KHÚC NIỆM TỪ
Thay đổi trang: << < 192021 > >> | Trang 19 của 72 trang, bài viết từ 271 đến 285 trên tổng số 1080 bài trong đề mục
NGUYỄN NGUYÊN THANH 07.01.2011 00:58:13 (permalink)
0

MỘNG THƯỜNG XA XĂM

Mộng mơ thường chỉ là viễn vong thôi
Nào có thật nên tình càng xa khuất
Chiều nay lá dêu bông ai về nhặt
Tiếc chi nhiều khi đã thật ngàn xa

Buồn cánh chim lẻ bạn tìm về xa
Nhờ gió kiếm mây tà tà trôi mãi
Cơn mưa bụi cứ vương vương mắt chảy
Giọt thương nào đọng lại bờ mi cay

Giá băng đong tim lạnh suốt vách ngăn
Mạch máu chẳng xuôi dòng màu đỏ thắm
Không còn em con đường xưa giờ lạnh lắm
Cóng chân về nỗi nhớ lòng giăng băng

Anh bước đi theo từng vết chân hằn
Đừng ngoái lại vì tháng năm xa vắng
Chiều mù sương em không tìm được nắng
Nên tím lòng xa mãi...
mãi...
ngàn năm !
!
!
!

Triền mưa bay rơi rớt xuống lặng thầm
Xoáy trũng giọt tròn lằn dầy nỗi nhớ

 
Khúc Niệm Từ
 
 
ĐÊM KHÔNG NGỦ
 
Suốt đêm anh chỉ đọc mãi một bài thơ
Lòng nghẹn ngào nên không viết được từ nào thành thơ cả
Trái tim anh nếu có là sỏi đá
Cũng rụng mềm rồi rướm lệ trước lời thơ
Đêm nay anh cảm thấy thật bơ vơ
Như chơi vơi lạc xa bờ không định hướng
Máu chảy về tim hay nghẹn dòng lưu lượng
Giọt thương nào đọng mắt ai lại cay cả mắt nam nhi
Ta yếu mềm làm rớt giọt lệ tình si
Vì được em gửi sầu từ ngàn xa biến tim ta thành bão lữa
Nếu không còn em thì mỗi chiều anh sẽ không về nữa
Tìm cơn say để quên hết chuyện ngày xưa
Anh sẽ dầm mình cho tím ngẳt những cơn mưa
Để “không ngoái lại vì tháng năm xa vắng
Chiều mù sương em không tìm được nắng
Nên tím lòng xa mãi mãi ngàn năm!”(KNT)
Anh lặng thầm trong bóng vắng tối tâm
Tim anh hóa đá đến ngàn thu vĩnh biệt!
...
 
Nguyễn Nguyên Thanh
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.01.2011 11:15:08 bởi NGUYỄN NGUYÊN THANH >
tramaha 07.01.2011 12:56:34 (permalink)
0
Người về...
nhặt lá cho ai ?
Đếm bao mùa nữa lá phai màu...chờ ?

*******

Ta về...
nhặt lá gửi em
Để vơi nỗi nhớ bao đêm đong dầy

Thư tình...
anh gửi vào mây
Để em thấu hiểu lòng này vẫn yêu

Gửi em..
một chút nắng chiều
Cho lòng ấm lại nhớ nhiều về nhau

Và xin...
gửi miếng trầu cau
Để em hiểu rõ nỗi đau tình buồn

Bức hình...
 dòng suối lệ tuôn
Mong em thấu hiểu anh luôn đợi chờ

Cuối cùng...
anh gửi vần thơ
Chứa bao kỷ niệm tình khờ năm nao

He he he.. Trêu anh giờ anh trêu lại ! Anh chỉ sợ người thích em đánh anh thôi. Ha ha..anh chuồn....




khucniemtu 07.01.2011 19:27:44 (permalink)
0


NẾU KHÔNG CÒN MƠ THU THƠ

Nếu em không còn yêu thơ nữa.
Từng dòng anh viết gửi cho ai.
Từng độ xuân về hoa úa rủ.
Từng giọt sương buồn trên cánh mai.

Nếu em không còn yêu thơ nữa.
Hạ ơi nghe chết những tiếng ve.
Lứa tuổi học trò thôi mơ mộng.
Phượng nghe đau xót những trưa hè.

Nếu em không còn yêu thơ nữa.
Thu vẫn chưa về nắng tắt mau.
Ngoài trời mưa ngâu cây trơ trọi.
Lá bàng đong đưa nặng trĩu sầu.

Nếu em không còn yêu thơ nữa.
Anh về bẻ bút nhặt hương xưa.
Cuộn mình trong chăn đông cô quạnh.
Mây rít tầng mây chẳng thấy vừa.

THI NHÂN__

văn vương




MÙA THU THƠ

Thôi thế từ đây vĩnh biệt rồi
Lá thơ rớt vội ngay mầm chuồi
Sầu dâng nắng nhạt Thu phai lá
Vàng sắc mưa rơi ướt từng hồi

Lạnh quá đường Đông lạnh lối về
Ngỏ sầu vắng lặng buồn lê thê
Côn trùng hoà nhạc vào xa vắng
Vệt nắng đâu xưa vướng tóc thề

Thu viết vần mơ lên lá bàng
Lỡ làng mộng ước đành sang trang
Giấy xưa màu mực sầu thơ tím
Đọng lại mi cay chiếc lá vàng

Thu vẫn còn đây mấy buổi chiều
Vẫn màu Thu ấy buồn đìu hiu

Vần thơ ước lệ hông màu nhớ
Mà bóng người xưa mãi tịch liêu

Khúc Niệm Từ

@ Chài ai là chài ! Sáng tác thơ sao bác lại quên đặt tựa bài vậy? Hic....Em đặt giúp bác nha, hổng chịu thì cũng đặt rồi ! Dám la em hông? Dám mắng em hông? Dám chưởi em hông? Hi hi hi...trêu xong chạy nè [sm=salute.gif]


khucniemtu 07.01.2011 19:57:59 (permalink)
0

VIỄN VONG


Mộng mơ thường chỉ là viễn vong thôi
Nào có thật nên tình càng xa khuất
Chiều nay lá dêu bông ai về nhặt
Tiếc chi nhiều khi đã thật rời xa

Buồn cánh chim lẻ bạn tìm về xa
Nhờ gió kiếm mây tà tà trôi mãi
Cơn mưa bụi cứ vương vương mắt chảy
Giọt thương nào đọng lại bờ mi cay

Giá băng đong tim lạnh suốt vách ngăn
Mạch máu chẳng xuôi dòng màu đỏ thắm
Không còn em con đường xưa giờ lạnh lắm
Cóng chân về nỗi nhớ lòng giăng băng

Anh bước đi theo từng vết chân hằn
Đừng ngoái lại vì tháng năm xa vắng
Chiều mù sương em không tìm được nắng
Nên tím lòng xa mãi...
mãi...
ngàn năm !
!
!
!

Triền mưa bay rơi rớt xuống lặng thầm
Xoáy trũng giọt tròn lằn dầy nỗi nhớ

 
Khúc Niệm Từ
 
 
ĐÊM KHÔNG NGỦ
 
Suốt đêm anh chỉ đọc mãi một bài thơ
Lòng nghẹn ngào nên không viết được từ nào thành thơ cả
Trái tim anh nếu có là sỏi đá
Cũng rụng mềm rồi rướm lệ trước lời thơ
Đêm nay anh cảm thấy thật bơ vơ
Như chơi vơi lạc xa bờ không định hướng
Máu chảy về tim hay nghẹn dòng lưu lượng
Giọt thương nào đọng mắt ai lại cay cả mắt nam nhi
Ta yếu mềm làm rớt giọt lệ tình si
Vì được em gửi sầu từ ngàn xa biến tim ta thành bão lữa
Nếu không còn em thì mỗi chiều anh sẽ không về nữa
Tìm cơn say để quên hết chuyện ngày xưa
Anh sẽ dầm mình cho tím ngẳt những cơn mưa
Để “không ngoái lại vì tháng năm xa vắng
Chiều mù sương em không tìm được nắng
Nên tím lòng xa mãi mãi ngàn năm!”(KNT)
Anh lặng thầm trong bóng vắng tối tâm
Tim anh hóa đá đến ngàn thu vĩnh biệt!
...
 
Nguyễn Nguyên Thanh


@ Hả ? Anh Nguyên buồn thật tình như vậy hả? Trời ! Chỉ là thơ của em vu vơ buồn thôi mà, thơ buồn chứ em có buồn đâu ! Hic ...Chài ai... Tranh thủ ít phút thời gian để thơ thẩn vui thơ với thi hữu mà ! Hơi đâu anh Nguyên buồn thật ! Mà buồn để làm gì ? Đừng buồn nữa nha sư huynh Nguyên ới ời ơi ! Thơ em, chỉ là xúc cảm rồi xúc tác tào lao cho vui thôi mà ! Hổng thấy em trêu anh 2 Trảm À Há hoài đó sao ? Hi hi hi... Cười tươi lên giống em như vầy nè

             [sm=so_funny.gif]       [sm=yeah.gif]


TRẮNG ĐÊM

Trắng đêm thao thức trắng thâu canh
Vẳng nghe mưa gõ nhịp bên mành
Sầu dâng lòng lạnh buồn sâu lắng
Hồn thẩn thơ buồn thức trắng canh...

Ai để vần thơ ướp lá sầu
Để màu Thu tím rừng xa nhau
Nai vàng ngơ ngác trông ngỏ vắng
Thổn thức gió hờn oán canh thâu

Ai lỡ nhịp thơ vần không thành
Để cho suối lệ buồn chảy quanh
Để cho màu mắt vương sầu tím
Để vần thơ nhớ không lối tìm

Trở giấc canh khuya đèn lụn tàn
Sao xa lẩn khuất Trăng bạt ngàn
Trắng canh màu tối không ngỏ thấy
Mờ lối Thu xưa mưa lệ tràn

Thu khóc Trăng xa Sao chia đàng
Để không hợp nhất dải mơ quang
Ngân Hà băng lạnh Đông rừng tuyết
Lá rơi đáy huyệt mộ hoang...tàn

Lưu dấu tình thơ sau xa mơ
Mấy ai trở lại đếm Thu chờ
Và ai còn nhớ Thu xưa tím
Đậm khắc trong vần dệt tứ thơ


TRẮNG ĐÊM

Trắng đêm thao thức trắng thâu canh
Vẳng nghe mưa gõ nhịp bên mành
Sầu dâng lòng lạnh buồn sâu lắng
Hồn thẩn thơ buồn thức trắng canh...

Ai để vần thơ ướp lá sầu
Để màu Thu tím buồn vì đâu
Nai vàng ngơ ngác trông ngỏ vắng
Thổn thức gió hờn oán canh thâu

Nhịp thơ ai bỏ vần không thành
Để cho phím lạc đàn lơi thanh
Để cho màu mắt vương sầu tím
Lỡ giấc tình thơ dở mộng lành

Trở giấc canh khuya đèn lụn tàn
Sao xa lẩn khuất Trăng về ngàn
Trắng canh màu tối màn đen dỗi
Mờ lối Thu xưa mưa ứa tràn

Thu khóc nửa vầng biệt lối đàng
Để không hợp nhất dải mơ quang
Ngân Hà tan chảy đong rừng tuyết
Băng lạnh trời Thu mưa phủ phảng

Tìm dấu tình thơ trong giấc mơ
Còn không trở lại đếm Thu chờ
Và còn gì nhớ Thu xưa tím
Đậm khắc trong vần dệt tứ thơ

Tiếng gió vi vu thổi nhạc buồn
Hàng ngàn sương trắng nhoà lệ vương
Đọng trong khoé mắt Thu ngày nhớ
Đọng mãi vần thơ để mãi tìm

Vần thơ ai khóc giấc mộng sai
Tiếng sầu đọng lại bờ mi cay
Nghìn trùng xa cách xa...ngăn cách
Đông lạnh ngỏ nào tìm nắng mai

Thì thôi để lạc hồn Thu bay
Về chốn hư không chẳng đoạ đày
Trống vánh hồn thơ sầu áo nảo
Phù sinh một kiếp mỏi chân ngày

Khúc Niệm Từ


[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/92498/5AB90199764448A8941FF2B5E860EFF2.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.05.2013 23:21:09 bởi khucniemtu >
Attached Image(s)
khucniemtu 07.01.2011 20:31:32 (permalink)
0


ĐẾM LÁ THU PHAI


Mây lùa...
Trăng khuất đầu non
Đừng chờ ta nữa để còn chờ ai !

Ta đi...
ngày ấy thu phai
Vàng lên rừng tủi mắt nai đượm buồn !

Chiều sương...
mây tím lệ vương
Lá sầu rớt vội nẻo đường người qua

Lìa cành ...
chiếc lá la đà
Quay vòng nỗi nhớ chiều tà dần trôi

Bến rời...
thuyền lạc ra khơi
Sóng xô xa mãi về nơi cuối nguồn

Chiều nay...
chiếc lá nhẹ buông !
Chỉ còn một chiếc lá buồn gió lay

Người về...
nhặt lá cho ai ?
Đếm bao mùa nữa lá phai màu...chờ ?!
???
!!!
???

Khúc Niệm Từ

*******

Ta về...
nhặt lá gửi em
Để vơi nỗi nhớ bao đêm đong dầy

Thư tình...
anh gửi vào mây
Để em thấu hiểu lòng này vẫn yêu

Gửi em..
một chút nắng chiều
Cho lòng ấm lại nhớ nhiều về nhau

Và xin...
gửi miếng trầu cau
Để em hiểu rõ nỗi đau tình buồn

Bức hình...
dòng suối lệ tuôn
Mong em thấu hiểu anh luôn đợi chờ

Cuối cùng...
anh gửi vần thơ
Chứa bao kỷ niệm tình khờ năm nao

He he he.. Trêu anh giờ anh trêu lại ! Anh chỉ sợ người thích em đánh anh thôi. Ha ha..anh chuồn....

tramaha



TÌNH ANH GỬI CHỊ

Anh về...
nhặt lá gửi ai
Thu phai sắc thắm trầu say cho người

Em là...
em gái mãi thôi
Bước bên anh chị dẽo môi hỏi hoài

Đường về...
anh nhặt lá phai
Gửi cho ai nhớ tóc mai dắn dài

Vườn trầu...
có buồng cau cay
Anh têm vôi thắm gửi ai Xuân nồng

Anh về...
nhặt lá diêu bông
Nhớ ai anh lại chạnh lòng bâng khuâng

Xuân này...
hoa đỏ cánh hồng
Anh gửi chị - nhớ tấm lòng chờ nhau

Khúc Niệm Từ

@ Chị dâu ơi ! Anh 2 Trảm À Há, sẽ gửi quà Xuân về cho chị đấy ! Hi hi hi... ( Trêu anh nữa nè...hê hê hê...dám tức hông? )

# Anh Nguyên thích em hồi nào, anh Nguyên chỉ thích các cô bằng tuổi anh Nguyên thôi ! Còn em là con nít quỷ , thích gì mà thích ! Anh Nguyên mà thích em thì mấy cô người lớn sẽ giận anh Nguyên và ghét lây em đấy !

Thôi cho em xin :
Con quỳ lại chúa trên cao!
Lạy Phật thương xót , Đất vào cứu con !
Mô Phật !
A - men !

<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.01.2011 20:43:52 bởi khucniemtu >
văn vương 08.01.2011 00:11:12 (permalink)
0
XUÂN VÔ TÌNH.

Xuân xưa bé ngây thơ.
Mắt xoe tròn ngẩn ngơ.
Cùng bà đi lễ phật.
Xin quẻ cầu duyên tơ.

Xuân này đả đổi thay.
Mắt nai đẹp hay hay.
Nụ cười hơi e thẹn.
Xuống phố nhìn mê say.



NGUYỄN NGUYÊN THANH 08.01.2011 00:23:00 (permalink)
0

Trích đoạn: khucniemtu




MỘNG THƯỜNG XA XĂM


Mộng mơ thường chỉ là viễn vong thôi
Nào có thật nên tình càng xa khuất
Chiều nay lá dêu bông ai về nhặt
Tiếc chi nhiều khi đã thật ngàn xa

Buồn cánh chim lẻ bạn tìm về xa
Nhờ gió kiếm mây tà tà trôi mãi
Cơn mưa bụi cứ vương vương mắt chảy
Giọt thương nào đọng lại bờ mi cay

Giá băng đong tim lạnh suốt vách ngăn
Mạch máu chẳng xuôi dòng màu đỏ thắm
Không còn em con đường xưa giờ lạnh lắm
Cóng chân về nỗi nhớ lòng giăng băng

Anh bước đi theo từng vết chân hằn
Đừng ngoái lại vì tháng năm xa vắng
Chiều mù sương em không tìm được nắng
Nên tím lòng xa mãi...
mãi...
ngàn năm !
!
!
!

