Ký ức
Rằm thơ trà đạo thơ tao ngộ
Mới hay giọt nắng đọng trang thơ
Bỗng dưng đọc lại bài thơ cũ
Ủ vết thời gian xanh ngác ngơ
Người ẩn vào đâu trong ký ức
Nén lòng gọi rát nỗi mong chờ
Lạnh tay họa mấy vần thơ tặng
Thương kẻ lầm sông lạc bến bờ
Em nơi xứ lạ
Em về giọt nắng chia hai
Tháng năm ghềnh gập gót hài chông chênh
Tình ơi sao mãi lênh đênh
Em nơi xứ lạ bấp bênh phận người
Giơ tay hái nhánh sương trời
Biển tình dậy sóng không lời ái ân
Trang thơ tiếng nhạc vô ngần
Xé tờ lịch cũ phân vân thở dài...
Gọi
Gọi tên dốc gió
Nghe hương trả lời
Gọi thềm nắng đổ
Nghe thầm mưa rơi
Gọi miền thơ bé
Nắng mưa đến ngồi
Gọi nhầm mai mốt
Tuổi về mồ côi
Mưa hay nước mắt
Nắng hay tiếng cười
Không ai thưa cả
Tôi ngồi gọi tôi!
Tìm nơi đâu
Tìm trong sương khói bước chân
Tìm trong hư ảo một lần bên nhau
Tìm trong ly rượu không màu
Ta chưa lần chuốc thương đau bao giờ
Tìm ai một thoáng bơ vơ
Hàng dương gió nghẹn bên hồ Xuân Hương
Tìm đâu màu áo nắng vương
Cỏ may vướng cả nỗi buồn vào thơ
Tìm đâu ánh mắt ngày xưa
Đôi ta thăm thẳm chiều mưa cuối tuần
Tìm đâu một thoáng ngại ngần
Bàn chân lối cũ khuất lần cỏ lau
Giờ tìm đâu, biết tìm đâu
Một chiều Đà Lạt nhói đau tim mình!
Không đề 2
Ta biết tình anh như bóng mây
Nhưng sao thương nhớ cứ dâng đầy
Anh đi nắng sớm hờn xanh núi
Nghiêng cả tình ta trong nắng say
Đà Lạt ngày em về
Em sẽ về với anh
Bên thung lũng sương núi đồi Đà Lạt
Em sẽ hát anh nghe những bài ca anh thích
Em sẽ ngâm anh nghe những khúc thơ mình
Ta sẽ bên nhau
Ta mãi bên nhau
Xua tan tháng ngày lẻ gió
Và quên đi nỗi khắc khoải mong chờ
Em sẽ bên anh
Đà Lạt dốc đồi sương đẫm
Lửa ngo nhen lên từ ngọn gió ẩm
Sưởi hồn nhau trong thơ em
Ngày lắng xuống hàng cây hóng nắng
Em bên anh dốc dài thầm lặng
Xôn xao sóng dội trong lòng
Ngày em về
Đà Lạt đã vào đông
LỜI BẠT Thơ không chỉ là tiếng lòng của nhà thơ gửi tới người đời. Thơ giống như người. Ai cũng giống ai nhưng chẳng ai giống ai. Mỗi nhà thơ đều có diện mạo tâm hồn riêng.
Đọc thơ của
DUNG THỊ VÂN, người ta thấy tâm hồn thơ của chị nhậy cảm, tinh tế, đôn hậu và sâu lắng. Cỏ, cây, hoa, lá, nắng mưa... trong thơ chị đều thấm đậm tình người.
Thơ của
DUNG THỊ VÂN như tấm thảm dệt bằng những sợi nhớ, sợi thương với màu sắc êm dịu trang nhã. Tấm thảm đưa tình yêu, tình người bay lên.
Nhà văn TRẦN VĂN TUẤN Chi hội trưởng Chi hội Nhà văn Việt Nam
tại Tp. Hồ Chí Minh
(8-2009)
Mãi đến khi làm Tuổi Ngọc, tôi mới có dịp đọc thơ DUNG THỊ VÂN. Trước đó, bạn bè có đôi lần nhắc đến, vì tôi với Vân là đồng hương.
Thơ Vân giản dị và hiền lành, chữ nghĩa không bị gồng mình hay tô vẽ. Giản dị nhưng không dễ dãi, hiền lành nhưng không hời hợt, chữ nghĩa chắt lọc nên không gồng mình, cảm xúc thật nên không mang màu tô vẽ...
Thơ sao người vậy. Gặp Vân, thấy thân không chút xã giao, ngại ngần.
Cảm ơn Vân đã đôi lần nhắc nhở tôi về quê nhà trong những bài thơ Vân viết. Có một người bạn đồng hương như vậy, thật quý.
Thơ mình, cũng như sương phố núi mà thôi, phải không Vân?
Nhà thơ NGUYỄN LIÊN CHÂU Chủ biên Tuyển tập Thơ văn TUỔI NGỌC
Saigon, 9/2009
VỀ THƠ DUNG THỊ VÂN Tôi lắng nghe nắng trong thơ Vân ánh lên từ nỗi buồn, từ niềm đau ấp ủ bên trong. “
Thơ em mỏng mảnh mây trời/Ở trong vàng nắng có lời biếc mưa (Sài Gòn mưa). Phía sau “vàng nắng” và “biếc mưa” ấy có một cầu vồng thơ nhiều sắc màu hiện lên chênh chếch ở cuối chân trời: “
Ta nghe chênh chếch tiếng cười/Chén buồn chén nhớ rót mời chén đau/Nắng ngoài kia đổ về đâu...” Thơ Vân đầy Nắng Mưa phận người. Tập thơ bạn đang cầm trên tay lại có tên
“MIỀN GIÓ NGƯỢC”. Mùa gió ấy thông thốc trong trang thơ và phiêu bồng, dạt xô yêu thương trong lòng bạn, lòng tôi.
