BỎ LẠI PHÍA DÒNG SÔNG - Thơ Quân Tấn
Thay đổi trang: < 12 | Trang 2 của 2 trang, bài viết từ 16 đến 24 trên tổng số 24 bài trong đề mục
MICKEY DAIGIA 24.09.2010 12:17:47 (permalink)
0
Lạc chân bước đến nơi đây
Thơ anh giống thế cảnh-người quê em
Càng đọc càng thấy nhớ thêm
Bao nhiêu nỗi nhớ không tên tìm về
 
 
 
#16
    QUAN TAN 24.09.2010 13:40:51 (permalink)
    0
    Cảm ơn NHaBe và MICKEY DAIGIA ghé qua nhà của QT.
    #17
      nhabe 25.09.2010 03:04:22 (permalink)
      0


      Trích đoạn: QUAN TAN

      Cảm ơn NHaBe và MICKEY DAIGIA ghé qua nhà của QT.


      nhabe hân hạnh được góp thơ...QT không chê là may rồi
      #18
        QUAN TAN 26.09.2010 08:59:41 (permalink)
        0
        Khúc Xạ


        Sợi nắng cuối ngày trượt qua vai áo
        Rơi nghiêng
        Tưởng chừng rơi khỏi bàn tay tần tảo
        Giọt mồ hôi người đàn bà
        Tia nắng khúc xạ thành cầu vồng
        Lấp lánh
        Ánh nắng ban chiều
        Đậu trên đôi bàn tay người đàn bà tuổi xế chiều
        Đôi bàn tay một thời thon thon ngòi bút
        Ngòi bút thon thon búp măng kia của ngày xưa còn lại gì trong buổi chiều này
        Những ngón gầy khẳng khiu nứt nẻ cánh đồng mùa khô hạn
        Những vết chai nén cứng thời gian lão hóa đất đai
        Những váng phèn vàng ệch mùa màng nhọc nhằn thất bát
        Có ý nghĩa gì đây trong buổi chiều này
        Cớ gì nắng đậu lại không đi?

        ***

        Trong nhập nhoạng nắng chiều, trong loang loáng bảy màu quang phổ, trong huyền hoặc chiều thứ tư của không gian
        Mờ ảo
        Tôi đã thấy
        Đôi bàn tay thon thon thoắt nhanh, thoắt nhanh
        Cho những bông lúa /những đứa con/ mai sẽ thành hạt gạo/ nên người
        Còn non xanh
        Tôi đã thấy
        Đôi bàn tay thon thon hai ngón vươn lên làm lời hẹn buổi tiễn chồng
        Nước mắt ngược vào lòng
        Chia ly này cho đoàn tụ núi sông
        Tôi đã thấy
        Một bàn tay thon thon đè lên ngực trái ngăn dòng máu đỏ
        Một bàn tay thon thon miết xuống ngực phải vắt kiệt dòng sữa trắng
        cuối cùng
        Để lại cho con
        … Và tôi còn thấy…

        ***

        Ý... ôi!
        Cánh cò lả của ngàn xưa bay mãi ngàn sau không ra khỏi vần lục bát
        Duyên nợ trăm năm gói trong chiếc áo lý qua cầu
        Trăm ngàn ngăn thời gian cô đọng thành khoảnh khắc chứa trong viên kim cương vĩnh cửu - quả cầu thủy tinh phép lạ nhiệm màu - giọt mồ hôi - giọt lệ!
        Lung linh khúc xạ nắng chiều đậu/ không thể bay đi/ trên đôi bàn tay.
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 26.09.2010 09:04:15 bởi QUAN TAN >
        #19
          QUAN TAN 28.09.2010 20:34:25 (permalink)
          0
          THƯƠNG HỒ CA

          ***

          Đêm đồng bằng dừng chân chợ nổi
          Bồng bềnh vang khúc thương hồ ca

          Ca rằng:
          Sông nước mênh mông
          Thương hồ một mái chèo rong bến đời

          Đêm xa khơi
          Sông nước xa khơi
          Chờ ai đâu bến đợi
          Cây bẹo ngủ yên rồi
          Khúc thương hồ giờ đây sóng nổi

          Sóng rằng:
          Ta là sóng
          Con sóng đồng bằng ngàn năm chẳng mỏi
          Con sóng đồng bằng phù sa đắp bồi
          Hãy trở về đi ruộng đồng đang đợi
          Bến nước đình làng tháng ngày mòn mỏi
          Sóng gió vô chừng biết đâu may rủi
          Hãy trở về đi mái ấm thân thương
          Cau trắng hiên nhàtóc mẹ pha sương
          Đời thương hồ tương lai mờ mịt lối
          Ha… ha…
          Đời thương hồ tương lai mờ mịt lối
          Sá gì một kiếp rong chơi!

