KHÚC NIỆM TỪ
        
        
    
    
    
	
        
    
        
        
            
            
               
   		
         VỀ XƯA  
   
   Ta về trên lối Thu xưa  
   Trăng nghiêng nghiêng mộng đung đưa nhánh sầu  
   Gió lùa cành trúc sương sâu  
   Rơi vào mắt nhớ một màu giá băng  
   
   Đường xưa lối cũ đã hằn  
   In hình đôi bóng tung tăng những chiều  
   Bây giờ ngỏ vắng điều hiu  
   Người không về nữa buồi thiu cánh diều  
   
   "Chiều chiều lại nhớ chiều chiều  
   Bâng khuâng nhớ bạn chín chiều ruột đau"  
   Mấy mùa sương trắng xa nhau  
   Rừng Thu chiết lá lạc vào giá băng  
   
   Trên đường tuyết phủ vết hằng  
   Xóa mờ nhân ảnh lạnh căm những chiều  
   Đàn rưng rức nhạc sầu tiêu  
   Sáo diều trầm bổng hắt hiu lối về  
   
   Vẳng xưa tiếng vọng hẹn thề  
   Trăm năm vẫn nhớ nguyện về chung đôi  
   Bây giờ chiếc bóng lẻ loi  
   Đàn thương trổi khúc mưa rơi mặn sầu  
   
   Lặng buồn cung oán về đâu  
   Phím chùng tơ rối nhịp đầu rụng rơi  
   Nửa vầng trăng lạc đôi nơi  
   Tìm hoài nửa mảnh trăng nơi phương nào  
   
   Bây giờ tìm kiếm nơi đâu  
   Biển xa xa trắng sóng trào trùng khơi  
   Đàn thương khúc nhạc chơi vơi  
   Trúc sầu lả ngọn sương rơi buốt lòng  
   
   Có ai về lại bến sông  
   Tìm về dĩ vãng mấy Đông đợi chờ  
   Hay là lạc bến bờ mơ  
   Hư không ảo mộng vẩn vơ mỏi tìm ?  
   
   Chỉ là giấc mộng về miền  
   Hư vô tiềm thức niềm riêng ... lặng buồn  
   
   Khúc Niệm Từ  
                 
 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 20.05.2011 10:29:49 bởi khucniemtu >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              ĐƯỜNG QUEN 
    
  Ta vẫn về con đường cũ thân quen 
  Sao từng bước chiều nay sầu tê tái 
  Gió nhẹ đưa để bụi hồng ái ngại 
  Rát mặt đường hay rổ nát tim ta 
    
  Hạ đã về phượng đã trổ đầy hoa 
  Ve đã hát khúc hạ buồn muôn thuở 
  Bổng chiều nay ta thấy lòng luyến nhớ 
  Phải chăng tình đã lặng lẽ ra đi 
    
  Trách mà chi lòng có sướng vui gì 
  Để sầu đọng hai tâm hồn khô héo 
  Tình giả chân để lòng người trêu ghẹo 
  Đừng nghi lòng trắc ẩn bước chân quen 
    
  Ta vẫn đi theo đoạn vắng không đèn 
  Đường vẫn vắng khoảng dài qua phố thị 
  Sao đêm nay thấy đường xa vạn lý 
  Vượt vó câu ai có đợi ai về 
    
  Đường vẫn quen sao buốt lạnh tái tê 
  Ta vẫn tỉnh mà thấy mình như dại 
  Đời đối mặt bão giông ta chẳng ngại 
  Nhưng bâng khuâng ẩn khúc của ân tình 
    
  Ta thấy mình sao nông nỗi cả tin 
  Để trót nhận những ân tình hư ảo 
  Mà vướng bận mà lụy lòng đao đáo 
  Rồi giờ đây phải chát ngắt trong lòng 
    
  Đêm nay về còn ai đợi nữa không 
  Đường rông rỗi sao vẫn dài vô tận 
  Nếu ngày mai sẽ không ai còn đợi! 
  Chắc con đường vắng mãi bóng người quen 
    
  
Nguyên Thanh
16/5/2011
 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 19.05.2011 21:35:27 bởi NGUYỄN  NGUYÊN THANH >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
   
  CẢM ƠN 
   
  Cảm ơn Nguyên Thanh ghé qua 
  Để vần mơ vẫn đậm đà vườn thơ 
  Bỏ bao ngày tháng đợi chờ 
  Khúc Niệm Từ lại thẫn thờ đàn thương 
  Cảm ơn người đã tầm dương 
   
  Khúc Niệm Từ 
   
   
  
  
 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 19.05.2011 21:51:48 bởi khucniemtu >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              ĐÀN XƯA 
    
  Đàn ơi phím cũ còn vươn
Ngân lên cung mộng cung tương năm nào 
  Gió lay cành trúc lao xao
Trăng thu còn tỏ sao nao giọt buồn 
    
  Nguyên Thanh 
 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 19.05.2011 23:18:18 bởi NGUYỄN  NGUYÊN THANH >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
  CHỈ LÀ ĐÀN MƠ 
   
  Chỉ là vệt nắng hanh hao 
  Chỉ là dạo khúc tâm giao đàn sầu 
  Chỉ là cung phím bên cầu 
  Sông thương dòng chảy sóng màu trắng mơ 
   
  Chỉ là đàn khúc vu vơ 
  Vài vần hoạ tấu ý thơ vơi buồn 
  Xá chi thượng uyển Hải Đường 
  Chỉ là dạ thảo vệ đường Rừng xanh 
   
  Chỉ là dòng thác bên gành 
  Chỉ là Khúc Niệm Từ đoanh phím sầu 
  Dầu dầu mây bạc về đâu 
  Lãng du trôi mãi bên lầu vọng Trăng 
   
  Nửa chìm sóng biển lăn tăn 
  Nửa treo đầu núi vĩnh hằng xa xăm 
  So dây nâng phím đàn trầm 
  Nhịp rưng rức nhớ âm thầm mưa rơi 
   
  Chiều Thu lá rụng chơi vơi 
  ... 
   
  Khúc Niệm Từ 
  
  
 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Vu vơ một nót nhạc trầm 
  Để người nghe thoáng ngỡ lầm tiếng tơ 
  Chỉ là một khúc đàn mơ 
  Người nghe một thoáng tôn thờ trăm năm 
 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 19.05.2011 23:37:31 bởi NGUYỄN  NGUYÊN THANH >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                  					 						 							CHỦ NHẬT BUỒN 
    
   Ai lỡ ghi hình ảnh ai vào mộng 
    Vắng nhau rồi thơ thẫn nhớ miên man 
    Tình yêu ơi! còn biệt bóng xa ngàn 
    Rưng rức nhớ… nhưng tình vẫn xa thăm thẳm 
    
    Lời trái tim cùng xây chung lối mộng 
    Khúc ân tình còn ẩn nỗi mênh mong  
    Chủ nhật này… đã ba ngày vắng biệt bóng hồng 
    Thơ lặng lẽ…hồn bâng khuâng…thương nhớ 
    
    Nếu lỡ mai – em không còn hẹn nữa 
    Ta âm thầm… tìm lại lối thu xưa 
    Những chiều về nặng bước muộn chiều mưa 
    Xếp lại từng bài thơ vào ngăn sầu kỷ niệm! 
    
      Nguyên Thanh 
    
    
    
    
   GỬI NGƯỜI XƯA 
    
   Gửi người xưa vào đây dòng lưu bút 
   Kính chúc người đẹp mãi mối duyên ưa 
   Tình ảo thơ chỉ còn lại nốt nhạc thừa 
   Ta gom nhặt lên phím thưa cung vắng 
    
   Bánh thời gian xuôi dòng đời phẳng lặng 
   Bốn mùa thương Hạ trắng ai chưa về 
   Buồn vẳng đưa ve đàn khúc tái tê 
   Cành phượng vỹ hẹn thề còn in dấu 
    
   Vẳng tiếng xưa âm vang vọng nguyệt lầu 
   Trăng chênh chếch nghiêng sầu nửa mảnh 
   Rưng rức buồn hồn thơ sao trống vánh 
   Biết là người sao mãi tránh đường tơ 
    