Triền mưa bay rơi rớt xuống lặng thầm
Xoáy trũng giọt tròn lằn dầy nỗi nhớ

 
Khúc Niệm Từ
 
 
ĐÊM KHÔNG NGỦ
 
Suốt đêm anh chỉ đọc mãi một bài thơ
Lòng nghẹn ngào nên không viết được từ nào thành thơ cả
Trái tim anh nếu có là sỏi đá
Cũng rụng mềm rồi rướm lệ trước lời thơ
Đêm nay anh cảm thấy thật bơ vơ
Như chơi vơi lạc xa bờ không định hướng
Máu chảy về tim hay nghẹn dòng lưu lượng
Giọt thương nào đọng mắt ai lại cay cả mắt nam nhi
Ta yếu mềm làm rớt giọt lệ tình si
Vì được em gửi sầu từ ngàn xa biến tim ta thành bão lữa
Nếu không còn em thì mỗi chiều anh sẽ không về nữa
Tìm cơn say để quên hết chuyện ngày xưa
Anh sẽ dầm mình cho tím ngẳt những cơn mưa
Để “không ngoái lại vì tháng năm xa vắng
Chiều mù sương em không tìm được nắng
Nên tím lòng xa mãi mãi ngàn năm!”(KNT)
Anh lặng thầm trong bóng vắng tối tâm
Tim anh hóa đá đến ngàn thu vĩnh biệt!
...
 
Nguyễn Nguyên Thanh


@ Hả ? Anh Nguyên buồn thật tình như vậy hả? Trời ! Chỉ là thơ của em vu vơ buồn thôi mà, thơ buồn chứ em có buồn đâu ! Hic ...Chài ai... Tranh thủ ít phút thời gian để thơ thẩn vui thơ với thi hữu mà ! Hơi đâu anh Nguyên buồn thật ! Mà buồn để làm gì ? Đừng buồn nữa nha sư huynh Nguyên ới ời ơi ! Thơ em, chỉ là xúc cảm rồi xúc tác tào lao cho vui thôi mà ! Hổng thấy em trêu anh 2 Trảm À Há hoài đó sao ? Hi hi hi... Cười tươi lên giống em như vầy nè

            [sm=so_funny.gif]       [sm=yeah.gif]


TRẮNG ĐÊM

Trắng đêm thao thức trắng thâu canh
Vẳng nghe mưa rớt rơi bên mành
Sầu dâng lòng lạnh buồn sâu lắng
Hồn thẩn thơ buồn thức trắng canh...

Ai để vần thơ ướp lá sầu
Để màu Thu tím rừng xa nhau
Nai vàng ngơ ngác trông ngỏ vắng
Thổn thức gió hờn oán canh thâu

Ai lỡ nhịp thơ vần không thành
Để cho suối lệ buồn chảy quanh
Để cho màu mắt vương sầu tím
Để vần thơ nhớ không lối tìm

Trở giấc canh khuya đèn lụn tàn
Sao xa lẩn khuất Trăng bạt ngàn
Trắng canh màu tối không ngỏ thấy
Mờ lối Thu xưa mưa lệ tràn

Thu khóc Trăng xa Sao chia đàng
Để không hợp nhất dải mơ quang
Ngân Hà băng lạnh Đông rừng tuyết
Lá rơi đáy huyệt mộ hoang...tàng

Lưu dấu tình thơ sau xa mơ
Mấy ai trở lại đếm Thu chờ
Và ai còn nhớ Thu xưa tím
Đậm khắc trong vần dệt tứ thơ

Tiếng gió vi vu thổi nhạc buồn
Hàng ngàn sương trắng nhoà lệ vương
Đọng trong khoé mắt Thu ngày nhớ
Đọng mãi vần thơ để mãi tìm

Vần thơ ai khóc giấc mộng sai
Tiếng sầu đọng lại bờ mắt cay
Nghìn trùng xa cách xa...ngăn cách
Đông lạnh ngỏ nào tìm nắng mai

Thì thôi để lạc mấy vần bay
Về chốn hư không chẳng đoạ đày
Đến nơi trống vánh hư vô lạnh
Một kiếp phù sinh mỏi chân ngày

Khúc Niệm Từ
 
 
 
THẪN THỜ
 
 
 
Hóa đá cho rồi một trái tim
Không còn thổn thức không kiếm tìm
Không sợ thu đi rừng hoang lạnh
Ngơ ngác nai vàng trông lá xanh
 
Tạo hóa sinh chi Nguyễn Nguyên thanh
Nửa đời một vết tim không lành
Đêm nay được ướp thêm tuyết trắng
Tim sẽ muôn đời trong giá băng
 
Thổn thức hồn sâu một vết hằn
Trắng đêm sầu đọng vách tim ngăn
Làm sao để biết em còn nhớ
Để biết hồn thơ không trái ngang!
 
Đêm nay ngoài trời không có trăng
Không có lời ru của chị hằng
Chỉ có gió lùa qua cửa sổ
Quá bộ vào tim đang lạnh băng
 
Vì ai làm lạc mấy vần thơ
Mang sầu gọi nhớ đến vô bờ
Ta lạc vào trong chân mây tím
Tím phủ hồn thơ tím ước mơ
 
Nguyên Thanh

<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.01.2011 00:14:54 bởi NGUYỄN NGUYÊN THANH >
khucniemtu 08.01.2011 15:34:05 (permalink)
0

ĐÊM KHÔNG NGỦ
 
Suốt đêm anh chỉ đọc mãi một bài thơ
Lòng nghẹn ngào nên không viết được từ nào thành thơ cả
Trái tim anh nếu có là sỏi đá
Cũng rụng mềm rồi rướm lệ trước lời thơ
Đêm nay anh cảm thấy thật bơ vơ
Như chơi vơi lạc xa bờ không định hướng
Máu chảy về tim hay nghẹn dòng lưu lượng
Giọt thương nào đọng mắt ai lại cay cả mắt nam nhi
Ta yếu mềm làm rớt giọt lệ tình si
Vì được em gửi sầu từ ngàn xa biến tim ta thành bão lữa
Nếu không còn em thì mỗi chiều anh sẽ không về nữa
Tìm cơn say để quên hết chuyện ngày xưa
Anh sẽ dầm mình cho tím ngẳt những cơn mưa
Để “không ngoái lại vì tháng năm xa vắng
Chiều mù sương em không tìm được nắng
Nên tím lòng xa mãi mãi ngàn năm!”(KNT)
Anh lặng thầm trong bóng vắng tối tâm
Tim anh hóa đá đến ngàn thu vĩnh biệt!
...
 
Nguyễn Nguyên Thanh


TRẮNG ĐÊM

Trắng đêm thao thức trắng thâu canh
Vẳng nghe mưa gõ nhịp bên mành
Sầu dâng lòng lạnh buồn sâu lắng
Hồn thẩn thơ buồn thức trắng canh...

Ai để vần thơ ướp lá sầu
Để màu Thu tím buồn vì đâu
Nai vàng ngơ ngác trông ngỏ vắng
Thổn thức gió hờn oán canh thâu

Nhịp thơ ai bỏ vần không thành
Để cho phím lạc đàn lơi thanh
Để cho màu mắt vương sầu tím
Lỡ giấc tình thơ dở mộng lành

Trở giấc canh khuya đèn lụn tàn
Sao xa lẩn khuất Trăng về ngàn
Trắng canh màu tối màn đen dỗi
Mờ lối Thu xưa mưa ứa tràn

Thu khóc nửa vầng biệt lối đàng
Để không hợp nhất dải mơ quang
Ngân Hà tan chảy đong rừng tuyết
Băng lạnh trời Thu mưa phủ phảng

Tìm dấu tình thơ trong giấc mơ
Còn không trở lại đếm Thu chờ
Và còn gì nhớ Thu xưa tím
Đậm khắc trong vần dệt tứ thơ

Tiếng gió vi vu thổi nhạc buồn
Hàng ngàn sương trắng nhoà lệ vương
Đọng trong khoé mắt Thu ngày nhớ
Đọng mãi vần thơ để mãi tìm

Vần thơ ai khóc giấc mộng sai
Tiếng sầu đọng lại bờ mi cay
Nghìn trùng xa cách xa...ngăn cách
Đông lạnh ngỏ nào tìm nắng mai

Thì thôi để lạc hồn Thu bay
Về chốn hư không chẳng đoạ đày
Trống vánh hồn thơ sầu áo nảo
Phù sinh một kiếp mỏi chân ngày

Khúc Niệm Từ
 
 
THẪN THỜ

Hóa đá cho rồi một trái tim
Không còn thổn thức không kiếm tìm
Không sợ thu đi rừng hoang lạnh
Ngơ ngác nai vàng trông lá xanh
 
Tạo hóa sinh chi Nguyễn Nguyên thanh
Nửa đời một vết tim không lành
Đêm nay được ướp thêm tuyết trắng
Tim sẽ muôn đời trong giá băng
 
Thổn thức hồn sâu một vết hằn
Trắng đêm sầu đọng vách tim ngăn
Làm sao để biết em còn nhớ
Để biết hồn thơ không trái ngang!
 
