa thu đỏ lá Có thông xanh tuyết trắng nắng hanh vàng Có nỗi buồn canh cánh lúc chiều sang Có những đêm nhớ nhung dài vô tận Ta chẳng biết có phải là số phận Đưa ta từ tiền kiếp trở về đây
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.10.2010 02:44:59 bởi LưuLuyen >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: