NGUYỆT ĐÀN
Cảnh thơ về cạnh bên rèm
Cung thương đàn trổi mộng mềm đường tơ
Nhạc tình lắng đọng trời thơ
Vần mơ Nguyệt đến bên bờ tương giao
Nốt trầm nốt bổng trao nhau
Thiên nhiên nhân ảnh đi vào cõi mơ
Trời cao xuống thấp ngắm thơ
Sao về hội tụ vườn tơ nghe đàn
Rung rinh gió lộng lùa sang
Thiên nhiên hoà khúc miên man bao tình
Sao trời nhảy múa tầng thinh*
Trúc cười rộn rả rung rinh nhịp nhàng
Tươi sao khúc hát mùa sang
Xuân về ta lại dạo đàn dưới trăng
JENIFER
(* thinh không)
:: Bài thơ đưa vào Thư Viện)
Cô Gái Gảy Đàn Dưới Trăng
Hỡi cô gái nhỏ xinh xinh
Dừng tay Cầm phím cho mình hỏi thăm
Cớ sao em gảy Nguyệt Cầm
Cung thương lỡ nhịp cung trầm lỡ dây
Trời cao dưới ánh Trăng đầy
Gió đưa cành Liễu bay bay tóc mềm
Sao trời như ánh mắt đêm
Nhìn em như tỏ nỗi niềm ẩn sâu
Trúc xanh đâu dễ phai màu
Người thanh sao để giọt sầu trên môi
Thu qua Đông cũng sang rồi
Cảnh thơ, cô gái đang ngồi dưới Trăng...
bluestarhcm11
@ Cảm ơn bác đã ghé qua và lưu bút bài thơ hay. Lâu nay vì bận, nay xin đáp lễ muộn màng, mong bác lượng thứ
LỮ KHÁCH NGHE ĐÀN
Hỡi người lữ khách ngắm trăng
Nghe qua khúc nhạc bổng trầm nhớ ai
Trúc nghiêng mình lắng mê say
Vũ theo nhạc điệu ngân dài gọi Trăng
Thiên Hà thắp sáng cung Hằng
Ngàn vì sao mộng tung tăng hé chào
Rung rinh cành trúc lao chao
Vui cùng cung bậc đàn vào thiên nhiên
Ánh Trăng nở nụ cười hiền
Sao tươi ánh mắt một miền thiên thai
Lữ khách lãng bước trùng lại
Ghé thăm cảnh đẹp quê nay yên lành
JENIFER
Trăng Non Trăng đêm nay Nhạt quá Không thể viết thành thơ Tình đêm nay Đắng quá Biết thêm chi bây giờ? Cũng như em gọi Bác
Anh muốn làm anh cơ
Anh vẫn còn trẻ lắm Sao xưng Bác bây giờ? bluestarhcm11
Cám ơn bạn nhưng mình còn trẻ chưa thể làm Bác được hihi. Chúc bạn giáng sinh vui vẻ! Tuổi bác bluestarhcm cao lắm
Thế kỉ 11 đấy cơ
Nên Nhóc Jenifer
Phải gọi bác là hảo
Đáng lý ra gọi lão
Cố cẩm kỷ đúng hơn
Cháu vui chạy lơn tơn
Thấy thơ bác dí dỏm
Nên hoạ lại cho xôm (tụ) Khucniemtu Khúc gỗ hay là khúc xương đây? Niệm lên thi thể tấm thân gầy Từ biệt dương gian vần thơ cũ Hãy thả lên trời cho gió bay Thôi được tôi xin làm lão hảo Đi kiếm “ Cố cẩm kỷ đúng hơn” Nhớ nhé lão sinh thế kỷ trước Em đừng gọi Bác lão đây hờn bluestarhcm11
Trời ơi đọc thơ mắc phì cười
"Khúc" đàn tuyệt diệu khảy lên thơ
Trượng Ông dõi theo nàng Tiên Bửu
Bến sông lờ lững nước dòng trôi
Chỉ là thơ thẫn để cho vui
Giận chi "anh-lão 11" quạo hờn lời
Không ai gọi ảnh và xưng ẻm
Thì em gọi khẽ "anh gì ơi !"
( Giỡn cho vui không quạo quọ nha bác, "Bác" là tiếng gọi xưng hô của người miền Bắc Việt Nàm mà, bạn bè gọi nhau bằng "bác" đấy. Em không rành ngôn từ Việt Nàm lắm, nhưng nghe người lớn giải thích thế. Còn Người Miền Nam "bác" là anh của cha mình, hoặc người lớn tuổi hơn cha mình. Bác 11 giận quéo mặt vì các bạn thơ gọi "bác" , chắc bác 11 là người Miền Nam?)
@ "anh" 11 ạ ! "Em" nghe kể dạo trước , có một Nhóc 17 tuổi, nó vô tư hoạ thơ và xưng hô ngang bằng với bật cao niên trên 80 tuổi, bị cô chú thân tình nhắc nhở nó như vầy :"Trên diễn đàn toàn là người lớn tuổi, hơn ông nội và cha mẹ các cháu, các cháu không được xưng hô ngang bằng, lỡ lời sinh ra hiểu lầm là hổn hào đấy...
Vậy mong "anh"11 thông cảm cho bọn Nhóc Nhí Tí Ti kia. Mà "em" thì hổng lớn hơn nó bao nhiêu đâu, cũng là Nhóc . Nếu có hhững lời gì phật ý "anh"11, thì xin bỏ qua. Và từ đây không ai gọi là "anh"11 là bác nữa...
Ka ka ka...Ối trời ! Giáng sinh vui thật !