   Đếm mùa Thu bao xác lá đợi chờ 
   Ngày vui ấy bao giờ người trở lại 
   Xa nhau rồi tình thơ xa xa mãi 
   Bánh thời gian có ngừng lại bao giờ 
    
   Chiều hôm nay văng vẳng tiếng đàn thơ 
   Ta cúi mặt thẫn thờ buồn đếm bước 
   Khoảng trống không bờ mi sầu mặn ướt 
   Khóe mắt cay ảo thực về hư không 
    
   Hai tay ta níu chiếc lá vào lòng 
   Cuối cùng rớt vào khoảng không đơn lẻ 
   ... 
    
   THANH TRÚC 
   15.5.2011 
   
   
  VU VƠ VẦN THƠ 
   
  Vu vơ dưới rặng Thu xưa  
  Rừng Thu chiết lá gió lùa qua song  
  Hai tay gom lá vào lòng  
  Mắt vương sợi nhớ mông lung những chiều... 
   
  (Chúc các bạn vui thơ nha) 
   
  
 						
 					   					 				  
 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 20.05.2011 11:26:55 bởi khucniemtu >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
Trích đoạn: khucniemtu 
   
        CHỦ NHẬT BUỒN 
   
  Ai lỡ ghi hình ảnh ai vào mộng 
  Vắng nhau rồi thơ thẫn nhớ miên man 
  Tình yêu ơi! còn biệt bóng xa ngàn 
  Rưng rức nhớ… nhưng tình vẫn xa thăm thẳm 
   
  Lời trái tim cùng xây chung lối mộng 
  Khúc ân tình còn ẩn nỗi mênh mong  
  Chủ nhật này… đã ba ngày vắng biệt bóng hồng 
  Thơ lặng lẽ…hồn bâng khuâng…thương nhớ 
   
  Nếu lỡ mai – em không còn hẹn nữa 
  Ta âm thầm… tìm lại lối thu xưa 
  Những chiều về nặng bước muộn chiều mưa 
  Xếp lại từng bài thơ vào ngăn sầu kỷ niệm! 
   
  Nguyên Thanh 
   
   
   
   
  GỬI NGƯỜI XƯA 
   
  Gửi người xưa vào đây dòng lưu bút 
  Kính chúc người đẹp mãi mối duyên ưa 
  Tình ảo thơ chỉ còn lại nốt nhạc thừa 
  Ta gom nhặt lên phím thưa cung vắng 
   
  Bánh thời gian xuôi dòng đời phẳng lặng 
  Bốn mùa thương Hạ trắng ai chưa về 
  Buồn vẳng đưa ve đàn khúc tái tê 
  Cành phượng vỹ hẹn thề còn in dấu 
   
  Vẳng tiếng xưa âm vang vọng nguyệt lầu 
  Trăng chênh chếch nghiêng sầu nửa mảnh 
  Rưng rức buồn hồn thơ sao trống vánh 
  Biết là người sao mãi tránh đường tơ 
   
  Đếm mùa Thu bao xác lá đợi chờ 
  Ngày vui ấy bao giờ người trở lại 
  Xa nhau rồi tình thơ xa xa mãi 
  Bánh thời gian có ngừng lại bao giờ 
   
  Chiều hôm nay văng vẳng tiếng đàn thơ 
  Ta cúi mặt thẫn thờ buồn đếm bước 
  Khoảng trống không bờ mi sầu mặn ướt 
  Khóe mắt cay ảo thực về hư không 
   
  Hai tay ta níu chiếc lá vào lòng 
  Cuối cùng rớt vào khoảng không đơn lẻ 
  ... 
   
  THANH TRÚC 
  15.5.2011 
   
   
  VU VƠ VẦN THƠ 
   
  Vu vơ dưới rặng Thu xưa  
  Rừng Thu chiết lá gió lùa qua song  
  Hai tay gom lá vào lòng  
  Mắt vương sợi nhớ mông lung những chiều... 
   
