NÀNG THU
Khoảng trời riêng Trốn vùi trong một khoảng trời riêng
Xa lánh thế nhân chốn bạc tiền
Cũng bởi cuộc sống bao rắc rối
Nên ta tìm kiếm chút bình yên
Mới hay dòng đời bao ngang trái
Thấm đượm tâm can những muộn phiền
Thôi nhé đời ơi mình tạm biệt
Để ta đắm chìm mảnh hồn thiêng
Ta vào trêu tí hỡi người thương
Hi hi hi
Thiên Hà soi sáng khắp nẻo đường
Có soi cho chút tình ta nhỉ
Hay là tình ý chẳng hỉ ... hi
(Jenifer)
Kiếm khách xông pha chốn đoạn trường
Bỏ quên duyên nợ, lệ sầu vương
Mới hay danh tiếng đều hư ảo
Cô độc hồn ai, có tỏ tường?
tramaha
Em đã về đây chào quý nương ( ý lộn - chào quân vương)
Trở gót cùng nhau ra chiến trường ( lại lộn nữa - hí trường)
Tâm hợp ý đầu ta nối tiếp
Cất bút đề thơ luận áng chương
He he he...
( Em vài vần với 2 người thương vui nhé !)
Galas ( đá bóng nè )
Tương tư
Một chút bâng khuâng chút bẽ bàng
Từng cơn gió lạnh đông vừa sang
Hương thu yêu mến đã tàn úa
Trời đất còn đâu những sắc vàng
Một chút yêu thương chút nhớ nhung
Mùa thu huyền ảo sắc mông lung
Lòng tôi se lạnh khi đông tới
Ôm mối tương tư dưới gốc tùng
tramaha
VẤN VƯƠNG
Đông về tuyết phủ Băng tràn lan
Màu vấy khăn tang thoáng ngỡ ngàng
Ngơ ngác cánh diều kêu gọi bạn
Lơ thơ cành lá rụng bên đàng
Ai có về thăm phố núi lạnh
Dạo vườn hoa thắm ngắm phong lan
Dã quỳ hướng thẳng trời mờ bóng
Lữ khách chạnh lòng chiều tuyết sang
Galaxies
( Hi hi hi... Em hoạ cùng với chị Trảm À Há vui nha )
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.11.2010 16:01:24 bởi galaxies >
Tương tư Một chút bâng khuâng chút bẽ bàng
Từng cơn gió lạnh đông vừa sang
Hương thu yêu mến đã tàn úa
Trời đất còn đâu những sắc vàng
Một chút yêu thương chút nhớ nhung
Mùa thu huyền ảo sắc mông lung
Lòng tôi se lạnh khi đông tới
Ôm mối tương tư dưới gốc tùng
tramaha
VẤN VƯƠNG
Đông về tuyết phủ Băng tràn lan
Màu vấy khăn tang thoáng ngỡ ngàng
Ngơ ngác cánh diều kêu gọi bạn
Lơ thơ cành lá rụng bên đàng
Ai có về thăm phố núi lạnh
Dạo vườn hoa thắm ngắm phong lan
Dã quỳ hướng thẳng trời mờ bóng
Lữ khách chạnh lòng chiều tuyết sang
Galaxies
( Hi hi hi... Em hoạ cùng với chị Trảm À Há vui nha ) VẪN CÒN XA
Thăm thẳm chiều mờ gốc phố xa
Lê chân mòn gót bụi quan hà
Tìm về chốn cũ xa xa mãi
Gợi lại trong tim dáng nguyệt ngà
Em đã đi rồi mấy Đông qua
Rừng xưa trút lá lối đường ra
Nai vàng ngơ ngác men theo lối
Cảnh cũ còn đây ... em vẫn xa
LẶNG YÊN
Dòng sông đêm
Góc phố nhỏ...dòng sông lững lờ trôi
Trong cái lạnh buốt giá của màn đêm
Bên nhành liễu rủ buông mái tóc mềm
Dưới ánh đèn đang trút từng hơi thở (*)
Vẫn từng cơn...sóng vỗ bờ nỗi nhớ
Vẫn dịu dàng...đưa tất cả vần thơ
Vẫn êm đềm...chất chứa những mộng mơ
Ta ngồi đây cùng rêu phong hàng ghế
Lòng tự hỏi sao mà lạ lẫm thế ?
Bởi vì anh luôn trẻ mãi không già
Mấy nghìn năm anh đón bốn mùa qua
Lúc lặng yên... mang sắc thu trong trẻo
Lúc trầm bổng...như đàn xuân rắt réo
Lại khoan thai...giữa nắng hạ ấm nồng
Và hờn ghen...con nước lũ mùa đông
Ôi dòng sông quê hương tha thiết quá
Ta thẫn thờ trước cảnh đẹp tạo hóa
Góc phố nhỏ...ta ngắm nhìn sông đêm.