Thêm một bài thơ vui "anh"11 nhé : ĐÀN THƯƠNG BỊ "ANH 11" ƯƠNG "Khúc" là khúc nhạc đàn thơ "Niệm" là lưu dấu nhớ chờ tình thân "Từ" là chữ nghĩa lòng nhân Không như "anh"11 lại lầm là "xương" "gỗ" cũi đẵn đốn sau vườn "liệm" xác ai chết ương ương khó nhìn "từ" biệt quăng ném tứ tung Đọc thơ "anh"11...thi hữu lùng bùng con ngươi Nếu "xương" chó ngậm mắc lường Chỏi ngay cuống họng - nhà thương Thú Ỳ (Y) Bằng không chó cắn răng quỳ Rụng rơi hết thảy còn gì mà ăn "xương" này nó cứng hơn răng Chó nhai hổng nổi hàm răng tiêu tùng Ai nhìn cũng thương răng lung (lay) Ham cắn "xương" cứng để rơi hết cùng Thật là cần chi dữ hung Cắn chi "xương" khó, răng rụng hết hàm ... Chuyện nhỏ phải đâu lớn lao cho cam Chỉ là xưng hô giận gì hỡi đấng NAM NHI Việt Nàm Thi hữu vần đẹp bao lời tình thâm đâu thừa Quá khổ lòng thơ hay chưa???!!! Yên
SAY - CAY À à...Hôm nay, cháu hơi say Vì không biết uống rượu mà lại Bày điều nâng ly chúc Ông hoài Nội thì luôn ước cháu là trai Nhưng mẹ sinh con là gái đấy Hôm nay, cháu giả thử con trai Nâng ly chúc tụng Nội và Ngoại Rượu uống đắng quá lại rất cay Rượu uống vào hình như cháu say Ước gì cháu là đứa con trai Cháu làm tất việc Nội và Ngoại Cả bố lẫn mẹ giúp trong đến ngoài Trong ngoài chỉ có cháu mà thôi Từ từ công việc cũng xong rồi Một mình quán xuyến hết đều thảy Để Ông Nội, Ngoại, Bố mẹ hài * (*hài lòng là vui lòng đó nha) Tên cháu đúng là Khúc Niệm Từ Lão 11 kia nói cháu "khúc xương" ư Lại còn nói là khúc gì "gỗ" 11 số đề cẩu tế trư Văn phong tao nhã nam nhân chừ Hàm hồ tạp ngữ khó nghe ư Thật là cẩu trệ lời văn thiếu Lễ đầu lịch sự mất tình cư * * (** cư xử làm người văn minh lịch sự đó nghe !)
Khúc Niệm Từ
Tớ không chơi số đề, nếu biết chơi số đề , thì theo lời các chú bác kể lại là đánh số đề 11 là con chó đấy ! Ka ka ka... Khúc Niệm Từ lời ý thơ nhẹ nhàng, dịu ngọt mà thâm hậu sâu sắc thật nha ! Ka ka ka ...
Đúng là ĐI VỚI MA MẶC ÁO GIẤY MÀ ! Ka ka ka aaa
Trời hỡi LÃO quá, không muốn già
Cố cẩm kỷ mà (thích) làm trẻ ha
Vỡ bụng tức cười ÔNG LÃO CỐ
Hô hố hô ha cười bác già
Ka ka kà kà kà kà kà...
Giáng sinh vui vẻ NHÓC ạ !
Ka ka ka a a aaaaaaaaaaaa
Trăng Non
Trăng đêm nay Nhạt quá
Không thể viết thành thơ
Tình đêm nay Đắng quá
Biết thêm chi bây giờ?
Cũng như em gọi Bác
Anh muốn làm anh cơ
Anh vẫn còn trẻ lắm
Sao xưng Bác bây giờ?
bluestarhcm11
Người trăng
Hoa trăng nở rộ giữa vườn trăng
Bờ tóc buồn đi bạc mấy phần
Có phải ngủ quên vườn lão hóa
Hay nàng nắng rọi tóc cháy dần.
Tôi nào nhìn thấy người trăng ấy
Dạ gởi thơ hồng guột mối dây
Sáng sáng mơ màng qua lối hạ
Người trăng thầm lặng ẩn đâu đây
Mong một ngày kia ai đến ngỏ
Thịt da đàn ấy tỉnh hay say?
Nghe lời ta gọi qua tiếng sáo
Kìa nguyệt liêu trai lộ giữa ngày.
Đưa tay hòng với bờ trăng xuống
Lỡ tiếng loan đồng đánh thức mây
Bất chợt trời xanh thay áo mới
Xin mây chớ đậy lấp trăng gày.
đã mấy xuân cùng ai biết đâu
được người gọi bác chớ lo âu
khi nào gọi cụ mong đừng sợ
có bạn thơ ta bút giải sầu...cừơi...
Lê Hoàng Trúc
LỜI HAY
Lời thơ Hoàng Trúc thật là hay
Trăng bao nhiêu tuổi mà Trăng gầy
Núi xanh rêu mộc mấy xuân nhỉ
Ảo hư nào thực đâu ai hay
Diễn đàn gặp bạn vui thơ này
Cất bút đề thơ bạn hoạ ngay
Chỉ cố vui chơi cùng chữ nghĩa
Dãn thư giây phút có chi gây
Tớ đây trai gặt ai chào gái
Cũng mỉm môi cười đáp lại ngay
Gọi ảnh xưng em lời ngọt xớt
Cụ ông lão cố hổng hề cay
Chỉ sợ chăng là ta lão thật
Nên ai gọi đúng chỗ nghiệt die
Yên
@ Đi với ma mặc áo giấy ! Ka ka ka aaaaaaaaaaaaaaaaaa