Nỗi buồn ơi sao không vội đi mau
Để lữ khách đường xa dừng chân mỏi
Đời vẫn đẹp sao người lại âu sầu
Lại độc hành trên nẻo đường hoang lạnh?
Có phải chăng lòng người đang hiu quạnh
Vì những tháng ngày quá đỗi thương đau?
Nỗi buồn ơi xin hãy qua mau
Để lữ khách dừng chân về chốn củ
Về lại nơi đó có mái ấm tình thương
Có hạnh phúc,có tiếng cười trẻ nhỏ
Có cụ già đêm ngóng ngày trông mong
Mong thằng cháu sớm ngày quay trở lại....