...Tiếng cánh chuồn kiêu hùng, hào sảng vỗ phành phạch, gầm gừ trên không trung u uất xám đục vào một ngày tháng ba. Khẩu đại liên miligun 6 nòng khè lửa phun lời báo tử cho quân cướp nước xuống trận địa. Chiếc trực thăng luồn lách can trường giữa đặc nghẹt lưới đạn phòng không 37 ly, 12ly7, hỏa tiễn tầm nhiệt Sa7 của bầy chuột cống sinh bắc tử nam. Những hợp âm qủy quái từ bản giao hưởng của thần chết không làm át nổi tiếng reo hò vang dậy một góc chiến trường của những người lính tổng trừ bị. Anh giật lấy ống liên hợp PRC25 từ trên tay Hạ sĩ Thường, người âm thọai viên trung đội tiền đồn, thét khản cổ : 000 110 03 05 ! chuồn chuồn đớp muỗi ! Trung đội trưởng trung đội gọi đại đội trưởng đại đội1 nghe rõ trả lời! Báo cáo thẩm quyền trực thăng đã lên vùng !
Cả trung đội hồi sinh, mừng như điên, sinh khí bừng lên hừng hực sau bảy ngày đêm bị vây khốn đói khát Những chiến binh kiêu dũng nhẫn nhịn dầm mình trong cơn mưa pháo 130 ly trên đỉnh Trường sơn heo hút ...
Tất cả dàn hàng ngang xổng lưng tràn lên xung phong tấn công về hướng chóp núi, bất kể cái rét kinh người, bất kể gió táp mưa sa và máu me từ vết thương chưa liền miệng , sình lầy ngập ngụa giao thông hào dính cứng từng bệt trên áo trận. Đại liên M60 bắn che, phóng lựu M79 trùm mền trước tuyến, lựu đạn M67 đi trước, báng súng, lưỡi lê theo sau phang, cắm ngập lên thân thể quân thù, xiết cổ, bẻ tay, móc miệng, bóp dế, cắn cào đủ kiểu... Mẹ kiếp.Cận chiến rồi!...
...Mùi tử khí xông lên nồng nặc, chiến địa im ắng, không khí đặc quánh, nghẹt thở đến rợn người. Cho lục sóat, thu dọn xong, mới thấy chiếc trực thăng cứu tinh của trung đội tiền đồn chúng tôi nằm chỏng gọng, tênh hênh gát đuôi lên khẩu thượng liên bỏ lại của VC. " Bỏ mẹ rồi tụi bây ơi! Chuồn chuồn rách cánh! Anh gào lên. Bằng mọi cách, phải cứu lấy phi công mang về, chết hay sống gì cũng phải mang xác nó về... Ôi, đồng minh qúy hóa của QLVNCH! Đồng minh khốn nạn, phản bội, vờ câm giả điếc, nhẫn tâm bỏ rơi chiến hữu mình, ngậm họng không dám thí cho một tiếng trả lời khi chiến hữu, bạn bè cần không yểm ".
Chiếc hộp quẹt Zippo đi hoang từ lúc nào...Người trung đội trưởng tác chiến cắn nát mẩu thuốc lá Lucky C-Ration chưa kịp mồi lửa, mắt cay xè, vì thiếu ngủ hay vì những giọt lệ bất giác buông rơi xót xa cho đồng đội, cho bạn bè, cho những đứa con Mẹ Việt Nam sinh nhầm thế kỷ?
Chiến tranh? Hòa bình? hiệp định ngừng bắn Paris! Đểu giả! Tồi bại! Láo khóet !!!
Người phi công trực thăng Đòan Diễn, và những Cánh Thép chưa bao giờ hoen rỉ ! Hồn bây giờ ở đâu?
( hàndạlữ )
https://app.box.com/s/xu8a3qwcz48ub9numvvn
MƯA RỪNG TRÊN SUỐI
thơ Bùi hồng Lĩnh.nhạc & trình bày Dzuylynh
album Dấu Thời Gian. Oct 9.2014
...Người lính âu lo
cố lê những bước sau cùng theo triền suối
Giọt máu loang trôi, trôi mãi không ngừng
Người lính lả người gục trên bờ đá...
Mặt tràn ngập làn nước giá băng
Nước thấm vào con tim còn ấm
nước thấm vào con tàu Tổ Quốc Không Gian
Thôi giã từ cánh bằng lướt gió tung mây
thôi giã từ, giã từ quê hương dấu yêu
Thôi! giã từ những giấc mơ ngày nào...
Giã từ cuộc chiến
giã từ Pleiku
Giã từ! giã từ em yêu dấu!
giã từ hạnh phúc chúng mình mong manh
...Đêm nay trên rừng sâu
Mưa lại đổ xuống con suối ngày xưa
Đã bao năm mưa cứ thấm hòai trên thân người lính trẻ
Mưa đã mang đi khối óc một thời bối rối
Mưa đã mang đi trái tim thổn thức trọn cho người
Mưa nhạt nhòa những lá thư giấu trong lồng ngực
Mưa đã làm mục tấm poncho
Mưa đã làm tan chiếc thẻ bài
Mưa rơi, mưa rơi trên mảnh xương buồn thê thiết
Mưa rơi... mưa rơi... mưa rơi như thán như oan ..
tí tách mưa tuôn, réo rắt mưa tuôn hay dư âm ngân lệ hồn người
Người lính ngày xưa đã chẳng còn chi
Cớ sao mưa rừng cứ miệt mài đổ xuống suối ngàn?
Người lính ngày xưa đã chẳng còn gì...
Người lính ngày xưa đã chẳng còn gì
Cớ sao mưa rừng cứ miệt mài đổ xuống suối ngàn!
Mưa...
Mưa...
Mưa...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.10.2014 03:06:32 bởi dzuylynh >