(*) khi sương lạnh phủ mờ trên ánh đèn, có cảm giác ánh sáng đang sưởi nóng những hạt sương, đẩy nó bay ra. Ta lại nghĩ là cây đèn đang thở.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.11.2010 12:42:26 bởi tramaha >
Dòng sông đêm Góc phố nhỏ...dòng sông lững lờ trôi
Trong cái lạnh buốt giá của màn đêm
Bên nhành liễu rủ buông mái tóc mềm
Dưới ánh đèn đang trút từng hơi thở (*)
Vẫn từng cơn...sóng vỗ bờ nỗi nhớ
Vẫn dịu dàng...đưa tất cả vần thơ
Vẫn êm đềm...chất chứa những mộng mơ
Ta ngồi đây cùng rêu phong hàng ghế Lòng tự hỏi sao mà lạ lẫm thế ?
Bởi vì anh luôn trẻ mãi không già
Mấy nghìn năm anh đón bốn mùa qua
Lúc lặng yên... mang sắc thu trong trẻo Lúc trầm bổng...như đàn xuân rắt réo Lại khoan thai...giữa nắng hạ ấm nồng
Và hờn ghen...con nước lũ mùa đông Ôi dòng sông sao mà tha thiết quá Ta thẫn thờ trước cảnh đẹp tạo hóa
Góc phố nhỏ...ta ngắm nhìn sông đêm. (*) khi sương lạnh phủ mờ trên ánh đèn, có cảm giác ánh sáng đang sưởi nóng những hạt sương, đẩy nó bay ra. Ta lại nghĩ là cây đèn đang thở. tramaha
PHỐ NHỎ XA
Phố nhỏ xa rồi phố nhỏ xa
Đường hoa vẫn sáng hơn trăng ngà
Đêm buồn trăng xuống làm lữ khách
Đèn hoa in dấu phố nhỏ xa
Một chút tình thơ một chút mơ
Để vần ai nhớ ai đợi chờ
Hạ qua Đông tới Xuân về chửa?
Mà hồng hoa thắm lên màu thơ
Ánh sáng đèn khuya mấy nhạt mờ
Trăng còn tỏ rõ ý vần thơ
Dã Quỳ phố núi còn khoe sắc
Rượu cần bầu lắc say trong mơ
...
HRPT
(Lại bận việc nữa rồi ! Tí xong việc, Tiểu Tiểu Đệ Đệ sẽ vào chơi thơ với Đại sư ca Hà Bá ạ ! Thơ Đại Đại ca Hà Bá hay quá trời quá đất luôn ! Nhớ thả thơ nhiều nhiều cho bọn Đệ đọc cho sáng con mắt ra nha ! Yêu quý kính thương nhiều nhiều Đại Đại ca Hà Bá ạ !)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.11.2010 16:20:17 bởi HRPT >
Tặng bác Sương Chiều tham gia ya hoo hỏi đáp
Chiều....buông nắng tắt dưới triền đê
Sương....trắng lạnh căm lối hẹn thề
Cô....quạnh bên lầu son gác tía
Đơn....côi phòng vắng tím cơn mê
Yêu....thương ngày đó tim nồng ấm
Khổ....hạnh bây giờ dạ tái tê
Một....giọt lệ sầu cay khóe mắt
Đời....trai cô lựu lắm ê chề
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.11.2010 12:43:00 bởi tramaha >
PHỐ NHỎ XA
Phố nhỏ xa rồi phố nhỏ xa
Đường hoa vẫn sáng hơn trăng ngà
Đêm buồn trăng xuống làm lữ khách
Đèn hoa in dấu phố nhỏ xa
Một chút tình thơ một chút mơ
Để vần ai nhớ ai đợi chờ
Hạ qua Đông tới Xuân về chửa?
Mà hồng hoa thắm lên màu thơ
Ánh sáng đèn khuya mấy nhạt mờ
Trăng còn tỏ rõ ý vần thơ
Dã Quỳ phố núi còn khoe sắc
Rượu cần bầu lắc say trong mơ
...