  (Chúc các bạn vui thơ nha) 
   
  
  
  
        Vườn thơ ngan ngát hương xưa
Bóng ai mờ ảo thoáng vừa bên song
Bâng khuâng náo nức trong lòng
Mừng vui người ấy về trong mây chiều !...
 
Thanh Thanh Khiết
21.5.2011
    Chị TTK ghé thăm các em. Chúc thật vui nhé    
            
            
        
 
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                    CHỦ NHẬT BUỒN 
   
  Ai lỡ ghi hình ảnh ai vào mộng 
  Vắng nhau rồi thơ thẫn nhớ miên man 
  Tình yêu ơi! còn biệt bóng xa ngàn 
  Rưng rức nhớ… nhưng tình vẫn xa thăm thẳm 
   
  Lời trái tim cùng xây chung lối mộng 
  Khúc ân tình còn ẩn nỗi mênh mong  
  Chủ nhật này… đã ba ngày vắng biệt bóng hồng 
  Thơ lặng lẽ…hồn bâng khuâng…thương nhớ 
   
  Nếu lỡ mai – em không còn hẹn nữa 
  Ta âm thầm… tìm lại lối thu xưa 
  Những chiều về nặng bước muộn chiều mưa 
  Xếp lại từng bài thơ vào ngăn sầu kỷ niệm! 
   
  Nguyên Thanh 
   
   
   
   
  GỬI NGƯỜI XƯA 
   
  Gửi người xưa vào đây dòng lưu bút 
  Kính chúc người đẹp mãi mối duyên ưa 
  Tình ảo thơ chỉ còn lại nốt nhạc thừa 
  Ta gom nhặt lên phím thưa cung vắng 
   
  Bánh thời gian xuôi dòng đời phẳng lặng 
  Bốn mùa thương Hạ trắng ai chưa về 
  Buồn vẳng đưa ve đàn khúc tái tê 
  Cành phượng vỹ hẹn thề còn in dấu 
   
  Vẳng tiếng xưa âm vang vọng nguyệt lầu 
  Trăng chênh chếch nghiêng sầu nửa mảnh 
  Rưng rức buồn hồn thơ sao trống vánh 
  Biết là người sao mãi tránh đường tơ 
   
  Đếm mùa Thu bao xác lá đợi chờ 
  Ngày vui ấy bao giờ người trở lại 
  Xa nhau rồi tình thơ xa xa mãi 
  Bánh thời gian có ngừng lại bao giờ 
   
  Chiều hôm nay văng vẳng tiếng đàn thơ 
  Ta cúi mặt thẫn thờ buồn đếm bước 
  Khoảng trống không bờ mi sầu mặn ướt 
  Khóe mắt cay ảo thực về hư không 
   
  Hai tay ta níu chiếc lá vào lòng 
  Cuối cùng rớt vào khoảng không đơn lẻ 
  ... 
   
  THANH TRÚC 
  15.5.2011 
   
   
  VU VƠ VẦN THƠ 
   
  Vu vơ dưới rặng Thu xưa  
  Rừng Thu chiết lá gió lùa qua song  
  Hai tay gom lá vào lòng  
  Mắt vương sợi nhớ mông lung những chiều... 
   
  Khúc Niệm Từ 
   
  (Chúc các bạn vui thơ nha) 
   
  
       Vườn thơ ngan ngát hương xưa
Bóng ai mờ ảo thoáng vừa bên song
Bâng khuâng náo nức trong lòng
Mừng vui người ấy về trong mây chiều !...
 