Nhà thơ NGUYỄN NHO KHIÊM Chủ Tịch Hội Nhà Văn Thành phố Đà Nẵng
(Tháng 10/2009)
THƠ DUNG THỊ VÂN Dịu dàng, đằm thắm, không khoa trương, những câu thơ của DUNG THỊ VÂN cứ lặng lẽ đi vào cuộc đời như tự thân vốn có của nó. DUNG THỊ VÂN chọn cho mình một lối đi riêng nhẹ nhàng mà sâu lắng, đắm đuối cuồng nhiệt mà tĩnh lặng, khao khát kiếm tìm mà không đơn độc. Thơ như chiếc cầu phao cứu rỗi những khi trầm uất, những lúc chán chường mệt mỏi. DUNG THỊ VÂN đã tìm được chân dung của mình qua những dòng thơ bằng sự trải nghiệm, những lúc hứng khởi và cả những khi tuyệt vọng để từ đó vươn tới những chân trời thơ đang rộng mở...
Nhà thơ TRẦN NGỌC TRÁC Chủ tịch Hội Văn học Nghệ thuật Lâm Đồng
(Tháng 11/2009)
CẢM NHẬN TỪ “MIỀN GIÓ NGƯỢC” ...
Như dòng chảy êm xanh dọc lộ trình từ con sông tìm về biển lớn, dẫu vừa đi vừa rưng rưng, da diết hay đôi khi thật quặn thắt, se lòng... Song, “Miền gió ngược” không lấy ngoại giới làm nét trội vượt. Mà cái nhìn rõ, loang thấm lại có từ những gì thuộc về “tầng chìm”. Tầng độc thoại được người viết khơi sâu.
Dung Thị Vân đã ý thức rất rõ trên trang viết, nhà thơ tựa vững vào sở trường, vào “cái Có” của mình, từ nội lực lại khơi dậy nội lực , tạo vệt loang từ cảm nhận, tư duy. Moi trực giác ngỡ như được lặn đi trong tích lũy, chỉ còn sự dội vang ở chiều sâu của nỗi niềm, tâm trạng . Tôi rất thích những câu thơ giàu suy tư, thân phận thế này:
Vay tình tạm cõi trần này Vay vòng tay lạnh mới hay đêm dài (Cõi tình vay trả)
Hoặc:
Mưa hay nước mắt Nắng hay tiếng cười Không ai thưa cả Tôi ngồi gọi tôi... (Gọi)
(trích: “Đọc Miền gió ngược” tập thơ của DungThị Vân)
Nhà thơ KIM CHUÔNG Phó Chủ tịch Hội Văn học Nghệ thuật Thái Bình - Kiêm Tổng Biên tập Tạp chí Văn nghệ Thái Bình
(Thái Bình, 05.01.2010)
MỤC LỤC
01. Cõi tình............................................................................. 11
02. Thổn thức........................................................................ 12
03. Trăng............................................................................... 14
04. Lặng thầm........................................................................ 15
05. Rượu cần........................................................................ 16
06. Đồng dao cho người....................................................... 18
07. Dự cảm........................................................................... 20
08. Tạ lỗi................................................................................ 21
09. Bên mồ cha..................................................................... 22
10. Bóng đổ........................................................................... 23
11. Nỗi đau............................................................................ 24
12. Kỷ niệm........................................................................... 25
13. Tình em............................................................................ 26
14. Tôi đếm mùa xuân.......................................................... 27
15. Không đề......................................................................... 28
16. Ta thấy em...................................................................... 30
17. Mai anh về....................................................................... 33
18. Điều có thật..................................................................... 34
19. Sài Gòn mưa................................................................... 35
20. Nắng về đâu.................................................................... 36
21. Đâu bóng người thương................................................. 37
22. Gió anh............................................................................ 38
23. Thời gian.......................................................................... 39
24. Đến Ghềnh Ráng nhớ Hàn Mặc Tử............................... 41
25. Viết ở Hồ Gươm............................................................. 42
26. Độc ẩm............................................................................ 43
27. Cuối ngõ hoa vàng.......................................................... 44
28. Tóc xanh.......................................................................... 46
29. Xoáy lặng......................................................................... 48
30. Người thợ săn................................................................. 50
31. Lối xưa............................................................................. 51
32. Miền gió ngược............................................................... 52
33 Lục bát tình....................................................................... 54
34. Ánh sao băng................................................................... 55
35. Đôi bờ.............................................................................. 56
36. Người về......................................................................... 57
37. Cõi tình vay trả................................................................ 58
38. Hồng nhung 2.................................................................. 59
39. Khúc tình mưa................................................................. 60
40. Ký ức............................................................................... 62
41. Em nơi xứ lạ.................................................................... 63
42. Gọi................................................................................... 64
43. Tìm nơi đâu..................................................................... 66
44. Không đề 2...................................................................... 69
45. Đà Lạt ngày em về.......................................................... 70
46. Người dành cho ta (nhạc Nguyễn Trung -
thơ Dung Thị Vân)................................................................. 72
47. Tình Mẹ (nhạc Vũ Thành - thơ Dung Thị Vân)…….. 73