NGỌC CHÂU gửi truyện hài BÓN CON QUỶ CƯỜI tặng các cháu nhân dịp Trung Thu
Ngọc Châu 09.09.2010 09:42:36 (permalink)

BỐN CON QUỶ CƯỜI
Một hôm chàng Tiếu đi vào rừng. Anh ta ớn cô vợ hay ca cẩm, chán đời nên cứ đi vớ đi vẩn cho đến lúc tí nữa thì đập mặt vào con Quỷ vừa bất ngờ hiện ra.
- Thằng này, mày tới số rùi! - Quỷ chộp lấy tay anh chàng lang thang, cười khoái chí lắm. Nó hát:
- Ha ha, ha ha.
Tao chờ từ hôm qua
Kiếm một thằng mặt mẹt
Nào, nào, đi theo ta!
Con Quỷ ngoe nguẩy chiếc đuôi cũn cỡn, trố cặp mắt lác nhìn sát mặt chàng trai khiến anh ta phải quay sang một bên. "Đến đàn bà tao còn chẳng thèm nhìn mặt dù chúng sức nước hoa, nữa là cái mặt quỷ của mày. Cứ sát mãi vào mặt người ta!" - chàng Tiếu nghĩ bụng. Đúng thế đấy các bé ạ, buồn chán đến mấy cũng chẳng ai muốn ngắm một con quỷ, còn mùi hôi của quỷ thì khỏi phải nói. Trong chuyện cổ tích người ta hay gặp các cô Tiên đang tắm, nhưng chưa có câu chuyện nào kể rằng nhìn thấy một lũ quỷ đang tắm cả.
Anh Tiếu cố giựt ra mà chẳng được. Tay con Quỷ này không phải là to khỏe, cứng cáp cho lắm nhưng nó bám chặt như có keo dính.
- Mẹ kiếp!- anh chàng cáu tiết chửi đổng- Mắt mày lác nên nhìn lầm người. Tao có phải là thằng mặt mẹt đâu?! Mày là đồ mặt mẹt thì có!
Tranh thủ lúc con Quỷ kinh ngạc trố mắt nhìn người đàn ông dám mắng lại mình, anh ta giật được tay ra. Tuy nhiên chàng Tiếu không bỏ chạy vì biết rằng nhanh đến mấy cũng chẳng chạy thoát được lũ quỷ, chỉ có thể nghĩ kế để gạt chúng nó thôi.
- Mày tìm một thằng mặt mẹt làm gì? Có cần tao tìm hộ không? Cần mấy thằng nào? Già hay trẻ? Thằng mặt mẹt hay con thị mẹt? - Tiếu hỏi dồn cốt để giành thế chủ động. Có giành thế chủ động thì mới đoán được mưu mô và suy nghĩ của nó, để quỷ lấn át thì mình toi ngay- anh ta nghĩ thế.
- Tao.. tao - quả nhiên con Quỷ lắp bắp vì lúng túng với một lô một lốc câu hỏi- tao tìm một thằng để coi..
- Coi gì? Kho vàng hay kho c…, mày muốn người coi kho cầm đồ hay kho để cất những linh hồn chết? - Tiếu lại hỏi dồn, anh ta đã định nói kho "cứt chó khô" nhưng vội chữa đi vì cũng e con Quỷ nổi cạu.
- Đúng đấy. Kho các linh hồn chúng tao bắt về. Nhiều lắm, chúng nói huyên thiên với pha trò suốt ngày, toàn chuyện bá láp, rức đầu bỏ mẹ.
- Sao mày không thả họ ra. Giữ làm chó gì?
- Thả chúng ra thì cũng buồn. Chúng tao là Quỷ Cười mà. Nhưng chúng nó pha trò nhạt bỏ mẹ, vậy nên tao phải đi tìm những đứa mới. Mày trông có vẻ biết pha trò đấy nhỉ?
- Pha trò thì làm sao?- Hỏi cứng vậy nhưng trong bụng anh chàng bắt đầu run.
- Về pha trò với kể chuyện cười cho chúng tao nghe.
- Rồi sao nữa?
- Nếu kể chuyện hay thì ở lại với chúng tao. Bọn tao có khối vàng bạc..
- Tao cóc cần vàng bạc của chúng mày- Nói thế nhưng độ run của anh ta càng tăng. Nó mà bắt linh hồn mình vào kho của chúng thì rồi đời. Thà ở nhà nghe mụ vợ mình ca cẩm còn sướng hơn- anh ta nghĩ thế. Nhưng một ý lóe ra khiến anh chàng thêm can đảm, anh ta nói:
- Tao nghĩ những linh hồn mày bắt về đã kể hết chuyện của họ rồi. Giữ họ mãi làm gì. Mụ vợ tao cũng thế, ban đầu cô nàng còn có những chuyện làm tao vui cười, bây giờ đầu mụ cạn như quả dừa khô. Tao phải đi tìm Kho Cười về cho mụ đây..
- Mày tìm thấy Kho Cười rồi à? Hay quá nhỉ. Thế chứ, đi với tao!
Con quỷ phởn chí nên vừa lắc theo điệu Lam-ba-đa nó vừa hát:
Kho Cười, Kho Cười
Khoái hơn vàng mười
Bọn tao đổi tất
Nhanh nào, mày ơi!
Nó lại định túm tay chàng Tiếu, anh chàng vội nhảy sang một bên:
- Khoan đã, nghe tao bảo đây này. Kể chuyện với pha trò cho chúng mày nghe thì tao đây dư sức, nhưng phải có điều kiện..
- Điều kiện thế nào?- Con quỷ hỏi ngay.
- Mỗi ngày tao kể cho chúng mày nghe một chuyện để chúng mày phải cười ra cười. Sau đó tao về nhà chuẩn bị tiếp chuyện cho lần sau, cách một hôm lại đến kể một chuyện. Tao nghĩ là chỉ ba hôm kể chuyện là chúng mày sẽ trả công tao hết cả kho vàng, toàn những chuyện tuyệt cú mèo nhá!
- Không được! Mày kể một chuyện rồi chuồn thẳng, làm sao tìm thấy mày nữa? Tao không ngu đâu!
- Đúng là mày ngu. Xưa nay chỉ toàn được nghe những chuyện nhạt như đậu phụ chấm nước ốc luộc. Chuyện tao kể á, người thông minh mới cười được, đến ngày hôm sau vẫn còn cười cơ..Tao có thể kể ngay bây giờ mà không thèm đòi một mẩu vàng nào của mày. Nhưng bao giờ chúng mày nghe hết ba chuyện liền, công nhận là cười muốn vỡ rốn thì tao mới lấy công tí ti thôi..
- Thật nhé! Ngoặc tay nào!
Con quỷ đưa ngón tay ra, chàng Tiếu bắt buộc phải ngoặc tay.
- Đầu tiên tao kể chuyện trẻ con, hôm sau kể chuyện thày tu, hôm sau nữa kể chuyện Chúa Trời, được chưa?
- Được đấy, kể đi, kể đi, kể đi!- Tự dưng hai con quỷ nữa xuất hiện khiến chàng Tiếu hơi hoảng với ba con quỷ nhún nhảy, lúc lắc quanh mình nhưng sau đó anh bắt đầu câu chuyện một cách bình tĩnh :
-"Có một con bé năm tuổi đang ngồi cùng mẹ nó trong nhà thờ thì cảm thấy khó chịu, nó vừa vòi mẹ để mua bằng được rồi chén hết một chiếc kẹo kéo, nên lúc này bỗng buồn nôn.
- Mẹ! Con đi về nhà đây - Nó nói với bà mẹ.
- Không được, đang giờ cầu nguyện mà- mẹ nó bảo thế.
- Nhưng con buồn nôn lắm!
- Giun quấy đấy. Ai bảo cứ đòi ăn kẹo kéo. Thôi bây giờ con ra cửa truớc kia rồi vòng ra đằng sau nhà thờ, nôn ở sau bụi cây mận gai ấy nhá!
Con bé đi ra rồi chỉ hai phút sau đã trở về ghế ngồi cạnh bà mẹ.
-Đã nôn chưa?- mẹ nó khẽ hỏi.
- Rồi ạ - nó đáp.
- Ổn rồi, nhưng sao đi vòng quanh nhà thờ rồi quay lại mà nhanh thế ?
- Không phải vòng quanh nhà thờ, ngay ngoài cửa kia kìa đã có chiếc hòm đẹp, có khe lỗ ở cạnh, trên có đề chữ bằng vàng rất to "CHO NGƯỜI ĐAU ỐM", chỉ có điều lỗ để nôn là một khe hẹp nên con làm tung toé ra ngoài mẹ ạ!!
Chàng Tiếu kể xong rồi mà ba con quỷ còn đang ngơ ngáo, chưa con nào cười. May quá, con Quỷ Chúa bỗng xuất hiện, nó bạt cho ba con kia mỗi đứa một bạt tai rồi vừa lắc như điên vừa cười ha ha:
Kể hay, kể hay!
Ba đứa chúng bay
Toàn quân ngô ngọng.
Ngu hơn bò cày..
Chẳng biết do ba con kia cũng đã nghĩ ra chuyện đáng cười ở chỗ nào, hay chỉ bắt chước nhau khen "bộ quần áo của ông Hoàng đế cởi truồng" mà cũng cười ha ha, chúng còn nhảy cẫng lên đến nỗi sừng con nọ móc vào con kia.