Thanh Thanh Khiết
21.5.2011
    Chị TTK ghé thăm các em. Chúc thật vui nhé         
Thơ ai gửi qua cánh diều 
  Hân hoan em nhặt mơ chiều tâm giao 
  Mở vần thơ nhớ dạt dào 
  Bao Thu gói lại hương ngào ngạt hương 
   
  Khúc Niệm Từ 
   
  @ Hi hi hi... Em mừng gặp Khiết ạ ! Kính chúc Khiết vạn an  
  
    
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                 Nửa   
   -----------               Nửa vầng trăng toả       lung linh     Nửa vầng rơi xuống ao đình …     tan ra           Nửa ngày buổi sáng      mặn mà   
   Nửa chiều phai phấn  nhạt nhoà      sắc hương   
        Nửa đêm gối lạnh      đẫm sương   
   Nửa mình lẻ bóng     Thấy thương nửa mình            Thanh Thanh Khiết
 
TTK cám ơn nevermind đã ghé. Cho TTK khất nợ nhé hi...hi...                               Thương mình phải sống ơ hờ           Thương mình biết có bao giờ mới an                 Thương mình cách mấy quan sang           Thương mình cội rể đình làng cách ngăn                 Thương mình nguyệt lạnh cung hằng           Thương mình trời toả mây giăng lối về                                  Thương mình chẳng thể u mê .          nevermind               
  (  Làm thơ lục bác khó quá chị Thanh thanh Khiết ơi!!!!       Vả lại em chỉ có thể làm theo tâm tình mình thôi.Em không hoạ thơ được.)                         AI  
     
   Ai thương vần nhớ lẩn vào mơ  
   Thổn thức canh thâu giấc mộng hờ  
   Bãng lãng làn mây mờ bóng nhạt  
   Thẫn thờ bóng lẻ Trăng về thơ  
     
   Phiêu du mấy khúc đàn trầm bổng  
   Lảnh lót nhạc sầu nhịp lững lờ  
   Người có về xưa đếm lá muộn  
   Nhặt giùm ta nốt cành trơ vơ  
     
   Khúc Niệm Từ  
     
   Hơ hơ hơ... làm thơ Đường luật khó quá ờ ! Khiết tỷ và bác Né Vờ Mìn chỉ giúp em với nha !   
     
   Trời có ai bảo thơ Lục Bát là khó đâu nào ! Lần đầu mới nghe ! Hic...  
                		               
        
 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              SUY TƯ   
   
  Khoát lên vai áo phong sương từ đó   
  Bụi thời gian từng lớp phủ lên vai   
  Gần mười năm con đường ấy vẫn dài   
  Đời gió bụi vẫn hằng ngày như thế   
   
  Ta vẫn đi … và chiều về… mẹ đợi   
  Cha ngồi chờ và mong đợi đường suông   
  Nhưng rồi con chiều về trể vẫn còn   
  Đời là vậy sao tròn câu hiếu tử!   
   
  Ngày mai đây những ngày còn lữ thứ   
  Đường tương lai còn vạn bước chông gai   
  Đời làm trai ta không ngại đường dài   
  Phong sương mãi sẽ đau lòng cha mẹ   
   
  Tương lai hởi con đường xa về tối   
  Tình yêu ơi! là mộng ước chơi vơi   
  Nỗi niềm riêng ai hiểu được trong đời   
  Đâu tri kỷ ! mà trút niềm tâm sự!   
   
  Ngọc Duy Thanh  
   27/5/2011
  
   
   
    
  VÀO MƠ TÌM LẠI NGƯỜI XƯA   
   
  Đàn trầm một khúc về đâu   
  Tương tư mấy khúc anh sầu nhớ em   
  Bao mùa trông ngóng bên thềm   
  Lá Thu rụng rớt nỗi niềm mình anh   
   
  Hạ về trải nắng lên nhành   
  Cành cây hoa phượng ngày xanh chung trường   
  Em đi ngày ấy buồn thương   
  Huyết màu hoa phượng sầu vương mắt chờ   
   
  Em đi bỏ mảnh tình thơ   
  Ngày xưa chung bước bây giờ lẻ đôi   
  Em đi bỏ lại tình côi   
  Mình anh chiếc bóng lẻ lo một mình   
   
  Mỗi ngày dõi bước đăng trình   
  Em không về lại để mình tròn đôi   
  Em đi tình cũ phai phôi   
  Để anh ở lại không thôi nhớ người   
   
  Em đi anh tắt nụ cười   
  Bao năm đếm lại vạn lời chờ trông   
  Nhớ em nhớ tím cả lòng   
  Nhưng em không lại chờ trông ai giờ   
   