          ***
          Sóng nấc cục vỡ đêm
          Gió gầm gào thổi bão lòng thương khách
          Trăng sao cũng mờ đi

          Cây cỏ có vô tri
          Những cội còng già hai bờ sông ngủ yên him híp mắt
          Lau lách bạc đầu hiu hắt
          Giữa dòng trôi cô đơn một cánh lục bình trổ bông tím ngát
          Khách thương hồ cất tiếng hú ngàn năm

          ***



          Hà!
          Gân vồng như dây chão
          Hà!
          Ngực căng như buồm căng
          Đôi bàn chân ván thuyền bám chặt
          Sóng nước mênh mông hóa đất bằng

          Đăm đắm mắt
          Nhìn vì sao phương nam soi bóng hình cha ông ngày mở nước
          Lưỡi mác vung lên hùm beo dội ngược
          Uống mật ong rừng bắt sấu trên sông
          Phóng khoáng tâm hồn nắng gió Cửu Long
          Hai chữ lợi danh tháng mười con nước bạc
          Chở nặng nghĩa tình con nước hóa màu son

          Ngàn năm tiếng vọng nước non
          Vững bền tình yêu tổ quốc
          Xoài Mút, Rạch Gầm chôn xác giặc
          Lửa hồng Nhật Tảo động trùng khơi
          Giặc thù gây tội khắp nơi
          Quê huơng máu lửa đất trời ngửa nghiêng
          Ghe buôn hóa chiến thuyền
          Khách thương hồ thành chiến sĩ giao liên
          Thuyền hai đáy chở hầm bí mật
          Vinh quang và mất mát
          Thương hồ đâu chỉ kiếp rong chơi…!

          ***

          Hò… ơi!
          Lên bờ dạ lại nhớ sông
          Thương hồ một mái chèo rong bến đời
          Đêm nay trăng nước lên khơi
          Có người thương khách bời bời… nhớ quê!


          Q.T


          #20
            BĂNG NGUYỆT 05.10.2010 17:34:05 (permalink)
            0

            Sóng nấc cục vỡ đêm
            Gió gầm gào thổi bão lòng thương khách
            Trăng sao cũng mờ đi

            Cây cỏ có vô tri
            Những cội còng già hai bờ sông ngủ yên him híp mắt
            Lau lách bạc đầu hiu hắt
            Giữa dòng trôi cô đơn một cánh lục bình trổ bông tím ngát
            Khách thương hồ cất tiếng hú ngàn năm


            Đoạn này ý từ đều hay quá, cảm ơn QT đã chia xẻ thơ mình ở DD VNTQ này nha.

            Hy vọng sẽ dc đọc nhiều thơ và truyện ngắn của QT nữa nè



            #21
              BĂNG NGUYỆT 15.02.2011 11:03:51 (permalink)
              0
              Có con đường đi ngược phía dòng sông
              Hoa đang nở vạn sắc hồng tươi thắm
              Cứ ngồi yên tha hồ mà nhìn ngắm
              Bởi hôm nay yêu lắm.. tiếng khóc chào đời...
               
              Cảm ơn Mẹ đã sinh ra phận Người
              Cho đứa con có phần nào cống hiến
              Hòa giữa dòng văn học..và thơ uyển chuyển
               
              ..
              happy birthday..
               
               


              [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/135/6BC620491AA5419390597FE3F93A9D8C.jpg[/image]
              Attached Image(s)
              #22
                QUAN TAN 18.02.2011 11:35:25 (permalink)
                0
                Xin Cảm ơn món quà của diễn đàn. Cảm ơn Băng Nguyệt!
                #23
                  QUAN TAN 18.02.2011 19:56:02 (permalink)
                  0
                  HOA TẾT CỦA BA

                  ***

                  Ba quấn khăn lên đầu, bập điếu thuốc rê
                  Khói thuốc bay nồng nàn hương Cao Lãnh
                  Ba quay mặt về phía cánh đồng sầm sập bước đi
                  Bỏ lại sau lưng
                  Mẹ con tôi với ngày mùng một tết!

                  Ba đi theo tiếng gọi tình yêu mang dáng hình cây lúa
                  Người đầu tiên gieo trồng tự thuở nào không ai biết được
                  Xuân về trăn trở trổ đầy bông

                  Lũ chúng tôi, xa – lần lượt – cánh đồng
                  Con chuồn chuồn tuổi thơ màu gì không nhớ nữa
                  Đôi bờ quê đâu bến bồi bến lở
                  Cũng quên rồi từ thuở nghỉ tắm sông

                  Em gái tôi má đỏ cánh hồng
                  Chọn lựa mãi từ vườn hoa Sa Đéc
                  Em trai về chiều ba mươi tết
                  Mấy giò lan kiêu kỳ rực rỡ trên tay

                  Mẹ nhìn lũ chúng tôi rồi khẽ mĩm cười
                  Cái cười của người già sâu như chiều tuổi tác
                  Có niềm vui đời đủ ăn đủ mặc
                  Niềm hạnh phúc gia đình đoàn tụ buổi đầu năm

                  Phía cuối nụ cười vương nét bâng khuâng
                  Mẹ nhìn lên bình hoa trên bàn thờ trống rỗng
                  Hoa các con mua mẹ chẳng chọn được loại nào để cắm
                  Mẹ đợi ba mang về loài hoa đẹp nhất của quê hương

                  Trên tay ba loài hoa của yêu thương
                  Của nhọc nhằn cần lao đời nông dân hai sương một nắng
                  Ba bảo:
                  Dáng hoa oằn cong mà giúp người no lòng đứng thẳng
                  Mẹ cười:
                  Còn là liều thuốc thần trị căn bệnh mau quên!
                  #24
                    Thay đổi trang: < 12 | Trang 2 của 2 trang, bài viết từ 16 đến 24 trên tổng số 24 bài trong đề mục
                    Chuyển nhanh đến:

                    Thống kê hiện tại

                    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                    Kiểu:
                    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9