- Bái, bai! - Ngày kia gặp lại nhá. Nhân cơ hội chàng Tiếu chuồn thẳng.
Cách đó một ngày Tiếu quyết định lại đến gặp bọn quỷ, tin rằng mình sẽ thắng cuộc. Câu chuyện hài thứ hai về thày tu anh ta kể như sau:
- "Một tay Cha đạo rất tin ở sự cứu rỗi của Chúa và tín ngưỡng đến cuồng nhiệt. Trong cơn lũ cuốn Cha leo lên mái nhà, khi nước đã ngập đến đầu gối, có một bà già dạt chiếc mủng vào cứu nhưng Cha khước từ nói rằng sẽ đợi phép nhiệm màu của Chúa ban cho. Hai lần nữa, lúc nước đến ngực và đến vai đều có người đưa bè chuối đến cứu, nhưng đức Cha cứ nhất định đứng đợi phép màu. Lúc nước ngập tận mũi thì có chiếc trực thăng thả thang dây để Cha leo lên, vậy mà ông thày tu vẫn cố xua tay bảo không cần. Ngay đó thì sóng tràn qua, dìm đức Cha ngoan cố xuống đáy nước.
Con người đã tan vỡ niềm tin càu nhàu ta thán khi gặp thánh Pi-te: "Tôi luôn hết lòng tin vào phép màu của Chúa, thế mà khốn khổ thế này đây!"
Thánh Pi-te phì cười: " Ta không hiểu Cha phàn nàn về nỗi gì, chính ta đã thay mặt Chúa cử đến nào mủng, nào bè chuối và máy bay lên thẳng cơ mà!?"
Lần này cả bốn con quỷ cùng cười ha ha:
Ngu, ngu, ngu!
Lão thày tu
Hóng hão mãi
Cho lão xuống mồ!
Chàng Tiếu lại hẹn "bái bai, ngày kia nhé!". Anh ta không thèm lấy túi vàng chúng đã để sẵn dưới gốc cây cậy. Đến hẹn tiếp theo anh chàng lưỡng lự vì hơi run trong bụng "Nếu chúng trở mặt tóm linh hồn của mình vào kho thì sao?"- Anh ta nghĩ vậy nhưng cuối cùng tặc lưỡi "được ăn cả, ngã về không" và đi vào rừng. Cả bốn con Quỷ Cười đã háo hức chờ sẵn.
"Bà goá sống dưới gốc Gạo bướu nổi tiếng là ngoan đạo và cương quyết tin ở Chúa Trời đến cùng. Sáng nào cũng đứng ở cổng vái lên trời " Đức Chúa vạn năng!"
Cạnh nhà bà lại là một co.. (Tiếu định nói một con quỷ nhưng kịp thời sửa lại) con người vô thần, ông ta rất cáu khi thấy bà hàng xóm khấn vái và thường thốt ra "chẳng có Chúa nào cả!"
Gặp năm đói kém bà góa cầu xin Chúa giúp đỡ. Bà ta cứ đứng ở cổng khấn mãi :"Lạy Chúa vạn năng! Con đang gặp lúc khó khăn. Xin Chúa lòng lành cứu giúp, ban cho con một ít lương thực!".
Sáng hôm sau bà ta thấy có một bao tải thức ăn để ở cổng, liền sụp xuống kêu lên" Đức Chúa vạn năng!" Ngay đấy tay hàng xóm nấp gần cái bao nhảy ra nói: " Tôi đã bảo bà làm gì có Chúa. Chính tôi mua cho bà bao thức ăn này đấy. Chúa của bà không làm gì đâu!"
Bà góa gốc Gạo bướu nhảy lên như choi choi. Bà ta vỗ tay, kêu lớn" Chúa Trời vạn năng. Chúa không chỉ cho con thức ăn mà còn bắt lũ quỉ phải trả tiền thức ăn ấy nữa. Lạy Chúa vạn năng, Chúa lòng lành vô cùng!!"
Cả bốn con quỷ cùng cười rộ lên tuy chúng rất tức bà góa. Con Quỷ Chúa bảo:
- Chúng mình đến Gốc gạo xem mụ ta đã ăn hết bao thức ăn ấy chưa. Nếu chưa hết tao sẽ biến số còn lại thành cứt chó khô cho con mụ biết tay.
Chúng vội vã kéo nhau đi sau khi quăng cho chàng Tiếu ba túi vàng. Anh chàng cũng lập tức chuồn thẳng. Sau đấy lũ Quỷ vẫn cố tìm để nghe chuyện cười nhưng chàng Tiếu khôn ngoan đã chuyển đi đẩu đi đâu rồi cơ.,.
Ngọc Châu

#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9