Ngọc Châu gửi thơ dịch của Pablo Nuruda

Tác giả Bài
Ngọc Châu
  • Số bài : 29
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 28.11.2009
Ngọc Châu gửi thơ dịch của Pablo Nuruda - 03.09.2010 21:29:27

NẾU EM QUÊN TÔI

Muốn em tỏ một điều thôi
Chừng như em đã biết rồi, là khi:

Qua song, vầng trăng pha lê,
giữa cành đỏ lá,
thu về chậm sao,
anh nhìn.
Tay khẽ chạm vào
lớp tàn ảo,
vỏ nhăn cau củi cành,
sát bên bếp lửa phòng anh.
Tất cả chúng
đều muốn giành về em.
Vẻ như ánh sáng, hương thơm
đường ray tàu
hay cánh buồm nổi trôi
mọi tồn tại giữa cõi đời
đều tới đảo,
nơi em ngồi chờ anh.

Nếu khi
em bớt yêu anh
Một chút thôi
anh cũng đành tuân theo.


Nếu bỗng dưng có một chiều
quên tìm, em chẳng nghĩ nhiều về anh,
cho rằng anh đã quên nhanh,

Chắc rằng đấy
chuyện đành hanh, điên khùng.
Kệ cho ngọn gió thổi tung
đời anh
mảnh vải
giữa rừng biểu trương
Và em quyết định tách đường,
bỏ anh ven biển,
giữa phương trời này,
mầm từng mọc rễ xanh cây.
Thì em nên nhớ cũng ngày ấy thôi,
Tay anh lại níu cuộc đời,
chân anh lại bước
tìm nơi đất hiền.


Nhưng nếu một ngày nên duyên,
một giờ em muốn mình nên vợ chồng
Vị ngọt ngào giữ trong lòng.
đặt bông hoa thắm sắc hồng lên môi,
Kiếm tìm anh,
thì em ơi,
hỡi người yêu, hỡi cuộc đời của anh!
Lại bùng lên ngọn lửa xanh
chẳng quên, chẳng tắt, tình anh tuôn trào
sống bằng tình của em trao,
đời này sẽ chẳng khi nào rời xa
Mình là mãi của nhau mà...
Thơ Pablo Neruda
Ngọc Châu dịch

Ngọc Châu
  • Số bài : 29
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 28.11.2009
Ngọc Châu gưi thơ dịch "BẦU TRỜI BAN MAI" - 03.09.2010 21:39:08

BẦU TRỜI BAN MAI

Em như một áng mây trôi
Trên trời anh, lúc rạng ngời bình minh.
Sắc màu quyện với dáng hình.
Anh từng mong chọn cho mình từ lâu

Làn môi trinh nữ ngọt ngào.
Của anh, có đúng không nào, của anh.
Mơ hoa trùng điệp, trong lành,
anh nuôi bằng chính mối tình em trao.

Gót chân em nhuộm lửa màu
từ hồn anh. Cũng ngọt ngào hơn lên,
men vang nho đọng môi em.
Mùa gặt vàng, khúc điệu mềm bình minh.
Thật quạnh hiu khi một mình.
Mơ về em, giấc mơ tình có em..
Là của anh nhé. Anh thèm,
gào trong chiều,
gió giật niềm đơn côi.

*
* *
Nàng săn vực thẳm mắt tôi.
tận thu giọt lệ đêm trời phiêu linh
Sa vào sóng nhạc, lưới tình
của tôi,
rộng tựa trời xanh dịu dàng.
Hồn tôi sinh tại mắt nàng
Viền quầng thâm trải đất vàng mộng mơ
PABLO NERUDA
Ngọc Châu dịch

Ngọc Châu
  • Số bài : 29
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 28.11.2009
Ngọc Châu gửi thơ dịch - 05.09.2010 15:46:53
Ngọc Châu gửi thơ dịch của Pablo Nuruda

KHAO KHÁT LẮM, ĐÔI MÔI

Khao khát lắm làn môi,
từng lọn tóc, tiếng cười
Đói mềm, anh lặng lẽ
Giữa phố tìm một người

Bình minh lòng đầy vơi
Bánh chẳng làm no được
Chờ nghe tiếng chân bước
Dịu dàng trong nắng mai

Anh khát thèm em ơi
nghe tiếng cười nồng đượm,
nâng bàn tay đằm thắm,
móng như ngọc giữa đời.


Hạnh nhân tuyệt vời ơi
Muốn chiếm em toàn vẹn:
Chiếc mũi kiêu sa trên
khuôn mặt ngời thánh thiện,
bóng rợp hàng mi thanh
cũng muốn em dâng hiến.

Anh cứ đi, đói mềm.
Đánh hơi trong bóng đêm
Tìm em, tim nóng hổi
Như con báo khát thèm
giữa hồng hoang, thiếu đói...
Pablo Neruda
Ngọc Châu dịch