HRPT
Thôi đã xa rồi con phố hoa
Đèn đêm vẫn sáng hơn trăng ngà
Lòng buồn lữ khách vương sầu hận
Nuối tiếc ngày xanh sao vội qua
Người ta hay gọi huynh là Hà Mã, Hà Khờ, Hà Chuối chiên ( cái này do anh có làm bài thơ về chuối chiên) hay Hà Cóc Chúa. @_@
Anh cả Mạnh Hà Trần chuối chiên
Lại kiêm Cốc Chúa , Nhái , Ếch tìm
Mạnh Hà sao lại Hà Khờ chứ
Hà Mã hiền từ em thấy yên
Lâu rồi anh cả sang vùng Xiêm
Cùng chị Long Nữ bán chuối chiên
Thêm sấp trên tay nhiều vé số
Ghi đề đắt khách tay luôn biên
Anh cả trở về, chị tới Miên
Mở hàng bán quán thêm nhiều tiền
Bánh xèo, bánh xếp , kiêm kèm kẹp
Ai đến quán ăn đều phải ghiền
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.11.2010 21:39:39 bởi khucniemtu >
Chuối chiên Nghi ngút hương thơm quán chuối chiên
Óng vàng nóng hổi thấy mê liền
Phùng mồm trợn má nhai và nuốt
Ai ghé vào đây thử sẽ nghiền
Cô chủ ôi sao xinh đẹp thế Ngày ngày hối hả vẫn như tiên
Ngẩn ngơ ăn nhiều mả chẳng biết
Khẽ chạm túi quần, ví hết tiền. Mới muội muội và các bạn ăn chuối chiên nha. Bài này làm lâu lắm rồi, bên yahoo hỏi đáp ai cũng biết.
Nông thôn ngày nay Chân trời khói phủ cánh diều bay Dưới đất anh Hai bỏ máy cày Chị Sáu mải mê chuốt mái tóc Bác Tư ngất ngưởng rượu nằm say Cô Ba hí hửng đêm tình ái Thằng Út lổng lêu chuyện mặt dày Một thoáng chân quê sao lạ quá Bức hình hiện đại, lệ chua cay
Trích đoạn: tramaha
Chuối chiên
Nghi ngút hương thơm quán chuối chiên
Óng vàng nóng hổi thấy mê liền
Phùng mồm trợn má nhai và nuốt
Ai ghé vào đây thử sẽ nghiền
Cô chủ ôi sao xinh đẹp thế
Ngày ngày hối hả vẫn như tiên
Ngẩn ngơ ăn nhiều mả chẳng biết
Khẽ chạm túi quần, ví hết tiền.
Mới muội muội và các bạn ăn chuối chiên nha. Bài này làm lâu lắm rồi, bên yahoo hỏi đáp ai cũng biết.
Quán ca Trần Mã chuối chiên
Hương thơm nức tiếng ai ghiền ghé ăn
Mã ca tên chữ Mạnh Hà
Mở hội thi quán gọi là Chuối chiên
Quán anh có Niệm Từ hiền
Vô quán phải nhớ đề liền bài thơ
Không thì em oánh bây giờ
Ba chân bốn cẳng có cờ chạy bay
Em ấy nghe lời anh hai
Ai vào quán phải ra bài thơ...(thơ gì ta?) (à) thơ hay ! (Viết thí đại cho có vần...Hì)
ĐÀN THƠ Đàn thơ nốt nhạc bổng trầm Thi nhân vui với cung cầm nghỉ ngơi Hồn thơ vẳng đọng chơi vơi Dìu người về tới bên trời tương giao Khúc Niệm Từ về chốn thơ nào Nơi xa xưa ấy có rào dậu thưa Việt Nam lập Đông hay chưa Cho cung đàn lắng ấm đủ vừa áo len Gửi bằng cung bậc thân quen Về lòng cố quốc bên thềm tình thương Chỉ là điệp khúc vấn vương Chỉ là âm hưởng nắng hường trải xa Chỉ là cung thơ rưới hoa Trổ màu mơ thắm để mà mà tươi Đông sang rồi đến Xuân vui Khúc Niệm Từ gửi đến người thân, sơ Tất lòng gửi ấm vườn mơ Cung đàn Khúc Niệm Từ _ thơ _ vẫn là... KHÚC NIỆM TỪ
LẮNG NGHE TIẾNG VỌNG TỪ XA
Đàn thơ ai khẩy dưới trăng
Lắng nghe cung điệu diệu dàng ước mơ
Vu vương một điệu mong chờ
Vẫn còn một nổi thẩn thờ cách ngăn
Người về có đến bến trăng
Tương giao bến hội tình chăng thắm tình
Cung đàn ru ấm lòng mình
Vọng từ xa thẳm mang tình cố hương
Lắng nghe tình khúc mà thương
Người xa xôi lắm còn vương nổi niềm
Tình thơ ta ủ từng đêm
Gửi về bên ấy lòng thêm sắc lòng
Bâng khuâng âm hưởng nắng hồng
Chỉ là khúc điệu cho hồng cánh hoa
Tất lòng ai gửi từ xa
Vấn là… Khúc nhạc đàn ta đợi chờ?
