MẸ
MẸ Mẹ vẫn còn ngồi đây sao? Và mẹ đang khóc? Những giọt nước mắt nóng hổi của mẹ vẫn thấm đẫm trên nấm mồ lạnh lẽo của con, Từng hạt nước mắt âýï như chạm vào, khiến tim con bỏng rát Con biết lòng mẹ đã phải dằn từng cơn nấc nghẹn từ khi ngồi trông con hằng đêm bên dường bệnh Và cũng như lúc này, con chỉ có thể nhìn mẹ mãi đau khổ mà thôi Mẹ ơi, đừng khóc nữa, con đang ở ngay đây cơ mà. Thế mẹ không thấy con sao? Con muốn dùng đôi tay của mình để gạt nước mắt và cho mẹ chút niềm vui nho nhỏ Nhưng con phải làm gì đây? Con phải làm gì để giúp mẹ? Ôi, sao mẹ vẫn khóc mãi? Trong khi con luôn ở bên mẹ Gió rét đang gào thét bên cạnh, mẹ không nghe thấy chăng? Con muốn nắm lấy đôi tay đã lạnh buốt kia để truyền cho mẹ hơi ấm của con Nhưng tại sao con không thể? Phải làm thế nào mới giúp mẹ được đây? Mẹ vẫn cứ khóc. Mặc cho con có ở bên cạnh lâu đến thế nào Tuyết đã rơi nặng hạt và phủ đầy lên người mẹ, mẹ không hề hay sao? Con chỉ ước gì mình có thể ôm lấy đôi vai thân quen ấy, Ước có thể che cho mẹ khỏi những hạt tuyết vẫn không thôi làm phiền Và con nên làm thế nào? Để cho mẹ biết rằng con vẫn ở bên mẹ, ngay đâyï. Mẹ khổ đau lòng con càng đau khổ, mẹ có hiểu? Đứng bên mẹ hàng giờ chỉ để thấy những hạt nước mặn kia mãi rơi vì con sao? Con là đứa có lỗi, dù là bất đắc dĩ, con biết thế Nhưng con mong được mãi thấy nụ cười của mẹ, như trước đây, khi mẹ nhìn con Để ánh dương hạnh phúc sẽ mãi sáng ấm xung quanh mẹ con mình Để trái tim con không còn đau nhói khi nhìn mẹ Và chỉ cần mẹ nhớ một điều: Con luôn sống trong lòng mẹ, mẹ yêu của con.
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: