HỎI CÓ KHÔNG ???!!!
Ta lại nhìn xa và rộng
Nơi chốn kia có Tây Trúc không
Phật tại tâm thư...
hằng vang vọng
Chuông mõ ngân nga...
đọng Phật đài
Toà sen Người ngự...
chấp tay bái
Khấn vái...phước Ngài kiếp sinh lai
Ta chẳng làm người làm cây cỏ
Thiên nhiên vui với gió cùng mây
Hồn nhiên thanh thản Trời nước biếc
Chỉ một màu xanh bất diệt này
Khúc Niệm Từ
NGÀY MAI EM ĐI
Ngày mai em đi
Biển nhớ lưu dấu những gì
Trăng vàng còn chăng tròn bóng
Hay là bạc thếch phân li
Ngày mai em đi
Lối cỏ lưu dấu chân di
Hay là bụi mờ lấp đi
Không còn dõi mắt từ li
Ngày mai em đi
Nắng hồng có còn đậm sắc
Hay là vệt lạc chia li
Hay là nhòa nhạt không gì
Ngày mai em đi
Sắc trời còn màu biển biếc
Vầng dương hồng mơ nuối tiếc
Hay là vẫy biệt ... lần đi !
Cho em sầu lên mắt biếc
Cho người ngoảnh mặt ... vờ đi !
Khúc Niệm Từ
Ngày mai em đi.!
Ta sẽ mất đi một bằng hữu.
Tập thơ này không ai viết tiếp.
Tâm hồn ta chắc sẽ khô khan.
Ngày mai em đi.!
Ta biết tìm ai để trò chuyện.
Thơ ta viết biết sẽ đưa ai.
Tìm ai đọc, ai hiểu mà đọc.
Ngày mai em đi.!
Lẽ nào cuộc đời chỉ thế thôi.
Duyên đến duyên đi đành duyên phận.
Hợp rồi lại tan tại ý trời.
Ngày mai em đi.!
Có kẻ ngậm ngùi, kẻ lệ rơi.
Riêng ta bẻ bút không viết nữa.
Giã từ diễn đàn cũng cho xong.
Ngày mai em đi.!
Có còn không thú vui thi sĩ.
Hay chỉ là một giấc chim bao.
Ở bên chồng có còn nhớ đến.
Diễn đàn thơ vẫn còn đợi em.!!
văng vương
NGÀY MAI EM ĐI.
Nếu biết ngày mai em sẽ đi.
Có kẻ ngậm ngùi, kẻ trồng si.
Cuộc đời hợp tan như giấc mộng.
Làm sao níu được phút phân ly.
Nếu biết ngày mai em sẽ đi.
Tâm hồn thơ ơi chẳng còn chi.
Chúc em hạnh phúc bên người ấy.
Xin người nhớ đến diễn đàn thi.!!
văng vương
CÕI LÒNG SÂU LẮNG
Ông vua Văn Vương ! Hì
Em đi là lo học ... hi
Chứ cưới chồng gì hỉ
Vua chớ có sầu bi
Vì Vua còn lắm thứ phi
Tiếc gì em ra đi
Những ngày qua trêu tí
Vua có giận em chi ?
Em ra đi cũng nhớ
Thi hữu cùng hoạ thi
Nhớ những vần trêu ghẹo
Nhưng rất quý mến ... Hì
Thôi, lau mắt ra đi
Lời chúc trước phân kỳ
Văn Vương luôn mạnh khoẻ
Năm mới thành công he
Hạnh phúc và vui vẻ
Thêm trăm vợ ngàn con
Khi xuống biển lên non
Cũng thành đoàn vui nhộn
Hổng ai dám lộn xộn
Bắt nạt vua Văn Vương
Em đi mà nhớ thương
Mọi thi bằng thơ hữu
Hic ... Hu hu hu ...