ngocduythanh
Ánh sao đêm
Những ánh sao giữa đêm buồn bất tận
Giữa màu sắc nhạt nhòa của ánh trăng
Ta ngồi đây cùng mây ngắm chị Hằng
Giấu lệ sầu đang trào dâng nỗi nhớ
Chôn chữ thương qua từng nhịp hơi thở
Đóng trái tim xóa hết cả yêu thương
Xua nhung nhớ để tâm thấu đoạn trường
Bởi vì yêu có gì đâu mà tiếc
Bởi nó cũng chỉ là một bữa tiệc
Hân hoan xong rồi sẽ lại chia tay
Cũng giống như khúc nhạc của “đêm- ngày ”
Đến rồi đi như một cơn gió thoảng
Để đắm chìm trong men say chếnh choáng
Cùng bay bổng với khúc nhạc du dương
Chút tĩnh lặng như cây cỏ bên đường
Để ta về cuối chân trời xa lạ
tramaha
MỘT NỬA VẦN MƠ
Đông trở về trong cơn mưa tầm tả
Hạ qua chưa mà lả chả bằng lăng
Màu tím phai cho sắc phượng mãi hồng
Thu chiều xuống buông sầu liễu rũ
Ngày qua mau năm dần đến đủ
Xuân tới gần lá thư gửi phương xa
Hỏi Xuân nay người có trở lại nhà
Vui sum hợp rủ đường xa vạn lý
Ta quen nhau từ lúc nào đấy nhỉ
Hình như là chập chủm tập làm thơ
Hình như là lúc mới bắt đầu mơ
Và có thể hình như về chung lối
Mộng trời trăng gió mây sao vui mãi
Mỗi một ngày nhín chút ít phút giây
Gửi thư mail lên NET cùng hoạ bài
Thơ mới xướng rồi khen hay quá đổi
Cũng thường khi chờ nhau những buồi tối
Rỗi việc ngày ngồi lại nhấn phím ngay
Bài thơ tình hay nhí nhảnh trêu hoài
Vần mơ ước chung bài đồng điệu nhớ
Có lúc hoạ vần vui cười hô hố
Cũng có khi bi luỵ khóc hu hi
Chỉ là thơ mà lắm lúc nhiều khi
Chia sẻ hết những gì ta suy nghĩ
Rồi một chiều NÉT đơn côi tri kỷ
Đợi bạn hiền thơ thẫn vui vài câu
Bật thư pm tin nhắn người qua cầu
Về bên ấy để lại sầu trơ cái NÉT
Vần thơ xưa tình thơ đành khép
Một người đi, người ở buồn tái tê
Phút mặc sầu sương khói quyện lời thề
Vần thơ mộng trăng về còn một nửa !
JENIFER
(Em viết nhảm đừng tin nha)
Thành phố đêm
Thành phố nhỏ....giữa màn đêm lạnh lẽo
Bên lưng đồi ta liếc nhìn trăng treo
Bắt chiếc lá gió thu thổi đưa vèo
Dưới ánh đèn trong màn sương mờ ảo
Cây run mình...mong mặc thêm chiếc áo
Giữa dòng người đang hối hả xôn xao
Khoảng thinh không chen chúc những ồn ào
Ta lặng câm thu mình trên ghế đá
Mắt mơ màng....về cuối trời xa lạ
Hỏi nơi ấy lấp lánh muôn vì sao
Đang in bóng dưới dòng sông ngân nào
Hãy cho ta biết đường vào nơi ấy
Để cho ta....thỏa một chút tâm quậy
Tắm thân mình giữa dòng nước trong xanh
Dạo thiên hà trong những phút yên lành
Bay nhẹ nhàng cùng những ngôi sao chổi
Dẫu lần đầu....tuy có nhiều bối rối
Sẽ nâng niu dù chỉ một phút thôi
Để cả đời in dấu chữ bồi hồi
Và trở về....thành phố đêm thực tại
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.11.2010 12:36:48 bởi tramaha >
Cơn Mơ
Đông về ướp lạnh những cơn mơ
Lối cũ rêu phong cỏ lấp bờ
Nhành liễu rủ buông làn tóc rối
Lá vàng rớt rụng bỏ cành trơ
Cung đàn lỗi nhịp vương sầu hận
Tiếng sáo du dương bỗng hững hờ
Vương vấn mối tình cùng tạo hóa
Ngậm ngùi chết lặng những vần thơ
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: