PHIÊU DU ***
Tôi đi qua cánh đồng làng chiều thu
Nghe gió rì rầm gọi ngàn lá nhỏ
Trong hương lúa mùi giọt mồ hôi đổ
Tôi đi.
Tôi đi qua vườn hoa em trồng ngày đó
Đêm chia tay trăng gọi hạt nảy mầm
Đâu hồn em giữa ngàn hoa nở rộ
Tôi đi.
Tôi đi qua dòng sông quê chở nặng phù sa
Chuyến đò ngang bồng bềnh không người lái
Sau lưng sông đỏ ngầu cuộn chảy
Tôi đi.
Tôi đi qua mái đình rêu phong cổ kính
Dẫm bước hư vô run đổ tượng thờ
Nghe đọng trong tim mùi nhang khói lạnh
Tôi đi.
***
Tôi đến núi cao lưng trời đá dựng
Ôm mây trong tay ấp đá chuyển mình
Cho tay lạnh tê, cho chân tóe máu.
Tôi đến biển sâu trầm mình dưới sóng
Thân tôi tan ra hóa loài thủy tộc
Tòa thủy cung nào chứa xác thân tôi?
***
Cây xanh lá. Tôi đi
Sóng bạc đầu. Tôi đến
Phiêu du. Đâu lối tôi về?