Hạ NHớ
Nhớ ve nhớ phượng lắm người ơi
Nhớ bóng người yêu đến trọn đời
Rộn rã gót hồng in khắp lối
Long lanh mắt biếc rọi ngàn khơi
Trước tình sâu đậm màu chăn gối
Nay kiếp lu mờ chuyện lứa đôi
Thay đổi lòng ai thay đổi vội
Ngày xưa Hoàng Thị đã phai rồi!
Thanh Huy
Thơ chú Trần Thanh Huy hay quá trời
Nhưng 4 câu cuối hổng hiểu chú ơi
"Chăn gối" là cái chi vậy hả
Còn cô "Hoàng Thị" ai vậy ơi ?
Hổng hiểu nên đầu nhức nữa rồi !
KHÚC NIỆM TỪ
Đúng là nhỏ Khúc Niệm Từ này quá ngốc
"chăn gối" là vì nhỏ Khúc leo cây phượng
Chú Thanh Huy sợ nhỏ Khúc bị té bể đầu gối
Nên chăn cái đầu gối chứ là cái gì
"Hoàng Thị" là thơ hay của chú Hoàng Thị
Mất tiêu mất biệt hổng còn nên buồn
honghac
@ Tớ thông minh hơn con nhỏ Khúc ngốc, ngố, ngờ nghệch ... Hehehehe hehe
Hổng phải như Hồng Hạc nói đâu
Mà là cái "chăn" với cái "gối" kê đầu
Lúc chú Thanh Huy đi cô Hoàng Thị tiễn
Gói cho cái "chăn" cùng cái "gối" để nhớ lâu
Nhưng lâu dữ lắm chú Thanh Huy không về
Nhớ cô Hoàng Thị nên nhìn "chăn gối" tưởng người quê
Mấy mươi năm đã phai màu vải
Nhưng lòng chú Thanh Huy khắc mãi bóng người hẹn câu thề
lathuphai
@ Hê hê hê... Tớ nói đúng tim đen chú Thanh Huy nhất nha ! Hồng Hạc nói sai à !
@ Mấy sư huynh sư tỷ này chí choé vui ghê nơi đi ta ! Để tiểu tiểu quỷ đệ nói cái vụ này 1 tí xíu nha ! NGÀY XƯA HOÀNG THỊ là bài thơ nổi tiếng của sư thúc tổ Phạm Thiên Thư được nhạc sĩ Phạm Duy cố phổ nhạc hay lắm đó
Ngày xưa ...Hoàng Thị
Tác giả : Phạm Thiên Thư
Em tan trường về
Ðường mưa nho nhỏ
Chim non giấu mỏ
Dưới cội hoa vàng Bước em thênh thang
Áo tà nguyệt bạch
Ôm nghiêng cặp sách
Vai nhỏ tóc dài
Anh đi theo hoài
Giót giày thầm lặng
Ðường chiều úa nắng
Mưa nhẹ bâng khuâng
Em tan trường về
Cuối đường mây đỏ
Anh tìm theo Ngọ
Dáng lau lách buồn
Tay nụ hoa thuôn
Vương bờ tóc suối
Tìm lời mở nói
Lòng sao ngập ngừng
Lòng sao rưng rưng
Như trời mây ngợp
Hôm sau vào lớp
Nhìn em ngại ngần
Em tan trường về
Ðường mưa nho nhỏ
Trao vội chùm hoa
Ép vào cuốn vở
Thương ơi! vạn thuở
Biết nói chi nguôi
Em mỉm môi cười
Anh mang nỗi nhớ
Hè sang phượng nở
Rồi chẳng gặp nhau
Ơi mối tình đầu
Như đi trên cát
Bước nhẹ mà sâu
Mà cũng hòa mau....
Tưởng đã phai màu
Ðường chiều hoa cỏ
Mười năm rồi Ngọ
Tình cờ qua đây
Cây xưa vẫn gầy
Phơi nghiêng dáng đỏ
Áo em ngày nọ
Phai nhạt mấy màu
Chân theo tìm nhau
Còn là vang vọng
Ðời như biển động
Xoá dấu ngày qua
Tay ngắt chùm hoa
Mà thương mà nhớ
Phố ơi! muôn thuở
Giữ vết chân tình
Tìm xưa quẩn quanh
Ai mang bụi đỏ
Dáng ai nho nhỏ
Trong cõi xa vời.
Tình ơi!.... Tình ơi!....
Lời bài hát: Ngày Xưa Hoàng Thị Nhạc: Phạm Duy
Lời:
Em tan trường về
Đường mưa nho nhỏ
Em tan trường về
Đường mưa nho nhỏ
Ôm nghiêng tập vở
Tóc dài tà áo vờn bay
Em đi dịu dàng
Bờ vai em nhỏ
Chim non lề đường
Nằm im giấu mỏ
Anh theo Ngọ về
Gót giày lặng lẽ đường quê
Em tan trường về
Anh theo Ngọ về
Chân anh nặng nề
Lòng anh nức nở
Mai vào lớp học
Anh còn ngẩn ngơ ngẩn ngơ
Em tan trường về
Mưa bay mờ mờ
Anh trao vội vàng
Chùm hoa mới nở
Ép vào cuốn vở
Muôn thuở còn thương còn thương
Em tan trường về
Anh theo Ngọ về
Em tan trường về
Anh theo Ngọ về
Môi em mỉm cười
Man man sầu đời tình ơi
Bao nhiêu là ngày
Theo nhau đường dài
Trưa trưa chiều chiều
Thu đông chẳng nhiều
Xuân qua rồi thì
Chia tay phượng nở sang hè
Rồi ngày qua đi qua đi qua đi
Như phai nhạt mờ
Đường xanh nho nhỏ
Như phai nhạt mờ
Đường xanh nho nhỏ
Hôm nay tình cờ
Đi lại đường xưa đường xưa
Cây xưa còn gầy
Nằm phơi dáng đỏ
Áo em ngày nọ
Phai nhạt mấy màu
Âm vang thuở nào
Bước nhỏ tìm nhau tìm nhau
Xưa tan trường về
Anh theo Ngọ về
Nay trên đường này
Đời như sóng nổi
Xóa bỏ vết người
Chân người tìm nhau tìm nhau
Ôi con đường về
Ôi con đường về
Bông hoa còn đẹp
Lòng sao thấm mềm
Ngắt vội hoa này
Nhớ người thuở xưa thuở xưa
Xưa tan trường về
Anh theo theo Ngọ về
Xưa tan trường về
Anh theo Ngọ về
Đôi chân mịt mù
Theo nhau bụi đỏ đường mưa
Xưa theo Ngọ về
Mái tóc Ngọ dài
Hôm nay đường này
Cây cao hàng gầy
Đi quanh tìm hoài
Ai mang bụi đỏ đi rồi
Ai mang bụi đỏ đi rồi
Ai mang bụi đỏ đi rồi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.03.2012 00:37:40 bởi HRPT >