VỊNH CỦ KHOAI
Dù dài, dù tốt cũng là khoai
Mặt đất âm u rúc ở hoài
Mãi chịu trầm mình cũng vạn thế
Nào ham ngẩng mặt với muôn loài
Dung nhan chẳng đẹp như đào, mận
Vóc dáng khôn cao giống mít, xoài
Gặp lúc thiên tai gây thảm cảnh
Cứu dân được dịp mới ra oai
Tú lòng...thòng
Môn
Thân da nhám nhúa khó bằng khoai
Hổng hợp ăn vô bị ngứa hoài
Dưới nước y chang mà khác thứ
Trên khô giống hệt chẳng chung loài
Lên ghe đổ xá như mì sắn
Xuống chợ cân ngang ngược chuối xoài
Củ nhánh cùng tên hàng họ mít
Trầm trầy vẫn sống biết bao oai
NhàQuê 17-09-2010
TÂM SỰ LOÀI KHOAI
Ai người chửa được nếm qua khoai
Thử một lần thôi sẽ nhớ hoài
Lá lúc nhỏ to vì khác cội
Củ luôn bùn dất bỡi chung loài
Đồng khô chốn ở lang cùng sắn
Vườn đẹp sân chơi mận với xoài
Biết phận quê mùa luôn giữ phận
Đỡ lòng chảng dám nghĩ mình oai

Hạnh Liên
CỦ KHOAI
Sần sù bé nhỏ chính là khoai
Tù tội bao năm nhớ đến hoài
Không phải bát vàng xây trượng nghĩa
Mà là của quý giúp bao loài
Qua cơn hoạn nạn to trời biển
Chứa chất ngọt ngon giống mít xoài
Thoát cảnh lao lung nhờ ruột tốt
Dính bùn nhưng sạch, ngắm... nhiều oai...
Thanh Huy
hihi, cuối tuần đổi không khí tí cho vui
VỊNH THẰNG TUI
Bởi khó cơm toàn độn với khoai
Khoai lang, khoai sắn vẫn ăn hoài
Lều tranh một mái nằm hiu hắt
Xế điếc đôi con đứng lạc loài
Túi vải thường luôn trơ vỏ quýt
Hầu bao vẫn mãi tróc cùi xoài
Vậy mà khoát áo ông quan lớn
Đủng đỉnh ra đường ngó cũng oai
Tú lòng...thòng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.09.2010 00:14:49 bởi HÀN PHONG >
Lắc bầu rượu dốc nghiêng non nước xuống, chén tiếu đàm mời mọc Trích Tiên;
Hóng túi thơ nong hết gió trăng vào, cơn xướng họa thì thầm lão Đỗ.