» TÂM TÌNH TIỂU TỬ TIÊU «
Chiều về lẻ bóng hoàng hôn
Bàn chân lạnh giá cô đơn lối về
Lòng buồn muôn nỗi tái tê
Buồn vui biết kể ai nghe bây giờ
Trời đêm một ánh sao mờ
Một vầng trăng khuyết như chờ đợi ai
Dốc bầu tâm sự vào chai
Những mong có thể nhạt phai bóng hình...
Là người ta đã phụ mình?
Là mình không tốt nên tình phụ ta?
Hoàng hôn đóng cửa chiều tà
Hôm nay tôi biết em xa tôi rồi!
Từ ngày em bỏ ra đi
Thì lòng anh cũng chết đi nửa già
Trái tim vụn vỡ thành ba
Hai phần đau xót,phần là nhớ thương
Em đi để lại tơ vương
Anh đem buộc lại đêm trường nhớ em.
Làm sao anh có thể quên?
Làm sao thôi nhớ để thêm một người?
Em là một nửa đời tôi
Em vui duyên mới anh thời cô đơn
Ngày qua ngày lại yêu hơn
Mà tim không thể vùi chôn mối tình
Nơi đây...lẻ bóng...một mình
Thương về nơi chẳng...in hình bóng anh
Ta trao hạnh phúc cho người
Để rồi ta nhận lại lời thương đau.
Ta trao đi mối tình đầu
Mà không nhận được tình sau của người
Ta trao, trao hết nụ cười
Để giờ nước mắt cứ rơi rơi hoài
Ta chim vào những cơn say
Càng quên càng nhớ...càng dài nỗi đau
Người ơi hãy nói một câu
Vì sao người nỡ làm sầu tim ta?
Đau thương đời đã quá nửa rồi
Duyên đưa phận đẩy nát đời tôi
Sương vùi gió dập,tình ngang trái
Sầu sầu tủi tủi nghĩ đơn côi!
Trích đoạn: tieuvansinh
Ta trao hạnh phúc cho người
Để rồi ta nhận lại lời thương đau.
Ta trao đi mối tình đầu
Mà không nhận được tình sau của người
Ta trao, trao hết nụ cười
Để giờ nước mắt cứ rơi rơi hoài
Ta chim vào những cơn say
Càng quên càng nhớ...càng dài nỗi đau
Người ơi hãy nói một câu
Vì sao người nỡ làm sầu tim ta?
Đàn ông ai lại khóc vì tình Lau lệ đi nào tieu van sinh
Trích đoạn: thubuon84
Đàn ông ai lại khóc vì tình Lau lệ đi nào tieu van sinh Nào đâu phải nước mắt rơi
Là mưa ngâu đổ trên đôi mắt sầu...
Trăng bao nhiêu tuổi trăng già
Tôi bao nhiêu tuổi mới sa lưới tình
Hỏi trời rằng tieuvansinh
Đến giờ sao vẫn một mình cô đơn...
Trăng bao nhiêu tuổi trăng già?
Tôi bao nhiêu tuổi mới sa lưới tình?
Hỏi trời rằng tieuvansinh
Đến giờ sao vẫn một mình cô đơn...
Cố quên đi mối tình đầu
Mà trên mi mắt mưa ngâu rơi hoài?
Sầu này biết tỏ cùng ai?
Một ngày vắng bóng thấy dài trăm năm...
Hồn ai thơ thẩn dưới trăng?
Mặc lòng nhung nhớ...bâng khuâng...một người
Cố cười cho lệ thôi rơi
Cố không thôi nhớ...để rồi...ngủ yên
Góp chút thơ vui với mọi người
Mong rằng nắng hạ nở trên môi
Lệ sầu không còn trên mi mắt
Cho đời thanh thản...nhẹ êm trôi!
Đường đời không bằng phẳng
Đường tình chẳng dễ đi
Đường nào cũng ngang trái
Thấm đãm màu chia li...
Tâm tư gửi gió mây ngàn
Gửi bao nỗi nhớ mênh mang tháng ngày
Lá ơi sao nỡ lìa cây?
Trước nhà hiên vắng, rơi đầy lá thu
Phải em cơn gió nhẹ ru?
Phải em chiếc lá từ từ nhẹ rơi?
Đâu còn thu ấy trong tôi...
Mà sao lòng cứ chơi vơi...u sầu

Ngày xưa ấy đâu rồi?
Ta bên nhau
Sát môi kề ngực
Còn lại gì
Ở trong kí ức?
Những tháng năm nồng thắm bên nhau
Ta trao đi riêng mối tình đầu
Giờ nhận lại tình sau ngang trái...
Đâu còn những phút giây ái ngại
Chút thẹn thùng cái thủa mới yêu
Còn đâu nữa dáng ngọc yêu kiều
Xa thật rồi...những chiều chung bước
Em chẳng vẹn
Đựoc lời thề ước
Cớ sao xưa
Lờ hứa làm gì?
Để giờ anh
Một khúc tình si
Nhớ thương
Biết gởi về đâu hỡi...