Đên nay ngoại trời không có trăng
Không có lời ru của chị hằng
Chỉ có gió lùa qua cử sổ
Quá bộ vào tim đang lạnh băng
 
Vì ai làm lạc mấy vần thơ
Mang sầu gọi nhớ đến vô bờ
Ta lạc vào trong chân mây tím
Tím phủ hồn thơ tím ước mơ
 
Nguyên Thanh


VỜ

Ai để cho thơ lạc mấy vần ?
Vào khung trời tím khó phân vân
Tím phủ hồn thơ mơ tím ước
Thì tình có được !...

Thôi đừng chờ !

Bến mộng bờ mơ tím đủ đầy
Thì còn mộng ước chi thơ ngây
Hồn nhiên tóc xoã bên bờ suối
Thiên nhiên cảnh tĩnh không buồn vây

Hãy để lặng yên ở chốn này
Mây xanh nhẹ nhõm cánh trời bay
Vô tư không chút sầu nhân thế
Ngàn sao nho nhỏ sáng đêm dày

Người hãy tròn mơ giấc tím say
Ngủ ngon tình chứa chan đong đầy
Đừng về chốn cũ thơ ngây mộng
Chẳng còn đôi mắt Nhỏ thơ ngây

Nhỏ đã đi xa trần thế nay
Không còn ước vọng bờ mi cay
Đắng lên môi nhớ màu hồng thắm
Ly biệt trần gian nhân thế này

Tức tửi làm chi tiếng thơ buồn
Vờ gì những mảnh trăng vỡ buông
Về đi bến mộng chân trời tím
Hãy để linh hồn Nhỏ ngủ yên

Khúc Niệm Từ




<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.05.2013 23:29:10 bởi khucniemtu >
khucniemtu 08.01.2011 17:38:00 (permalink)
0
...




[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/92498/CC092ACED44844929DE7F212D157614C.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.01.2011 17:44:59 bởi khucniemtu >
Attached Image(s)
khucniemtu 08.01.2011 21:27:57 (permalink)
0
 


XUÂN VÔ TÌNH.

Xuân xưa bé ngây thơ.
Mắt xoe tròn ngẩn ngơ.
Cùng bà đi lễ phật.
Xin quẻ cầu duyên tơ.

Xuân này đả đổi thay.
Mắt nai đẹp hay hay.
Nụ cười hơi e thẹn.
Xuống phố nhìn mê say.


văn vương


CHÚC LỘC, PHÚC, THỌ, TÀI

Mẹ tết lại tóc mây
Nội dắt bé ra ngoài
Kính chúc ngày Tết mới
Ai cũng khen bé hay

Bé ngoan nhờ ông bảo
Bé thảo bà nhắc ngay
Cha mẹ thầy cô dạy
Đạo đức bé đủ đầy

Bé chúc Văn Vương này
Tết năm mới đều hay
Thành công và phát tài
Lộc phước thọ lắm thay
Tất cả đều tốt, may
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.01.2011 21:32:15 bởi khucniemtu >
khucniemtu 08.01.2011 21:51:40 (permalink)
0



NẾU EM KHÔNG CÒN LÀM THƠ NỮA.


Nếu em em không còn làm thơ nữa.
Anh về tìm lại chốn hẹn xưa.
Góc phố rêu xanh tường vôi trắng.
Một người vẫn đứng đợi trong mưa.

Nếu em không còn làm thơ nữa.
Chim mỏi về rừng cánh lưa thưa.
Từng dòng lưu bút không ai đọc.
Mình anh hiu hắt phút say xưa.


văn vương


NẾU ...

Nếu em chẳng còn về thơ nữa
Anh chớ quay về chốn hẹn xưa
Cái điểm khởi đầu ngày tháng cũ
Xây lầu tình ái mộng chiều mưa

Nếu em chẳng còn về thơ nữa
Anh cũng thôi đừng đếm nhánh thưa
Đừng gửi thư tình lên cánh lá
Đừng chờ đừng đợi dưới cơn mưa

KHÚC NIỆM TỪ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.05.2013 00:12:29 bởi khucniemtu >
NGUYỄN NGUYÊN THANH 09.01.2011 00:22:43 (permalink)
0
 

VU VƠ
 
 
Ta có chờ đâu có đợi đâu
Tại những đêm thâu vô cớ sầu
Tại ai vu vơ vần thơ ảo
Ta tưởng vần thơ của ước mơ
 
Nên ta cũng ấp mộng vào thơ
Mộng ước đơn sơ để đợi chờ
Mãi đợi mãi chờ nào ai đến
Trăng của muôn nhà của thế gian
 
Đã biết rằng ai có đợi mình
Thẫn thờ ôm ấp mộng phù sinh
Nâng niu cành trúc trong hư ảo
Mà vẫn ru mềm một giấc mơ
 
Nguyên Thanh
khucniemtu 09.01.2011 10:45:47 (permalink)
0

..................................................