  Bao năm tỉnh - thức giấc mơ   
  Bao năm hình ảnh chưa mờ tim anh   
  Bao năm phai mái tóc xanh   
  Chờ em chờ mãi Trăng Thanh lụn tàn   
   
  Mẹ cha nhìn mãi xuân sang   
  Mà con trai lớn chẳng màng duyên ai   
  Mỗi chiều anh vượt đường dài   
  Mẹ cha ngồi đợi tóc may trắng màu   
   
  Con đây dâu thảo chờ ngày   
  Đợi đàn cháu Nội vẫn hoài xa xăm   
  Trăm năm chẳng thắm duyên thầm   
  Con trai vẫn mãi lạnh căm một mình   
   
  Hiếu thân con chẳng trọn tình   
  Phụ lòng cha mẹ cưới xin dâu hiền   
  Có tình nhưng chẳng có duyên   
  Thôi thì một bóng thề nguyền tình xưa   
   
  Chiều nay vượt cả đường mưa   
  Giọt rơi vào mắt cay bừa tim đau   
  Bao giờ ta lại gặp nhau   
  Tìm em chỉ biết đợi vào trong mơ   
   
  Khúc Niệm Từ   
  31.5.2011   
   
  @ Trêu ngocduythanh tí cho vui nha! Hi hi hi  
     
   
 
 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 22.06.2013 01:08:29 bởi khucniemtu >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 02.06.2011 22:12:21 bởi NGUYỄN  NGUYÊN THANH >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                
  VÀO MƠ TÌM LẠI NGƯỜI XƯA    
   
  Đàn trầm một khúc về đâu    
  Tương tư mấy khúc anh sầu nhớ em    
  Bao mùa trông ngóng bên thềm    
  Lá Thu rụng rớt nỗi niềm mình anh    
   
  Hạ về trải nắng lên nhành    
  Cành cây hoa phượng ngày xanh chung trường    
  Em đi ngày ấy buồn thương    
  Huyết màu hoa phượng sầu vương mắt chờ    
   
  Em đi bỏ mảnh tình thơ    
  Ngày xưa chung bước bây giờ lẻ đôi    
  Em đi bỏ lại tình côi    
  Mình anh chiếc bóng lẻ lo một mình    
   
  Mỗi ngày dõi bước đăng trình    
  Em không về lại để mình tròn đôi    
  Em đi tình cũ phai phôi    
  Để anh ở lại không thôi nhớ người    
   
  Em đi anh tắt nụ cười    
  Bao năm đếm lại vạn lời chờ trông    
  Nhớ em nhớ tím cả lòng    
  Nhưng em không lại chờ trông ai giờ    
   
  Bao năm tỉnh - thức giấc mơ    
  Bao năm hình ảnh chưa mờ tim anh    
  Bao năm phai mái tóc xanh    
  Chờ em chờ mãi Trăng Thanh lụn tàn    
   
  Mẹ cha nhìn mãi xuân sang    
  Mà con trai lớn chẳng màng duyên ai    
  Mỗi chiều anh vượt đường dài    
  Mẹ cha ngồi đợi tóc may trắng màu    
   
  Con đây dâu thảo chờ ngày    
  Đợi đàn cháu Nội vẫn hoài xa xăm    
  Trăm năm chẳng thắm duyên thầm    
  Con trai vẫn mãi lạnh căm một mình    
   
  Hiếu thân con chẳng trọn tình    
  Phụ lòng cha mẹ cưới xin dâu hiền    
  Có tình nhưng chẳng có duyên    
  Thôi thì một bóng thề nguyền tình xưa    
   
  Chiều nay vượt cả đường mưa    
  Giọt rơi vào mắt cay bừa tim đau    
  Bao giờ ta lại gặp nhau    
  Tìm em chỉ biết đợi vào trong mơ    
   
  Khúc Niệm Từ    
  31.5.2011    
   
  @ Trêu ngocduythanh tí cho vui nha! Hi hi hi
  
  
  
