[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/2452/3E1B172ED4954CB2BE5F8388857D4A12.JPG[/image]
Lời giới thiệu Nhà thơ Dung Thị Vân đã xuất bản hai tập thơ: tập “Như giấc mơ” (NXB Trẻ Thành phố Hồ Chí Minh - 2007) và tập “Nắng đổ về đâu” (NXB Hội Nhà văn - 2007), có thơ in trong các tuyển tập, tạp chí, các báo trung ương và địa phương. Đối với một người theo nghiệp cầm bút, viết văn, với số lượng tác phẩm như vậy tuy chưa nhiều nhưng cũng không ít. Thơ của Dung Thị Vân là những rung động tâm hồn của tình yêu đôi lứa, tình bạn và tình đạo hiếu, quê hương. Đây là tập thứ 3 của Dung Thị Vân, tập thơ “Miền gió ngược” cũng cùng chung một mạch nguồn của những cảm xúc ấy, trong đó chủ đề tình yêu là yếu tố xuyên suốt và chiếm ưu thế trong tác phẩm.
Cuộc sống có biết bao nhiêu điều thú vị, nhưng có sự thú vị nào khiến cho tim ta rung động, xao xuyến hơn sự thú vị của tình yêu.
Cõi người - cõi tình là điều luôn luôn trăn trở trong thơ Dung Thị Vân. Mỗi sắc thái của tình yêu luôn được Dung Thị Vân cảm thành những câu thơ có hồn làm day dứt lòng người, mà bài nào cũng lấp lánh một tâm tư, một trạng thái tâm hồn gần gũi, lay động người đọc.
Cũng như hai tập thơ trước, “Miền gió ngược” là một tâm thế trữ tình về tình yêu đôi lứa. Tình yêu là một đề tài muôn thuở. Có lẽ trong cuộc đời làm thơ của mỗi nhà thơ ai cũng có một vài bài thơ tình, nhưng Dung Thị Vân thì hầu như chuyên viết về thơ tình mà bài nào của Dung Thị Vân cũng trữ tình, thấm đậm, sâu lắng và ngọt ngào, khiến người đọc rưng rưng cảm xúc.
Mở đầu tập thơ ta bắt gặp một tâm thế vô cùng vô tận của tình yêu đôi lứa, rất mông lung, huyền ảo, rất thầm lặng, êm dịu, không ồn ào, nhưng đau đáu, khắc khoải trong thế giới của cõi người, ta hãy nghe Dung Thị Vân viết:
Tình người thầm lặng giọt sương Lòng ta như biển vô thường thế thôi Cõi yêu khắc khoải không lời Cõi người lận đận khóc cười trăm năm. (Cõi tình)
Câu thơ thật tài tình, đầy sức gợi cảm, ẩn dụ ngọt ngào. Giọt sương chỉ có thể rơi vào cõi người trong đêm thầm lặng, nhưng lại là một tố chất để tạo cho vạn vật sinh sôi nảy nở, cho sự sống hồi sinh. Tác giả phải có một tâm hồn thật tinh tế, sự cảm nhận rất sâu mới có thể hình tượng hóa tình yêu đôi lứa thành giọt sương thầm lặng, hình ảnh rất bình thường trong cuộc sống nhưng lại có sức lay động trong tâm hồn người đọc... Càng đọc ta càng thấy thú vị, thấm đậm sâu sắc. Phải chăng tình yêu không lời mới chính là tình yêu, mới là sự tận cùng trong nỗi đau của con tim.
Lời thơ sâu sắc, ý thơ nhẹ nhàng ý nhị, lãng mạn mà thấm đượm, sâu lắng quá. Một triết lý nhân sinh thật độc đáo.
Dung Thị Vân viết về tình yêu trong mọi khía cạnh, theo nhiều cung bậc khác nhau, nhưng bài nào cũng có âm hưởng lắng đọng trong tâm trí người đọc, làm cho ta thấy xao xuyến, mênh mang, khắc khoải:
Mai anh về mắt cải vàng hoe nhớ Chiều xuân xưa thương đốm cúc ngây khờ Vòng tay ấm mang mang lời hẹn ước Em giật mình ngơ ngẩn cả vần thơ (Thổn thức)
Đọc thơ Dung Thị Vân người đọc bỗng “giật mình” cảm thấy đâu đây như chính tâm hồn mình đang thổn thức cùng ai. Cũng có khi đó chỉ là sự tiếc nuối thầm lặng, đơn côi cho một tình yêu đẹp đã qua đi:
Dẫu không là thoáng đợi chờ Đêm mưa bụi rắc thẫn thờ vào nhau Tựa hồ ngỡ giấc chiêm bao Bàn tay giờ đã xanh xao tuổi gầy (Lặng thầm)
Cũng có khi đó là thoáng dằn vặt trong tâm tưởng về anh mà tác giả Dung Thị Vân đã viết nên những vần thơ hờn trách mà vẫn chứa chan tình cảm yêu thương:
Khi em khóc làm sao anh thấy được Như trăng kia - anh ngắm – lúc em cười (Trăng)
Hoặc bất chợt một tình yêu thoảng qua làm cho ta rối ren, dày vò, xao động:
Đã có nhau đâu Mà xa anh nhỉ Ngơ ngẩn dây bầu Rối ren hoa bí (Đồng dao cho người)
Để rồi tan nát cả lòng nhau:
Từ giã bàn tay Không bao giờ ấm Từ giã một ngày Cơn mưa đến chậm Sao nát lòng nhau (Đồng dao cho người)
Nhiều khi sự tuyệt vọng trong tình yêu, lại trở thành nỗi khát khao nồng cháy yêu thương:
Chờ nhau cạn bấy con sông Lời xưa thăm thẳm ngóng trông rối bời Ta đi tìm ánh sao rơi Tìm nhau mãi tận cuối trời không anh (Tạ lỗi)
Lúc tình yêu chan hòa, mãn nguyện thì tâm hồn bỗng bay bổng, diệu kỳ:
Khi vui em ước là mây Bay trên mái tóc anh đầy nắng mưa (Tình em)
Nói về sự thủy chung trong tình yêu Dung Thị Vân cũng có một cách nói khác lạ, đầy quyến rũ làm mê mẩn tâm hồn:
Em chỉ có một đóa hồng duy nhất Là tình anh hơn mọi đóa trong đời (Điều có thật)
Phải có một tình cảm yêu thương con người và vạn vật xung quanh đến độ thế nào, tác giả mới có một tâm hồn thơ trẻ trung, giọng điệu thơ tình cảm, nhuần nhụy, mượt mà và sâu lắng đến thế. Dung Thị Vân viết ra những cách cảm của mình về từng chi tiết của tình yêu chứ không phải là những liệt kê suy nghĩ, chính vì vậy mà lời thơ, hình ảnh thơ giàu sức cảm, gợi liên tưởng về trạng thái tâm hồn của nhân vật trữ tình thơ, tạo sức hút kỳ lạ trong tâm tưởng của người đọc.
Toàn bộ tập thơ của Dung Thị Vân là một sự hoài niệm, mơ
màng, hư ảo, nhưng cũng mang sắc thái triết lý sâu sắc. Phải chăng Dung Thị Vân đang đi ngược gió về một miền ký ức xa xôi của niềm thương nỗi nhớ mông lung. Chính vì vậy mà tập thơ có tên “
MIỀN GIÓ NGƯỢC”.
ĐOÀN ĐỨC YÊN KHANG NHA TRANG, tháng 11/2009
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.09.2010 03:40:39 bởi Ct.Ly >