BƠ VƠ CÁNH DIỀU
Mây bay lãng đãng tìm chân trời
Gió bỏ bên đồi vạt nắng rơi
không gió cánh diều chẳng hướng tới
Về nơi chốn cũ tìm Xưa ơi
Nắng trải vườn mơ ướp mộng vàng
Bao mùa tiếc nhớ màu thu tan
Màn buông xuống thấp bao chiều đợi
Mà Gió chẳng về ... Tình lỡ làng
Cánh diều vắt vẻo cành treo lơ
Lững thững bước chân lá xạc xờ
Bầy thú chim muôn còn có bạn
Mà tình Mây Gió không hợp đàn
Mây ở nơi này - Gió ở đâu
Để tình lạnh buốt chiều mưa Ngâu
Thân diều lẻ bạn buồn nghiêng cánh
Rớt xuống vần thơ tách nhánh sầu
Mây vẫn đợi hoài - Gió hững hờ
Để diều rủ cánh buồn bơ vơ
Hạ hanh màu nắng chiều vàng úa
Đành để cánh diều nhớ thẫn thờ
KHÚC NIỆM TỪ
@ Cô Gió ơi ! Bác Mây gọi cô về đấy ! Hi hi hi iiiiiiiiiiiii Đã mấy ngày rồi Cô Gió đi đâu mà bỏ bác Mây có 1 mình, nên bác Mây rất nhớ cô Gió, đứng chơ vơ trông ngóng đợi cô Gió về, rất rất rất là tội nghiệp cơ ! Cháu cũng mong cô Gió về họa thơ với bác Mây cho vui ạ, vì thơ cô Gió rất hay, họa thơ rất ăn ý với bác Mây.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.07.2011 13:01:09 bởi khucniemtu >