BỎ LẠI PHÍA DÒNG SÔNG - Thơ Quân Tấn
QUAN TAN 01.09.2010 22:34:43 (permalink)
0
BỎ LẠI
PHÍA DÒNG SÔNG

Quân Tấn
***

Em bảo: hãy viết câu thơ buồn
vì chuyến phà chiều nay đông người bất chợt
người thiếu phụ lấy chồng xa bồng con về nhà mẹ ruột
không có bàn tay đàn ông dìu lên bờ
nước mắt chảy dài trên má trẻ vô tư.

Một chút buồn, đơn giản, có gì đâu
nhỏ bé như đồng xu rơi chỏng chơ vào chiếc nón mê đựng tiền
của người hành khất
bàn tay cáu bẩn tật nguyền quờ quạng túm đồng xu nắm chặt
em nghe yêu thương rơi chạm đáy nhân từ.

Một chút buồn em ngỡ viết thành thơ
chỉ nghe tiếng khóc rớt bốn bề từ âm thanh của sóng
em cũng khóc, một lần, thật nhiều giữa chiều gió lộng
ngỡ không khóc được nữa bao giờ
ngày anh biệt mù xa.

Có nghĩa là em đã khóc hôm qua
khóc thương nhớ, khóc dỗi hờn…
vì hạnh phúc
được năm tháng mõi mòn khắc khoải đợi chờ anh!

Có nghĩa là em đang khóc hôm nay
khóc ganh tỵ, khóc hờn ghen…
với người đàn bà bồng đứa con hiện hữu bóng hình anh từ đó
để có nơi chạy trốn nỗi cô đơn
buốt xé lòng mình
khi đối diện đêm

Có nghĩa là em không khóc ngày mai
khi băng lạnh thương yêu từ cỗi cằn sa mạc
em lang thang cầm chiếc nón mê - trái tim mình / và hát
lời người ăn xin

Có nghĩa là em vẫn mãi yêu anh
vẫn nhận ra bàn tay quờ túm em ngày xưa
quanh chiếc giường hạnh phúc
trên chuyến phà đời, chiều nay, ngẫu nhiên trong một lúc
những người trong cuộc nhận ra nhau

Nhận ra chính mình và nhận mặt nỗi đau
ngỡ ngàng nghe trái tim lạnh lùng đun lệ trào nóng bỏng
em bật cười
khi chưa nín khóc…

Phà cặp bến rồi
bỏ lại phía dòng sông
một chút buồn, như có, như không…


Q.T

#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9