NGUYÊN VẸN TÍM MÀU MONG      
    
  Sương chiều nhẹ điểm buồn mơ trông    Thấp thoáng sườn đồi sầu cánh bông    Một nhánh Lan Rừng ngày tháng cũ    Vẫn còn nguyên vẹn tím màu mong      
   
  KHUCNIEMTU  
  12/5/2014      
   
            TÍM SẦU ...      
    
  Tím sầu cả góc thủy chung      
  Chờ thương đợi nhớ về cùng ngày mơ      
  Trái sầu tím cả vần thơ      
  Mồng tơi thắm mực bao giờ chưa phai      
   
  Đàn vương KHÚC NIỆM TỪ hoài      
  Dỗi cung phím lạc đệm cay điệu buồn      
  Trăng sầu nghiêng mặt về thiên      
  Ngàn năm le lói niềm riêng giận hờn      
   
  Những chiều ... mưa phủ từng cơn      
  Buốt vần thơ lạnh đường trơn lối về      
  Dòng thương chảy mãi lê thê      
  Ngoài trời mưa lạnh - trong tê tái lòng      
   
  Đôi bờ bến đợi ... chờ mong      
  ...      
   
  UYỂN NHI      
  13.5.2014    
  
      
 GIẬN RỒI !
  
 Ừ, 
 Tớ giận đấy ! 
 Giận đôi ba bữa
 Giận cả tuần ... 
 suốt tháng ... 
 luôn năm
 Giận hoài hoài ... ầm ĩ ... âm thầm
 Hổng thèm nói một câu ... căm nín
  
 Tớ giận đấy ! 
 Giận năm này ...
 sang tháng nọ
 Giận dài dài ... hổng phải chút đâu
 Giận lần này ... giận thật là sâu
 Như biển cả ... đáy sầu sông mắt
  
  Mặc trời mưa đường trơn lầy đất
 Lạnh thấu xương thây kệ hổng thèm chờ
 Hổng thèm "mừng ..." 
 Quay mặt ơ hờ
 Giận ... giận ... giận lắm
 Giận lắm cơ !!! Giận lắm
  
  Nhìn màn mưa ... trời dần tối sẫm 
 Hic ...
 Cầu mưa ơi hãy tạnh cho mau
 Vì đường xa ... đường trường quá lâu
 Mưa thấm ướt ... lạnh người ta tội nghiệp
  
  Nhưng...
 mặc kệ ... rét ai hổng biết
 Mặc người ta ... Giận thiệt rồi đây !!!
 !!!
   
  
 Nhìn ...
 vòm trời màu xám phủ mây
 Mưa ơi hỡi ... đừng rây thêm hạt lạnh 
 Lạnh người ta ... lòng mình sao thấy chạnh   
  
 ... 
 KHUCNIEMTU
 13.5.2014  
  
 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 17.05.2014 18:45:31 bởi khucniemtu >