<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.05.2013 00:18:17 bởi khucniemtu >
khucniemtu 09.01.2011 15:50:42 (permalink)
0
 

VU VƠ
 
 
Ta có chờ đâu có đợi đâu
Tại những đêm thâu vô cớ sầu
Tại ai vu vơ vần thơ ảo
Ta tưởng vần thơ của ước mơ
 
Nên ta cũng ấp mộng vào thơ
Mộng ước đơn sơ để đợi chờ
Mãi đợi mãi chờ nào ai đến
Trăng của muôn nhà của thế gian
 
Đã biết rằng ai có đợi mình
Thẫn thờ ôm ấp mộng phù sinh
Nâng niu cành trúc trong hư ảo
Mà vẫn ru mềm một giấc mơ
 
Nguyên Thanh



HỔNG THÈM NGHE ĐÂU

Không đợi không chờ không nhớ nhau?
Mặc cho canh trắng mắt canh thâu
Mặc cho lòng nhớ vu vơ ... vẩn* (* vớ vẩn)
Mặc cho con mắt thức quầng sâu

Ai đợi ai chờ mặc ai đâu?
Mặc kệ cái đầu nhớ canh thâu
Mặc kệ mi sầu nặng mí mắt
Mặc kệ mưa rầu suốt canh thâu

Hổng đợi thì thôi hổng hổng cần
Mắc chi mà lại hoạ thơ vần
Hổng thèm nhìn nữa đừng gọi nhé
Mắc chi...mặc kệ cái vần phân* (* phân vân)

Hổng thèm nghe đâu !

[sm=z_harhar1.gif]


( Trêu nè, tức hông ? Trời ơi ! Ổng quạo lên là ổng chưởi chết luôn à !
Thôi chạy lẹ e e eeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeee
)

<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.01.2011 20:34:14 bởi khucniemtu >
khucniemtu 10.01.2011 23:07:55 (permalink)
0



[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/92498/553F2E52D1734DAA8BBD0BD321D9151F.jpg[/image]


TUYẾT TRẮNG

Tuyết trắng xoá
đóng thành băng tảng

Nhộm sắc màu
bảng lảng trời hoàng hôn

Gió vi vu
Tiếng rít mãi gọi hồn

Xa xôi quá
buốt dồn nơi tim nhỏ

Khúc Niệm Từ



GỌI HỒN


Hồn ai đấy
dựa cội thông giá buốt

Lạnh hồn thơ
lạnh cả nỗi người chờ

Đã xa rồi
không trở lại giấc mơ

Người vào mộng
ai ơ thờ phiêu lảng

Tiếng gà gáy
không thể chờ đợi sáng

Nương gió mây
hồn tản mạn khói bay

Vần thơ xưa
còn đọng vết hình hài

Ngàn năm nhớ
tình thơ ai bỏ dở

Người đứng ngắm
vầng Trăng than thở

Dải ngân hà
sao vẫn biệt mù xa

Để tình thơ
người cứ mãi lệ nhoà

Năm canh trắng
oán ca lời thổn thức

Trăng về đâu
Ta ngồi bên bờ vực

Chờ đợi hoài
tiềm thức chẳng hề quên

Trăng nghiêng nghiêng
chênh chếch ngã bên thềm

Hồn về lại
vần thơ ta nối nhịp

Chờ một ngày
số người vừa hết kiếp

Cùng bềnh bồng
quyện mãi làn khói mây

Đốt nén hương
Phút niệm cuối rơi đầy
Ngàn giọt lệ thắm giấc mơ ảo mộng

Khúc Niệm Từ

<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.01.2011 20:59:09 bởi khucniemtu >
Attached Image(s)
Thay đổi trang: << < 192021 > >> | Trang 19 của 72 trang, bài viết từ 271 đến 285 trên tổng số 1080 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9