tuyen45
-
Số bài
:
7834
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 30.10.2009
- Nơi: MIỀN TRUNG DU
|
RE: DÒNG ĐỜI / tuyen45
-
12.08.2021 17:29:59
https://scontent.fhan3-4....7f432e&oe=6138FE9E https://scontent.fhan2-4....d303b7&oe=618FC713 VỢ LÀ ---*--- (200 CÂU THƠ ĐỊNH NGHĨA VỀ VỢ) Vợ là người chẳng họ hàng Thế mà giờ đẹp lại sang nhà mình Ngày đầu trông thật là xinh Môi tươi, mắt thắm đến đình cũng xiêu Vợ là đáng nể, đáng yêu “Kính Vợ đắc thọ” là điều nhắc nhau Nhớ vòng chung kết toàn cầu Nhì trời, nhất Vợ đứng đầu bảng A Vợ là Mẹ các con ta Thường kêu “Bà xã”, hiệu là “Phu nhân” Vợ là tổng hợp : Bạn thân, Thủ trưởng, bảo mẫu, tình nhân, mẹ hiền. Vợ là ngân khố, kho tiền Gửi vào nhanh, gọn rất phiền rút ra Vợ là Vua các loài hoa Toả hương thơm ngát, đậm đà, ngất ngây Vợ là quả ớt chín cây Đỏ tươi ngoài vỏ nhưng cay trong lòng Vợ là một đoá hoa hồng Vợ là Sư tử Hà Đông trong nhà Khi vui nàng đẹp như hoa Đến khi tức giận cả nhà thất kinh Khi chiến tranh, lúc hoà bình Vợ là thám tử luôn rình rập ta Vợ là một vị quan toà Thăng đường xử án toàn là án treo Vợ là rượu ngọt tình yêu Không uống thì khát, uống nhiều thì say Vợ là thùng thuốc súng đầy Cơn ghen ập đến nổ bay trần nhà Vợ là nắng gắt, mưa sa Vợ là giông tố, phong ba, bão bùng Nhiều người nhờ Vợ lên ông Nhiều anh vì Vợ mất không cơ đồ Vợ là cả những vần thơ Vợ như là những giấc mơ vơi đầy Vợ là một chất men say Là nước hoa ngoại làm ngây ngất lòng Vợ là một áng mây hồng Vợ là hoa hậu để chồng mê say Vợ là khối óc, bàn tay Vợ là bác sỹ tháng ngày chăm ta Vợ là nụ, Vợ là hoa Vợ là chồi biếc, Vợ là mùa xuân Vợ là tủ đựng áo quần Mốt này, mốt nọ từ chân đến đầu Vợ là một chiếc “Wave” Tàu Để ngắm thì thích, cưỡi đau cả người Nộp tiền Vợ toe toét cười Xin tiền truy xét buông lời khó nghe Lại còn dọa nạt, răn đe : " Đem tiền cho gái tôi thề...cắt đôi !" Vợ là nội trợ tuyệt vời Là chiếc máy giặt kiêm phơi hàng ngày Vợ là một cô thợ may Chăm lo quần áo, tất, giày cho ta Vợ là cảnh sát điều tra Moi tin, nghe ngóng, dò la tới cùng Vợ là cán bộ thuế vùng Thu hết, thu sạch, vét từng hạt ngô Đến kỳ nộp thuế mà lo Không miễn, không giảm, chẳng cho kỳ kèo Vợ là hồ nước trong veo Ta như sỏi ném ao bèo bõ chi Vợ là thám tử tinh vi Mắt thần theo sát bước đi của Chồng Vợ là một chiếc công nông Ta như tài xế lái không có bằng Vợ là một cỗ xe tăng Ta như pháo tép hung hăng bắn bừa Vợ luôn cảnh giác phòng ngừa Gái quê, hoa hậu chẳng chừa một ai Véo von Vợ nói như đài Suốt ngày ra rả điếc tai xóm giềng Vợ là thủ trưởng uy quyền Trong nhà ta chỉ lính quèn mà thôi Vợ luôn luôn đúng ở đời Thế nên nghe Vợ là người khôn ngoan Lời Vợ thánh chỉ Vua ban Nói sao làm vậy miễn bàn đúng sai Quỉ thần chứng giám hai vai Vợ là chân lý không sai bao giờ Vợ luôn tạo sự bất ngờ : Yêu thương, hờn giận, hững hờ, đam mê... Vợ là bà buôn dưa lê Khen Chồng thì ít, giỏi chê thì nhiều Lúc là thục nữ yêu kiều Khi như con đỉa nói nhiều, nói dai Lúc thì hiền dịu như nai Khi thì hung dữ ra oai như hùm Vợ như là một cái hom Giữ gìn tiền của, Chồng con cậy nhờ Vợ là con sóng ru bờ Ngân nga khúc nhạc, lời thơ trữ tình Vợ cho ta một bóng hình Để thương, để nhớ, để mình vấn vương Vợ là người bạn thân thương Cùng nhau sướng, khổ đoạn đường nhân gian Sẻ chia ngày tháng gian nan Tình vơi xuống bớt, nghĩa càng đầy thêm Vợ là ánh trăng trong đêm Rọi soi giếng ngọc êm đềm canh thâu Dịu lòng ta lúc buồn đau Bóng lồng đáy nước bên nhau không rời Vợ là ánh nắng rạng ngời Ban mai chiếu sáng đất trời muôn phương Ấm tim ta lúc đoạn trường Hoàng hôn tắt nắng nhớ thương vô vàn Vợ là rừng thẳm đại ngàn Cây cao bóng mát xanh tràn chân mây Cho ta hạnh phúc vơi đầy Lá rơi nuôi đất, tán dày chắn giông Vợ là biển cả mênh mông Bạc đầu con sóng ngóng trông thuyền về Kéo ta rời khỏi cơn mê Tràn lên bờ cát nguyện thề không xa Vợ là một bản tình ca Khúc trầm, khúc bổng đậm đà yêu thương Vợ như cơn lốc bất thường Mưa to, gió lớn khó lường tránh đâu Vợ như là một nhịp cầu Nối tình yêu bởi hai đầu nhớ, thương Vợ là nữ tướng, Thiên vương Chồng mà sai phạm hết đường xin tha Nguôi giận Vợ lại bãi tòa Dịu dàng, duyên dáng, đậm đà sắc xuân Vợ là tín dụng nhân dân Vợ là kế toán giải ngân trong nhà Vợ là âm nhạc, thi ca Vợ là cô giáo, Vợ là luật sư Cả gan đấu khẩu Vợ ư ? Cá không ăn muối coi như đời mờ Vợ là điểm hẹn, bến chờ Không Vợ đố biết cậy nhờ tay ai Vợ là phúc, thọ, lộc, tài Chồng ngoan chăm chỉ nộp bài... Vợ khen Vợ là tổng quản, Thanh Thiên Vợ là khoá sắt, xích xiềng cột chân Vợ là dòng suối mùa xuân Ngọt ngào, xanh mát, trong ngần, yêu thương Vợ là két sắt, tủ tường Muốn mở phải nhả lời thương ngọc ngà Vợ là một đôi thùng loa Mỗi khi chập mạch cả nhà nổi giông Âm thanh tựa sư tử gầm Cha con lấm lét mà không dám cười Vợ còn xếp trước cả Trời Vợ là duyên, nợ cả đời của ta Vợ là biển rộng bao la Vợ là hương lúa đậm đà tình quê Vợ là gió mát trưa hè Vợ là hơi ấm thổi về đêm đông Vợ là chỗ dựa của Chồng Nhiều anh dám bảo : “Vợ không là gì !” Khoan khoan hãy tỉnh rượu đi Vợ quan trọng lắm chẳng gì sánh đâu Việc nhà Vợ có công đầu Nấu cơm, đi chợ, nhặt rau, pha trà... Vợ là tủ lạnh trong nhà Vợ là cassette, Vợ là ti vi Nhiều đêm Vợ hát Chồng nghe Lời ru xưa lại vọng về quanh ta Vợ là làn điệu dân ca Vợ là bà chủ, Vợ là Ô-sin Vợ là cái máy đếm tiền Vợ là nội lực làm nên cơ đồ Vợ là thủ quĩ, thủ kho Vợ là hạnh phúc, ấm no trong nhà Vợ là vũ trụ bao la Nhiều điều bí ẩn mà ta chưa tường Khi nào giận, lúc nào thương Sớm mưa, chiều nắng chẳng lường được đâu Vợ là một khúc sông sâu Vợ như là cả một bầu trời xanh Vợ là khúc nhạc tâm tình Vợ là cây trúc bên đình làm duyên Vợ là cô Tấm thảo hiền Vợ là cô Cám hám tiền, ham chơi Vợ là con Vẹt lắm lời Thích đem so sánh Chồng người, Chồng ta Vợ là bến đỗ, sân ga Vợ là tổ ấm cho ta đi về Vợ là “Khúc hát sông quê” Nốt thương, nốt nhớ tràn về đầy vơi Vợ là đồ cổ lâu đời Ai mua chẳng bán tứ thời nâng niu Vợ là cảnh sát hạng siêu Răn đe, truy sát sớm chiều, nơi nơi Vợ là con Phật, cháu Trời Rẽ mây giáng xuống làm người trần gian Cùng Chồng vượt mọi gian nan Chia bùi, sẻ ngọt cơ hàn có nhau Thân cò lặn lội dãi dầu Hai sương, một nắng, tình sâu, nghĩa nồng Vợ là bảy sắc cầu vồng Vợ là nỗi nhớ của Chồng khi xa Bao nhiêu định nghĩa : "Vợ là… Không bằng một tiếng : “Vợ à, Vợ ơi !” Thơ hay, ý đẹp bao lời Không bằng một tiếng : "Vợ ơi, vợ à”. 12/8/2020 SƯU TẦM (Tuyen45)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.10.2021 17:00:56 bởi tuyen45 >
Tuyen45 *Cháu con nhớ lấy điều này : -Cần lao có học đổi thay cuộc đời -Khó khăn ngửa mặt lên trời ... -Tự ta ta cứu lấy đời ta thôi .
|