    
  LẮNG NGHE KHÚC NHẠC TƯƠNG TƯ  
     
  Đàn nữa đi em khúc nhạc lòng  
  Mười năm trắc ẩn nỗi chờ mong  
  Thuyền xưa nay đã về bến khác  
  Phượng hồng năm ấy hết trông mong  
     
  Ta lẳng lặng nghe tiếng em đàn  
  Tương tư vọng khúc nỗi hoang man  
  Sầu dâng lấn nhẹ vào tâm thức  
  Như bến sông Tương vọng tiếng đàn  
     
  Quá khứ mười năm tiển biệt rồi  
  Tương lai từng bước những  xa xôi  
  Từng chiều nhạc nắng ai mong đợi  
  Đơn lẻ độc hành mãi thế thôi  
     
  Em nhắc làm chi chuyện mười năm  
  Khơi lại làm chi nỗi lặng thầm  
  Để anh từng bước trong lặng lẽ  
  Mà nghe lòng lạnh những  xa xăm  
     
  Em xót đời anh bước đăng trình  
  Dặm đời phiêu lãng chẳng công vinh  
  Tốc xanh phủ bụi thành bạc hạnh  
  Để mẹ buồn! cha lặng lẽ làm thinh  
     
  Biết nói sao đây đời định phần  
  Ước mơ rồi cũng vẫn bâng khuâng  
  Vô duyên không phận âu đành vậy  
  Có nhớ… có chờ cũng bơ vơ…     
  …  
  Nguyên Thanh  
  2/6/2011  
  
 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 22.06.2013 01:32:45 bởi NGUYỄN  NGUYÊN THANH >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
         Niệm Từ làm gì vậy ta 
  Ở Trong nụ cải trổ ra thành người 
  Niệm Từ về lại đây thôi 
  Cho vườn cải mãi xanh tươi hoa màu 
   
    
 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
         Niệm Từ làm gì vậy ta 
  Ở Trong nụ cải trổ ra thành người 
  Niệm Từ về lại đây thôi 
  Cho vườn cải mãi xanh tươi hoa màu 
   
  lathuphai 
   
   
   
  EM TỪ NỤ CẢI NỞ RA 
   
  Em từ nụ cải nở ra 
  Cho anh ngơ ngẩn lòng hoa ngẩn ngờ 
  Trông em nở cánh từng giờ 
  Cải xanh hy vọng anh chờ em ra 
   
  Mượt mà dáng ngọc tiên nga 
  Em là hoa nữ - tim ta phập phồng 
  Ớ này cô bé trong bông 
  Cải xanh mấy cánh anh trồng cây si 
   
  Ớ này tên cải là gì 
  Hay là anh đặt Hoa Mi - xinh nè 
  Em cười che nụ cầm the 
  Đàn lên đoạn khúc duyên se tình nồng 
   
  Ớ này em gái trong bông 
  Cải xanh mở cánh cho anh nghé nhìn 
  Sao em lẳng lặng làm thinh 
  Làm anh ngơ ngẩn tim thình thịch khua 
   
  HRPT 
   
  (Ka ka kà ... giỡn thơ tí cho vui. Trời ơi ! Tí nữa ông chằn Nguyên Thanh về ổng sẽ pùm pùm chéo ... Hi hi hi ý ỳ ỳ ỳ ỳ ỳ ỳ ỳ ỳ chạy thôi ! Nhưng mà Tiểu Đệ thay Sư Huynh Nguyên Thanh tuôn lệ tình lai láng gửi đến KNT giúp Sư huynh đó à nha ! Lời thơ là nỗi lòng của Sư huynh chứ không phải của Tiểu đệ đâu à! Tiểu đệ chỉ xí xọn viết thay sư Huynh Nguyên Thanh thôi à ! ka ka ka... Chạy yyyyyyyyyyyyyyyyyyyyyyyyy) 
    
 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 04.06.2011 18:58:22 bởi HRPT >
            
         
     
    
 
    
     
 
     
    
    
    
    
	
    
    
    
    
        
            
    
        Thống kê hiện tại
        Hiện đang có  0 thành viên và  1 bạn đọc.
        
 
            
         
     
    
    
    
    
    
    
        
        
        
	
            Kiểu: