Chào chuộtlắc.
Với nhà chuột thì “vợ kêu chồng dạ” là phải lắm rồi. Bởi vì có chuyện kể rằng :
Xưa chuột dẩn con gái đến nói với mặt trời rằng : ô mặt trời, mọi thứ trên địa cầu đều nhờ ngươi mà sống, ngươi là chúa tể, nên ta muốn gả con gái ta cho ngươi !
Mặt trời buồn rầu nói rằng : nhưng ta vẫn phải sợ một đứa Chuột hỏi : đứa nào ?
Mặt trời bảo : đó là thằng mây, vì nó thỉnh thoảng che mất ta, ta đành chịu vậy.
Chuột cha mới dẩn con gái đến gặp mây và ca tụng rằng : ô mây, mặt trời là chúa tể mà ngươi còn che được. Nên ta muốn gả con gái ta cho ngươi.
Mây ngập ngừng trả lời : nhưng tao vẫn còn thua kẻ khác, ấy là gió. Nó thổi là mây phải tan !
Chuột lại dẩn con gái đến gặp gió : ô gió, mặt trời thua mây, mây lại thua gió. Ngươi hơn tất cả nên ta muốn gả con gái ta cho ngươi.
Gió bảo : nhưng ta còn thua bức tường, vì nó chặn ta lại được !
Chuột cha lại dẩn con gái đến gặp bức tường : ô bức tường, ngươi thắng được gió, gió thắng được mây, mây thắng được mặt trời. Nên ta muốn gả con gái ta cho ngươi.
Bức tường trả lời : nhưng ta vẫn còn thua dòng họ chuột nhà ngươi. Chỉ có chuột mới khoét thủng được tường để chui qua !
Thế là chuột cha mang con gái về gả cho một thằng chuột cù lần.
Vì cái lai lịch quí phái đó nên khi vợ kêu thì chuột chồng phải « dạ bẩm bà em đây ! ». Còn ngoài ra thì mọi việc khác đều bình thường, nên mới có con « chuộtlắc » đang quậy trong thư quán đây. hihi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.08.2005 22:15:31 bởi lá chờ rơi >