ĐÔI MẮT ...
Đôi mắt ấy bổng trầm như nốt nhạt
Vui và buồn khoảnh khắc sát kề nhau
Một trời thơ vui buồn cứ lao chao
Đôi mắt ấy xanh màu rồi nâu sẫm
Đôi mắt ấy xinh tươi như tia nắng
Thắp lửa hồng hông nóng trái tim côi
Đôi mắt ấy chợt vụt mất bên đồi
Nhạc trầm xuống lặng rồi chiều ngày Hạ
Đôi mắt ấy là vì sao tỏ dạ
Chiếu qua hồn thức cả mộng mùa trăng
Đôi mắt ấy soi sáng cả trăm năm
Rồi chợt tắt giữa ranh lằn sấm chớp
Đôi mắt ấy bị dìm sông đến ngợp
Khép lại đời cung nhạc đàn chùng dây
Khúc Niệm Từ xưa vẳng biệt trời mây
Không còn nữa phím gầy long điệu nhịp
Khách vườn thơ ngày nao cùng hòa tiết
Theo dòng thời cứ tha thiết tình mơ hoa
Khúc Niệm Từ... Thôi... đã xa quá xa
Khuất bên lối trăng ngà không còn nữa
Có ai buồn từng nhìn qua khung cửa...
Khép kín ... sầu nâu thẫm màu mắt thơ
Và Từ xin chốn cũ đừng đợi chờ
Vì Khúc Niệm ... không mơ ... lờ giấc điệp !
KHÚC NIỆM TỪ
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/92498/1BBF2DFA61C745C0846BDA255DC3061C.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.07.2011 10:02:35 bởi khucniemtu >